HOA SƠN TIÊN MÔN

Ít nhất chưa từng nghe nói có đệ tử chân truyền nào phá được ba kiếm trận này.

Cho nên lúc Lục Nguyên thốt ra câu nói thì không khí hoàn toàn yên tĩnh.

Nửa ngày sau mới vang tiếng cười của Trương Thanh Thư:

- Lục sư đệ nói hay thật, tốt thôi, chúng ta bày chút kiếm trận để Lục sư đệ phá thử xem.

Trong lòng Trương Thanh Thư nổi giận. Võ Đang tiên môn, Võ Đang kiếm trận, uy danh gần sáu ngàn năm, Hoa Sơn sư đệ này lại to mồm nói muốn phá Võ Đang kiếm trận. Không sai, Hoa Sơn Yến Thương Thiên đã phá tất cả Võ Đang kiếm trận, nhưng Yến Thương Thiên được công nhận là người số một Đại Tấn, lão có bản lĩnh ngày, ngươi chỉ là sư đệ đệ thập đại dựa vào bãn lĩnh gì?

Trương Thanh Thư luôn tự hào Võ Đang Tiên Môn kiếm trận, nếu bây giờ Lục Nguyên đã xem thường Võ Đang kiếm trận vậy gã sẽ để hắn xem, để hắn biết cái gì kêu là Võ Đang kiếm trận.

- Trương trưởng lão, Tống trưởng lão, làm phiền hai người chủ trì Lưỡng Nghi kiếm trận, Tam Tài kiếm trận. Ta thì chủ trì Tứ Tượng kiếm trận.

Trương Thanh Thư nói:

- Chúng ta cùng bày ba kiếm trận.

Trương Thanh Thư rất tức giận, muốn để Lục Nguyên nếm mùi vĐại Tấn hoàng tộcủy kính thuật lợi hại một phen nên dĩ nhiên không nương tay rồi.

Trương trưởng lão, Tống trưởng lão đều là trưởng lão trẻ tuổi của Võ Đang, hai người có thực lực luyện thể kỳ.

Nghe lời của Trương Thanh Thư, hai trưởng lão lòng thầm rùng mình.

Ba kiếm trận cùng vận hành sinh ra uy lực rất khủng khiếp. Có cần dùng ba kiếm trận với đệ tử chân truyền không? Tuy đệ tử chân truyền này là có thực lực đứng nhất đệ tử chân truyền Hoa Sơn tiên môn nhưng ngẫm lại, Lục Nguyên dám xem thường Võ Đang kiếm trận, tất nhiên phải dạy cho hắn một bài học. Lại nói tính tình Trương Thanh Thư trước giờ đều quen sư thử vồ thỏ dùng hết sức, hai trưởng lão rất hiểu điều này, không còn gì để nói, bày kiếm trận.

Lưỡng Nghi kiếm trận là do Trương trưởng lão chủ trì. Lưỡng Nghi kiếm trận này một người dùng dương lộ, một người dùng âm lộ kiếm trận, đây chính là Lưỡng Nghi kiếm trận. Nếu là một người hiểu âm kiếm ý, một người hiểu dương kiếm ý, pháp lực hai người đều cao tuyệt thì có thể phát huy ra hiệu quả lớn nhất. Nhưng chỗ tốt của kiếm trận là đây. Tuy không đến mức hoàn mỹ xúc phát điều kiện kiếm trận, nhưng uy lực sẽ không quá kém. Pháp lực Trương trưởng lão càng sâu chút sử dương lộ kiếm trận, một đệ tử chân truyền luyện khí thập tầng thì thi triển âm lộ kiếm trận. Một dương một âm, nước lửa điều hòa, không ngừng thi triển tấn công Lục Nguyên.

Kiếm trận này âm dương tương sinh, âm dương tương hòa, dù là ai tấn công bọn họ đều bị hai lộ âm dương phân hóa.

Khi âm dương kiếm trận vừa bày xong thì bên Tống trưởng lão cũng bày Tam Tài kiếm trận. Tam Tài kiếm trận xưng là thiên tài, địa tài, nhân tài, tam tài. Tống trưởng lão thực lực luyện thể kỳ tất nhiên chủ trì amwsơn trang trận quan trọng nhất kiếm trận, hai đệ tử chân truyền khác cũng không yếu, chia nhau nắm giữ tài lộ kiếm, nhân tìa kiếm.

Tam Tài kiếm trận này kỳ thực nếu hiểu thiên kiếm ý, địa kiếm ý, nhân kiếm ý, ngời hiểu ba kiếm ý hợp tác thi triển thì uy lực sẽ lớn đến mức không thể tưởng tượng. Nhưng coi như là ba người Tống trưởng lão không hiểu tam tài kiếm ý. lúc này thi triển ra huyền ảo khó tả.

Lập thiên chi đạo, âm cùng dương, lập địa chi đạo, lấy nhu cùng cương, lập nhân chi đạo, là người và nghĩa.

Tam Tài kiếm trận, thiên tài, địa tài, nhân tài, hoàn mỹ phối hợp, các loại kiếm chiêu liên tục không ngừng như nước ập hướng Lục Nguyên.

Cùng lúc đó, Trương Thanh Thư đã giơ tay ra lệnh ba đệ tử chân truyền phối hợp bay Tứ Tượng kiếm trận. Tứ tượng chia làm bốn hướng thanh Long, Bạch Hổ, Chu tước, Huyền Vũ. Tứ Tượng kiếm trận chia làm bốn hướng đông, tây, nam, bắc. Phía đông Thanh Long là vị trí quan trọng nhất, tất cả sát khí đều do nơi này tổ thành. Trương Thanh Thư chủ trì vị đông phương Thanh Long, bốn đệ tử chân truyền thì chia vị trí khác. Bộ Tứ Tượng kiếm trận này cũng là cần người hiểu bốn phương vị thi triển ra mới càng lợi hịa. Bốn người Trương Thanh Thư phát triển thì kém chút, nhưng dù là vậy vẫn cảm thấy kiếm ý thao thao bất tuyệt.

Tứ Tượng kiếm trận bàn về lực sát thương thì còn lớn hơn Lưỡng Nghi kiếm trận, Tam Tài kiếm trận.

Ba kiếm trận thành chữ "phẩm" bao vây Lục Nguyên vào chính giữa.

Lục Nguyên ở trong cục, bị ba kiếm trận bao vây.

Thật lợi hại.

Lục Nguyên ở trong cục không chút hốt hoảng, ngược lại còn nổi lên hưng phấn không tên. Sớm nghe danh Võ Đang Tiên Môn kiếm trận, nay nếu gặp thì phải thử một lần. Ai bảo hắn trời sinh hứng thú với rượu và kiếm. Lại nói quan hệ với Lăng Ngọc Châu không sai, hắn có thể không giúp sao? Cho nên mới ra tay.

Lúc này ở trong cục, chu vi toàn là kiếm liên miên bất tận. Thôi, trước thử một lần, Dưỡng Ngô kiếm nhẹ bắn khỏi vỏ, lậ tay một kiếm đâm vào Lưỡng Nghi kiếm trận. Pháp lực của đối thủ không bằng hắn chính là bình chướng lớn nhất của hắn. Lật tay một kiếm đánh về phái âm dương lộ, Trương trưởng lão chủ trì kiếm trận cùng hắn giao đấu.

Quả nhiên pháp lực đối phương yếu hơn mình. Nhưng Lục Nguyên cảm giác rõ ràng Trương trưởng lão triệt tiêu pháp lực của hắn, tiêu hóa trong âm dương kiếm trận, triệt tiêu kiếm pháp.

Một lát sau, Lục Nguyên phát hiện kiếm trận này quả nhiên kỳ lạ và lợi hại. Đối phương có nhiều người như vậy, không một ai pháp lực cao bằng mình nhưng luôn có thể triệu tiêu nhát kiếm có pháp lực cao cấp. Dường như bọn họ đón một chiêu của hắn có thể chia cho nhiều người.

Thêm nữa ba kiếm trận này quái lạ là hợp thành chỉnh thể. Dường như Lưỡng Nghi kiếm trận, Tam Tài kiếm trận, Tứ Tượng kiếm trận hợp thành một chỗ, ba kiếm trận liên kết với nhau. Vốn đối phương gom một chỗ, hắn có thể dùng một nhát kiếm khống chế đối thủ có kiếm thuật cỡ này, tựa như khi ấy hắn bại Nam phong Vệ Bi, Thẩm Lạc Bách Biến Vân Kiếm, thiên Huyễn Vụ kiếm.

Nhưng ba kiếm trận của đối thủ tổ hợp, liên kết, hắn dùng một kiếm khống chế đối thủ mà không có tác dụng gì. Ngươi vừa định tách ra kiếm trận này thì hai kiếm trận khác sẽ phá hư kiếm chiêu của ngươi, khiến hắn dùng hoàn toàn lĩnh ngộ kiếm ý mà không có tác dụng gì.

Kỳ thực Võ Đang cơ bản tất cả tiểu kiếm trận đều có thể hợp thành đại kiếm trận, bọn họ nguyên bản chính là do bộ lý luận: Nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn. Suy theo lý luận đó loại tiểu kiếm trận thế này tất nhiên có thể tự do tổ hợp.

Thật lợi hại!

Lúc này Lục Nguyên cảm giác ra sự lợi hại, bị nhiều kiếm trận bao vây, pháp lực có cao cũng không tác dụng gì, kiếm thuật hoàn toàn lĩnh ngộ kiếm ý cũng không tác dụng.

Hơn nữa ba kiếm trận phối hợp nhau, Tam Tài kiếm trận chủ thủ, Tứ Tượng kiếm trận chủ công, Lưỡng Nghi kiếm trận bổ khuyết điểm, hoàn toàn áp chế hắn trong kiếm trận. Có chín thanh trường kiếm không ngừng co rút không gian né tránh của hắn, khiến hắn ngày càng yếu thế. Võ Đang kiếm trận thật lợi hại.

Năm đó Yến Thương Thiên tổ sư có thể một người phá hết tất cả Võ Đang kiếm trận là thần thông cỡ nào, thật khiến người ngưỡng mộ.

Không biết lúc nào thì chín người Trương Thanh Thư đều kinh sợ. Bọ họ biết rõ uy lực ba kiếm trận tổ hợp. Ba kiếm trận tổ hợp mấy ngàn năm trong đám người trẻ tuổi chưa từng đụng tới đối thủ, chẳng ngờ Lục Nguyên lại có thể chống chọi lâu như vậy.

Tuy Lục Nguyên cuối cùng sẽ thua trong kiếm trận, nhưng người này có thể chống đỡ lâu như vậy trong ba kiếm trận thì nên kiêu ngạo. Trương Thanh Thư thầm nghĩ.

Lục Nguyên cười vang nói:

- Ba kiếm trận thật lợi hại, nhưng đã tới lúc ta phá nó.

Võ Đang tiên môn kiếm trận quả nhiên danh bất hư truyền.

Ba kiếm trận tổ hợp, mỗi một kiếm của Lục Nguyên đều là chín người trong ba kiếm trận chịu đựng, khiến Lục Nguyên dù pháp lực cực cao nhưng đành bất đắc dĩ. Dù có hoàn toàn lĩnh ngộ kiếm ý, một kiếm khống chế đối thủ nhưng đối mặt kiếm trận thì không có bao nhiêu tác dụng. Kiếm thế như biển không ngừng áp súc không gian của Lục Nguyên.

Ngời xung quanh thấy vậy đều chấn kinh uy lực kiếm trận!

Kiếm trận! Uy lực thật là không thể tưởng tượng.

Tuyệt học lớn nhất của Võ Đang tiên môn đúng là bất phàm.

Kết quả lúc này Lục Nguyên lại nói hắn muốn phá kiếm trận này, đúng là buồn cười.

Đám Trương Thanh Thư thầm cười lạnh. Nay không gian Lục Nguyên có thể né tránh ngày càng hẹp, tối đa hơn ba mươi chiêu nữa sẽ bị áp súc đến không có không gian trốn tránh, đến lúc Lục Nguyên bị đánh bại thì có còn dám nói khoác lác nữa không.

Kỳ thực Lục Nguyên sớm có cách phá kiếm trận nhưng bởi vì trời sinh quá yêu thích kiếm nên muốn kéo dài lâu hơn. Bây giờ thấy nếu không phản kích thì sẽ bị kiếm trận càng trói càng chặt, khi ấy hắn sẽ thêm chật vật, phải ra tay. Lật tay một chiêu đánh ra vân siêu thoát kiếm ý.

Bỗng chốc một mảnh trắng xóa.

Có hiệu quả cản tầm mắt thì có rất nhiều loại kiếm ý, ví dụ như vụ kiếm ý, ám kiếm ý, mạc kiếm ý, vũ kiếm ý, cùng với vân kiếm ý. Đương nhiên các loại cản trở có khác nhau.

Vụ là mê mông, vũ là khó nắm bắt, mạc là tâm cảnh, ám là bản chất.

Mà vân, đó là khiến ngươi thấy một mảnh trắng xóa, khiến mỗi chiêu ngươi phát ra bị giảm uy lực.

Chớp mắt đã cuốn những người đó vào vân siêu thoát kiếm ý.

Trong mây, Lục Nguyên đánh ra phong siêu thoát kiếm ý kiếm ý, mây chưa tán thì gió nổi lên.

Hai siêu thoát kiếm ý lần lượt đánh ra.

Siêu thoát kiếm ý xuất hiện chính là tính áp đảo. Đám người Võ Đang tiên môn tuy ai nấy thực lực không tệ nhưng trước nay chưa từng tiếp xúc cao cấp cỡ siêu thoát kiếm ý, lại thêm bây giờ kiếm của họ rơi vào mây trắng mênh mông, thân thể họ bị gió cuốn.

Mây trắng bay bay, mây lững lờ, gió nhẹ phất qua mặt, gió cuốn người.

Lúc mới bắt đầu, tuy bị vây nhưng không cảm giác ra nguy hiểm khiến người thả lỏng tinh thần. Nhưng lúc này vang tiếng hét, đã có người bị thương. Đám Trương Thanh Thư lập tức cảm thấy không ổn, nhưng phong vân trước mắt là sao? Không lẽ là là ảo thuật?

Trương Thanh Thư lấy ra pháp bảo Phá Huyễn Châu, kết quả mây trắng chuyển thành mây đen, gió nhẹ thành gió lớn.

Mây đen dày đặc, cuồng phong rít gào.

Mây càng chất càng dày, mây đen cuồn cuộn đem bốn phía thành như mực nước, thậm chí còn đậm hơn mực gấp mấy lần. Bạo phong điên cuồng trùng kích, gào thét đem triền núi biến thành như địa ngục, đem cát đá bốn phía cuốn lấy. Vách đá vì bạo phong mà rung rinh, người cũng đứng không vững.

Đây là Lục Nguyên hết sức ra tay.

Phút chốc mây gió cuồn cuộn.

Lục Nguyên đột nhiên lóe tia lĩnh ngộ. Đây là ý nghĩa cao nhất của Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm. Rốt cuộc hắn luyện xong Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm, có thể luyện tập kiếm pháp tiếp theo rồi. Lục Nguyên cảm thấy được, chín người Võ Đang tiên môn bày ba kiếm trận bây giờ bị hắn dốc hết sức ra tay, kiếm trận sắp tan vỡ.

Nếu họ có thể tới cấp kiếm ý thì sẽ không nhanh tan vỡ như vậy.

Kiếm thuật chênh lệch một trời một vực, thế nên mới khiến họ dễ dàng tan vỡ.

Nếu do chân chính tu tiên giả cấp kiếm ý bày ra kiếm trận này, muốn phá trận không dễ. Tuy bây giờ sắp tới lúc phá trận nhưng hắn không nén được thầm nhủ, Võ Đang kiếm trận quả nhiên danh bất hư truyền. Tất nhiên muốn kiếm chín nhân vật cấp kiếm ý bày trận là không hiện thực. Hoa Sơn Bắc phong đệ cửu đại có bảy cấp kiếm ý, tuy Võ Đang tiên môn có thể tìm ra chín cấp kiếm ý bày trận nhưng không khả năng tìm được quá nhiều, càng không khả năng dùng chín tu tiên giả cấp kiếm ý đến đối phó hậu bối tầm thường như hắn.

Trong lòng đảo qua nhiều suy nghĩ, miệng hắn quát:

- Triệt kiếm!

Một kiếm này bạo phong cuốn loạn vân, phút chốc phong rống vân phá.

*Đinh đang!*

*Lạch cạch!*

*Leng keng!*

Theo Lục Nguyên hét tiếng triệt kiếm, lập tức vang tiếng kiếm rơi trên mặt đất. Dưỡng Ngô kiếm của Lục Nguyên chỉ hướng cổ họng Trương Thanh Thư.

Hắn nói:

- Kiếm trận Võ Đang tiên môn các ngươi đích thực không sai, ta phải dùng hết sức mới phá được nó.

Đây là khiêm tốn.

Đây là khiêm tốn?

Đây thật là khiêm tốn?

Cái này nhìn sao cũng không giống khiêm tốn đi?

Tuy Lục Nguyên cho rằng mình nói câu này rất là khiêm tốn, nhưng người bên cạnh, bao gồm Lăng Ngọc Châu đều không cho rằng là vậy. Dùng hết sức mới phá được kiếm trận, cái từ "mới" này thật là…Võ Đang tiên môn ba kiếm trận, hơn năm ngàn năm qua chưa từng có một đệ tử chân truyền phá hủy.

Hiện tại đã bị phá rồi!

Mà Lục Nguyên lại còn dùng chữ "mới", cái này cách khiêm tốn rất là xa xa xa.

Đương nhiên không mấy người sẽ chú ý chi tiết nhỏ này, gần như mọi người đều trong trạng thái há hốc mồm, trợn trừng mắt. Lcus này ý nghĩ duy nhất trong lòng họ là ở đâu ra quái thai, mới hai mươi tuổi mà đã phá được Võ Đang tiên môn kiếm trận.

Gần sáu ngàn năm không đệ tử chân truyền phá được! Thế mà cứ như vậy bị phá hủy. Trong phút chốc đầu óc đa số ngừng suy nghĩ, không ngừng lặp lại tin tức cơ bản không khả năng.

- Phá.

- Thật sự phá.

- Ba kiếm trận liên hợp mà bị phá.

- Vị đệ tử chân truyền thực lực đệ nhất Hoa Sơn tiên môn quả nhiên không tầm thường.

- May quá may quá.

Một tu tiên giả đứng xem nói:

- May là mới rồi ta không nhúng tay. Ta vốn không biết thân phận người đó là gì, thấy hắn có ngũ tiên lệnh còn định lên cướp, bây giờ ngay cả Võ Đang tiên môn kiếm trận còn thua, ta đi lớn là trực tiếp tìm chết rồi.

- Ngươi như thế gọi là may mắn.

Một tu tiên giả nói:

- Hoa Sơn tiên môn quả nhiên là đệ nhất tiên môn Đại Tấn, vô cùng cường đại. Đệ nhất Đại Tấn Tuyệt Thế Yến Thương Thiên, bây giờ đệ thập đại sắp ra một nhân vật ghê gớm, có lẽ tương lai có thể đuổi kịp Yến Thương Thiên. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

- Thôi đi, người này sao có thể so với Tuyệt Thế Yến Thương Thiên? Trên thế giới này có rất nhiều thiên tài, nhưng chân chính thành tựu sánh bằng Tuyệt Thế Yến Thương Thiên, một ngàn năm tối đa chỉ có một. Nhưng nếu Lục Nguyên không chết, dù thành tượu không khả năng bằng Tuyệt Thế Yến Thương Thiên nhưng chắc cũng không kém bao nhiêu. Hoa Sơn sẽ lại ra một nhân vật khó lường.

Tiêu điểm đám người bàn tán, Lục Nguyên, hiện đang đứng đó, cười híp mắt nhìn hướng Trương Thanh Thư.

Hắn nói:

- Được rồi, bây giờ kiếm trận của các ngươi đã thua trong tay ta, có tuyệt học gì càng lợi hại hơn không? Nếu không có thì giao ngũ tiên lệnh ra đây. Trong tay các ngươi chắc có không ít ngũ tiên lệnh.

Người giữ ngũ tiên lệnh đứng hơi gần lập tức có thể cảm nhận được hơi thở ngũ tiên lệnh, hơn nữa tuy không tra xét được số lượng cụ thể nhưng có thể dựa vào hơi thở mà nhận được nhiều hoặc ít. Giống như bây giờ, Lục Nguyên cảm giác ra ngũ tiên lệnh trên người đám Trương Thanh Thư sẽ không dưới nhóm Triệu Càn Khôn.

Bình luận

Truyện đang đọc