HOA SƠN TIÊN MÔN

Lục Nguyên vừa giết xong một con Mã Ma, hiên tại hắn đã đạt tới cảnh giới Trầm Mê trong kiếm thuật đối với ngoại giới không hề để ý mà lúc này ở cách đó không xa mấy tu tiên giả tiến tới đứng giữa là một nam tử khí chất tôn quý.

- Tại hạ là đệ tử chân truyền của Nam Hải tiên môn Kiều Tư Lục, có phải đây chính là Lục sư đệ của Hoa Sơn tiên môn không?

Vị nam tử khí chất cao quý lại nói;

- Tuy tại hạ ở nam Hải nhưng đã nghe qua đại danh của Lục sư đệ, chỉ là Nam Hải cùng Hoa Sơn cách xa nhau khó có thể tới bái phỏng lần này rốt cuộc cũng đã nhìn thấy Lục sư đệ quả nhiên là khí vũ bất phàm anh hùng thiếu niên.

Lục Nguyên không để ý tới, lúc này hắn đã chìm vào trong Trầm Mê kiếm thuật không để ý tới ngoại giới.

Kiều Tư Lục thấy Lục Nguyên không để ý tới mình thì có phần tức giận hắn đè nén mà nói:

- Đã nghe qua đại danh của Lục sư đệ cũng muốn lãnh giáo một hai không biết Lục sư đệ có hứng thú không, mọi người chỉ điểm tới là dừng, thế nào?

Lục Nguyên không để ý tới, cũng không biết có người đang nói chuyện với mình.

Đương nhiên Kiều Tư Lục nếu như công kích thì Lục Nguyên sẽ theo bản năng mà phản ứng đánh trả.

Kiều Tư Lục nói xong mà Lục Nguyên vẫn không có phản ứng đuổi theo một con mã ma khác thấy Lục Nguyên rời đi, một vị trưởng lão nói:

- Chỉ sợ là hắn sợ Kiều sư điệt thực lực của Kiều sư điệt cũng không cùng loại với đám Tống Nam Sơn Trương Thanh Thư bọn họ.

Kỳ thật đây chỉ là thổi phòng mà thôi, Kiều Tư Lục chỉ ngang với đám Tống Nam Sơn Trương Thanh Thư.

Kiều Tư cũng thầm nghĩ xem ra Lục Nguyên chỉ có hư danh.

Một vị trưởng lão lắc đầu nói:

- Kiều sư điệt ngươi nhìn xem.

Vị trưởng lão kia uy vọng rất nặng Kiều Tư Lục lập tức tới nhìn thấy một đạo kiếm thương liền hỏi:

- Sư thúc đây không phải một đạo kiếm thương sao?

- Ngươi thì nhìn thấy một đạo còn ta nhìn thấy mười bốn đạo, Lục Nguyên cố ý đèn nén pháp lực của mình, đem mười bốn kiếm tụ hợp một chỗ hoàn toàn khác biệt so với những thứ mà ngươi nhìn thấy, ngươi nhìn thấy một đạo vết thương còn ta nhìn thấy mười bốn miệng vết thương.

Dùng vết kiếm xem kiếm thuật.

Sắc mặt của Kiều Tư Lục trở nên khó coi, cái này chẳng phải nói là Lục Nguyên làm một chuyện mà sau kinh Lục Nguyên làm xong hắn ngay cũng không hiểu sao?

Chênh lệch này thật là quá lớn.

Mười bốn đạo kiếm nhập cùng một chỗ đem miệng vết thương giống hệt nhau chuyện này không thể nào tưởng tượng nổi.

Thời gian sáu ngày cũng đã trôi qua, đoàn người dẫn đầu vẫn là những người có tu vi Luyện Thể kỳ tầng thứ bảy thứ tám thứ chín mà Lục Nguyên vẫn là người dẫn đầu trong đoàn người thứ nhất.

Lần này tiến vào trong Vô Sinh di cung tầng thứ ba chỉ còn lại năm trăm người mà thôi, mà hiện tại vẫn còn có sáu đệ tử chân truyền tiến vào tầng thứ ba, năm tiên môn thượng đẳng mỗi tiên môn có một người mà bảy tiên môn trung đẳng thì cũng còn lại một người mà thôi, ngoài ra còn có Lục Nguyên là đệ tử chân truyền đạt trình độ cao nhất còn sáu người kia chỉ xếp mấy vị trí gần cuối.

Vô Sinh Di Cung tầng thứ ba.

Ở đây có mười loại hình thể quái vật, sương mù dày đặc tản ra làm cho hắn nhìn rõ hơn một chút, nhưng con quái vật này giống như là cừu non vậy, tuy nhiên trên người của bọn chúng lại là từng mảng dao găm.

Loại quái vật này tên gì, Lục Nguyên cũng không biết.

Mà hơn mười quái vật cổ quái nhìn thấy Lục Nguyên xong thì chuyển động vô số phi đao bắn về phía hắn, những quái vật này pháp lực không hề tầm thường, mỗi khi đánh ra những cây dao phi thẳng về phía Lục Nguyên.

Lục Nguyên nghi hoặc chẳng lẽ Vô Sinh di cung tầng thứ ba xuất hiện những con quái vật này để khảo nghiệm khả năng né tránh của tu tiên giả/

Trên cơ bản vô sinh di cung ba tầng đầu khảo nghiệm tốc độ kiếm thuật độ chính xác lực công kích, cùng với năng lực né tránh.

Tầng thứ hai hắn có thể nhìn thấu ý đồ của Vô Sinh lão nhân bây giờ cũng có thể.

Mình vẫn nên luyện kiếm của mình.

Dưỡng Ngô Kiếm khẽ chuyển động giờ khắc này tốc độ của nó nhanh tới cực điểm, trong nháy mắt đã đánh rơi những phi đao lao tới, những phi đao quái dê này có thể chuyển biến khiên cho Lục Nguyên lâu lâu cũng bị thương.

Thú vị!

Lục Nguyên đang trầm tư làm sao để cho Dưỡng Ngô Kiếm nhanh hơn thì số lượng của Quái Dương phi đao càng lúc càng nhanh, lúc mới bắt đầu Lục Nguyên có chút phiền toái nhưng hiện tại hắn đã gặp đại phiền toái.

Trong nhất thời kiếm quang nổi lên bốn phía kiếm sắc như nước.

Giải quyết xong hai nhóm quái dệ, Lục Nguyên cuối cùng cũng đã tìm thấy một khối bia đá khối bia đá này giới thiệu loại quái dương này gọi là Đao Dương. Những cọng lông của mấy loại dê này thường là phi đao.

Lục Nguyên xem xong giới thiệu của tấm bia đá thì chìm vào suy nghĩ.

Mình đã luyện kiếm của mình hiện tại cảm thấy mình đã nhanh chóng nắm giữ được kiếm ý rồi chỉ cần cho mình một thời gian ngắn mình có thể nhanh chóng luyện thành Khoái chi kiếm ý thậm chí hiện tại sau khi giết xong Đao Dương ngẫu nhiên cũng lấy được linh thạch, Lục Nguyên cũng không thèm để ý kiếm thuật mới là trọng điểm.

Đến ngày thứ chín cuối cùng cũng đã tiến vào Vô Sinh Di Cung tầng thứ tư, lúc này trong số năm trăm người được giữ lại chỉ còn lại hai trăm người mà thôi, mà bây giờ toàn bộ đệ tử chân truyền đã bị loại bỏ sạch sẽ.

Vô Sinh Di cung tới tầng thứ tư.

Tầng này quái vật là Tạc Hồ tên đầy đủ là Tạc Tâm Hồ Ly.

Tạc Tâm Hồ Ly là một loại quái vật tương đối xảo trá tuy nhiên cũng vô cùng quý giá, thuốc luyện chế từ trái tim của nó có thể lẩn tránh tâm ma, chính là dược liệu trân quý của tu tiên giả.

Chính bởi vì tác dụng của nó vô cùng lớn cho nên giá cả ở trong tu tiên giới vẫn khá đắt đỏ.

Chỉ là pháp lực của Tạc Hồ cao minh khi trưởng thành đều có thực lực Luyện Thể kỳ hơn nữa nó vô cùng gian xảo, hơn nữa trái tim của nó bất kỳ khi nào cũng có thể nổ tung, lúc đó không muốn bị thương cũng khó.

Cửa ải này khảo nghiệm nhân tâm xem ngươi tham lam hay không, tim của tạc hồ quá mức trân quý, ai bị hấp dẫn bởi nó bất kỳ khi nào cũng có thể nổ tung.

Nếu như ngươi có thể buông bỏ lòng tham vượt qua cửa ải này cũng không khó khăn lắm.

Tuy nhiên nếu như ai cũng có thể bỏ lòng tham thì thế giới cũng không phải là thế giới hiện tại.

Tu Tiên tam độc tham sân si.

Chỉ là chuyện này cũng không liên quan tới Lục Nguyên.

Lục Nguyên căn bản không ý thức được giá trị trái tim của tạc hồ, hắn đang chìm đắm trong luyện kiếm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Tạc Hồ cho dù nhanh nhưng Lục Nguyên còn nhanh hơn.

Sau một lát Tạc Hồ đã nằm dưới mặt đất, trên người của Tạc Hồ chỉ có một vết thương, nếu như Kiều Tư Lục ở đây cũng chỉ sợ cho rằng chỉ có một vết kiếm mà thôi kỳ thực đây là hai mươi lăm vết kiếm. Lúc mới tiến vào Vô Sinh di cung Lục Nguyên chỉ có thể xuất ra mười bốn đạo kiếm bây giờ đã tăng lên thành hai mươi lăm.

Lục Nguyên cười ha hả, về sau rất ít người có thể nhanh hơn mình, Khoái chi kiếm ý là một kiếm ý rất khó lĩnh ngộ có thể nói Lục Nguyên nếu như không có trạng thái si mê chỉ sợ vài năm nữa cũng chưa lĩnh ngộ được.

Bình luận

Truyện đang đọc