HOA SƠN TIÊN MÔN

Mà hắn vừa đả trọng thương Trác Nhất Hàng, đánh bài Vu Cơ Du, phá Cửu Cung Kiếm Trận, tấn công Mạc Thùy Thùy, như vậy đã thấy rõ thực lực của hắn.

Cái gì mà trường sinh thập trọng, trong trường sinh cảnh thì là cao thủ, nhưng trong tay hắn thì ba chiêu cũng khó mà đỡ hết được.

Thực ra chuyện này cũng bình thường thôi, nhớ lại lúc đó Lục Nguyên đánh lén Huyền Họa Tử, đầu tiên đánh lén khiến hắn bị thương, nhưng sau đó hơn mười Long Sa trường sinh thập trọng cũng không phải là đối thủ của hắn, cuối cùng phải nhờ vào núi lửa bộc phát, nhờ lực lượng của núi lửa bộc phát mới thắng được Huyền HỌa Tử, đánh một trận như vậy quả là cực kỳ nguy hiểm.

Sự cách biệt giữa trường sinh cảnh và đại đạo cảnh là lớn như vậy.

"Ta sẽ cho các ngươi chết hết."Thương Thổ Yêu Hầu liếc xuống phía dưới, những kẻ có thực lực càng cao, tiềm lực càng lớn thì phải ra tay đầu tiên, hắn quan sát đám người đó lập tức phát hiện ra Lục Nguyên, không còn nghi ngờ gì nữa, Lục Nguyên là kẻ công nhận tiềm lực mạnh nhất, phải giết hắn trước.

Những kiếm tiên khác không ai nhìn ra được ý đò của Thương Thổ Yêu Hầu, lúc này Phương Nho lập tức hướng người đến tước Lục Nguyên đỡ: "Lục Nguyên, ngươi mau thoát đi, ta chặn mấy chiêu của hắn." Phương Nho rõ ràng đã dùng tính mạng của mình để bảo vệ Lục Nguyên. Thương Thổ Yêu Hầu cười lớn: "Ngươi đang bị thương, lại chẳng phải đối thủ của ta, người muốn chặn ta sao, thật nực cười. Nếu ngươi đỡ được hai chiêu của ta thì xem như ngươi có bản lĩnh."

Lục Nguyên chết chắc rồi!

Bị đại đạo cảnh nhằm vào thì làm gì mà không chết.

Nhưng sau khi Lục Nguyên chết thì những người sẽ chết tieps là một tỏng số mấy người này, bây giờ tỏng số những kiếm tiên này, người có năng lực phản kháng lại cũng chỉ có vài người, đến Cửu Cung Kiếm Trận còn dễ dàng bị phá như vậy cơ mà.

Lúc này có một tiếng cười vọng đến: "Phương sư thúc, chỉ là một Thương Thổ Yêu Hầu thôi mà, một tên yêu hầu hung hăng, sẽ nhanh chóng bị giải quyết thôi." Câu nói này vừa nói ra khiến người khác phải quay sang nhìn, kẻ mặc thanh y này đúng là nói năng ngông cuồng, hắn có biết đại đạo cảnh là như thế nào không?

Đã một vạn năm qua chưa từng có một trường sinh cảnh nào thắng được đại đạo cảnh!

Chưa từng có!

Đến Yến Thương Thiên năm đó cũng không làm được.

Còn Lục Nguyên, hắn rõ ràng là trường sinh cảnh, có thể là một trường sinh cảnh mạnh trong số các trường sinh cảnh nhưng cũng chỉ là trường sinh cảnh thôi, không thể là đối thủ của đại đạo cảnh. Hắn đúng là con nghé con mới đẻ nên không biết sự lợi hại của đại đạo cảnh rồi, nếu biết thì có đánh chết hắn cũng không dám nói vậy. nhưng thôi, bây giờ hắn sẽ biết sự lợi hại của đại đạo cảnh ngay thôi.

Thương Thổ Yêu Hầu khộng nhịn được cười phá lên: "Có gan, có gan, đúng là có gan, không hổ danh là đã đánh bại được trưởng lão trong số mười trưởng lão. Có gan như vậy mà thật tiếc, người như này mà lại phải chết ở đây." Hắn khẽ xoa tay, bàn tay to thô vô cùng.

Sau đó hắn lật tay xuất chưởng.

Thư thể lật tay xuất chưởng của hắn không gọi là đẹp nhưng lại là hành vân lưu thủy.

Hắn lật tay xuất chưởng xong trên không trung lập tức xuất hiện một chưởng pháp lực cực mạnh, Thương Hoàng Chi Chưởng này trong không trung ngưng lại thành ấn, vòng xoáy cực lớn dùng loại pháp lực đại chưởng này của hắn làm trung tâm điên cuồng hút vào, đồng thời pháp lực đại chưởng này mang theo uy thế tuyệt đối hướng tấn công về phía Lục Nguyên.

Trên đường đi, ngoài không gian ra thì vạn vật đều bị thương hoàng đại thủ cực lớn này hút vào mất, lớn tới kinh thiên động địa, cuốn lấy pháp lực của quy tắc thiên địa nguyên bản, đưa tới chỗ Lục Nguyên.

Một chưởng hiển hách!uy thế đất trời!

Tu tiên giả đại đạo cảnh vốn có thể một chưởng ấn được một phần uy thế trời đất!

Một chưởng này của Thương Thổ Yêu Hầu không quá cẩn thận những cũng chẳng cần quá cẩn thận cũng có thể hoàn toàn giết được đối thủ, vì ta là đại đạo cảnh!!!

Đại đạo thiên uy!

Những lời này chỉ có thể là không mà thôi.

Đã luyện thành đại đạo cảnh thì pháp lực biến hóa đã không còn là pháp lực thông thường nữa, mà là pháp lực tinh khiết.

Lấy một ví dụ thế này, dùng pháp lực Vân Hệ làm ví dụ, pháp lực Vân Hệ thông thường là dày đặc, nhưng sau khi Vân Lực tinh khiết khi luyện thành đại đạo cảnh sẽ càng dày đặc hơn, có thể dẽ dàng tấn công những pháp lực Vân Hệ thông thường, đồng thời đại đạo cảnh đã có thể mang theo một chút thiên uy, quả là đáng sợ.

Thương hoàng cực chưởng tấn công đến.

Lục Nguyên chết chắc rồi! cho dù một chiêu không chết thì e rằng cũng bị trọng thương, giống như Thiếu Dương Kiếm Quân Trác Nhất Bàn và một vài người khác vậy.

Tỏng khi mọi người đều cho rằng Lục Nguyên chết thì Lục Nguyên giơ chân ra, chân này có thế cực nhanh tấn công đói thủ, vô cùng hấp dẫn. Mọi người trước nay chỉ nghe nói LỤc Nguyên dùng kiếm, còn chưa bao giờ nghe nói Lục Nguyên dùng cước pháp, hôm nay thấy LỤc Nguyên dùng chân mới phát hiện cước pháp của Lục Nguyên cũng khá tốt. nhưng cước pháp tốt thì đã sao, dưới thương hoàng đại chưởng của đại đạo cảnh sử dụng thù tất cả đều bị nát vụn, ngoài ra không còn đường nào khác.

Thương hoàng cực chương và cước phong tiếp xúc nhau! Phịch một tiếng!

Thương hoàng cực chương tan nát rồi!

Cái gì! Mọi người không khỏi tròn mắt, phát hiện Lục Nguyên không đứng đó nữa, còn thương hoàng cực chưởng đã bị tan nát! Chuyện này là sao, pháp lực của đại đạo cảnh dồn vào thương hoàng cực chưởng, soa lại có thể bị cước pháp của Lục Nguyên đánh tan được, chuyện này là sao? Lúc này những người đứng bên cạnh đờ mắt đi, ngay cả Thương Thổ Yêu Hầu cũng không khỏi giật mình. Không thể nào!

Pháp lực của đại đạo cảnh! Làm sao có thể bị người của trường sinh cảnh đánh lui!

Không thể tưởng tượng nổi!

Vừa nãy là trùng hợp thôi.

Lục Nguyên nhún nhún vai, những người này bị sao vậy. được rồi, mình cũng đang nhàn hạ, thực ra là trước đó không lâu mình có mở sách vở trong không gian pháp khí ra, đọt nhiên phát hiện ra một môn cước pháp tên là "Phong Thánh Cước", nghe nói luyện môn cước pháp này chân sẽ nhanh hơn rất nhiều, lúc đó đang nhàn hạ nên tùy ý luyện luôn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Mặc dù nói mình thạo kiếm đạo nhưng dùng kiếm lâu rồi cũng có chút mệt mỏi.

Dù sao đối phó với đại đạo cảnh cũng không có gì là lớn lao, trước kia khi ở Nam Hải đã từng đối phó với nhân vật đại đạo cảnh, lần này nhất định không dùng kiếm, thử cước pháp một chút, vừa rồi chính là dùng thức Phong Trung Kính Tỳ trong "Phong Thánh Cước" tấn công mà có chấn động lớn như vậy.

Con người mà, không thể mãi như vậy được, lúc nhàn rỗi thì sẽ có nhiều ý nghĩ nảy sinh.

Lục Nguyên đột nhiên phát hiện dùng chân và dùng kiếm có sự khác biệt rất lớn, cách dùng chân này hai tay đều trống không, hai tay đều có thể cầm hồ lô rượu, còn dùng kiếm thì nhiều nhất có một tay để cầm hồ lô rượu, tiện tay cầm lấy hai hồ lô rượu, thử một chút phát hiện vẫn là không có một hồ lô rượu thì dùng tự tại hơn.

Cái này…

Có lẽ là thói quen.

Được rồi, vậy là một hồ lô rượu.

Vừa rồi Lục Nguyên không thể tưởng tượng được đánh bại pháp lực đại chưởng Thương Thổ Yêu Hầu bị đánh bại, khiến Thương Thổ Yêu Hầu giật mình, còn nhân lúc Lục Nguyên vẫn đang đổi bình rượu, dáng vẻ tựa hồ như không coi trận chiến này ra gì, bộ dạng bại hoại này lại càng khiến hắn thêm tức giận.

Bình luận

Truyện đang đọc