HOA SƠN TIÊN MÔN

Lập tức hơn mười chiếc bạch cốt đứng ngay ngắn xung quanh, hơn mười bạch cốt này đều có pháp lực trường sinh thập trọng.

Vừa nhìn thấy vậy, Huyền Họa Tử lập tức biến sắc, tuyệt đối không ngờ được rằng Lục Nguyên còn giở thủ đoạn này. Huyền Họa Tử nghiến răng. Hắn là nhân vật đại đạo cảnh, không thể nào không có thủ đoạn gì, hắn khẽ giơ tay lên lấy ra một chiếc hộp. trong nháy mắt, chiếc hộp được mở ra. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Lúc này hơn mười bạch cốt đó còn cách Huyền Họa Tử không xa.

Trong tay Huyền Họa Tử đã có một viên đan dược kim quang màu vàng óng ánh tròn đầy, chỉ to bằng ngón tay cái. Viên đan dược này vừa được bỏ ra là đã có mùi hương lạ, Huyền Họa Tử không chút chần chừ, nuốt viên đan dược này vào bụng, sau đó toàn thân phát quang.

Huyền Họa Tử vừa mới tiêu hao hết pháp lực nhưng giờ tinh thần đã dồi dào, vẩy tay một cái, băng hàn linh kiếm xuất hiện, lúc đó hơn mười bạch cốt lập tức tản ra, đón đánh Huyền Họa Tử. huyền Họa Tử bây giờ không phải đag ở trạng thái tốt nhưng dù sao cũng là nhân vật đại đạo cảnh, những bạch cốt này phòng ngự rất yếu, chỉ có công kích ở mức trường sinh thập trọng, lập tức "ba..ba…" toàn bộ tiêu tan.

"Lục Nguyên, vô thương hồi than đan của ta đã dùng rồi, ta muốn ngươi chết. trong lòng hắn lửa hận đang bừng bừng, hắn vừa nuốt vào một muội linh dược có tên là vô thượng hồi thần đan, trong nháy mắt có thể phục hồi ba phần pháp lực, trừ phi là trong tình huống tuyệt mệnh, nếu không không nỡ ăn.

Nhưng không ngờ được rằng tỏng tay Lục Nguyên còn có thủ đoạn như vậy.

Lục Nguyên lại giơ tay lên, dùng thủ đoạn cuối cùng là thập ngũ long sa trường sinh thập trọng, sức tấn công, sức phòng thủ của nó đều là trường sinh thập trọng, hoàn toàn không giống những khôi lỗi trước, trong một thoáng đem ra mười lăm con này thì kẻ vừa hồi phục ba phần công lực như Huyền Họa Tử có phần nuốt không trôi.

Huyền Họa Tử lại giơ tay lên, nuốt vào cách cuối cùng của hắn, trước khi mười lăm con long sa này tấn công đến, hắn vẩy tay lấy ra một cái hộp, nhưng cái hộp này đen kịt, vừa mở ra nó lập tức toát ra đan dược đen kịt, Huyền Họa Tử ăn vào xong toàn thân phát ra đầy ma khí, sức chiến đấu cũng cao hơn một mức.

Đan dược này cũng là đám yêu ma dưới lòng đất tặng hắn khi hắn lên chức một trong hai môn chủ huyền minh môn., có thể kích động tiềm lực trong cơ thể, tạm thời tăng lên rất nhiều sức chiến đấu, nhưng hậu họa khôn lường, lúc mới nhận được quà này của đám yêu ma hắn cũng không định dùng, nhưng giờ đã bị Lục Nguyên ép tới mức bắt buộc phải dùng, bây giờ trong lòng hắn đến ý muốn ăn Lục Nguyên cũng có rồi, một viên vô thượng hồi thần đan, một viên thiên ma đan, đều là đan dược giá trên trời, toàn bộ đem ra chơi hết rồi.

Toàn thân Huyền Họa Tử tản ra một thứ hắc khí, đồng thời tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều, như chiến lực thì không thể so với thời kỳ đỉnh cao đượchăn băng trên hàn băng linh kiếm dâng lên, mỗi chiêu mỗi thức đều hướng về phía long sa tấn công, nhưng những con long sa này ở biển cũng là cấp thú vương, khiến hắn đánh mệt nghỉ.

Những con long sa đó ở trong khôi lỗi không lâ, sức chiến đấu cũng không phai mờ quá nhiều.

……

Một thanh băng lạnh vô cùng cát nganh thân hình con long sa, trong nháy mắt nó bị đông lại, ngay lập tức "ba" một tiếng, toàn thân con long sa này bị vỡ vụ là ngàn mảnh. Đây đúng là chiêu tuyệt kỹ huyền minh chi sát của Huyền Họa Tử. Giết hết những con Long Sa này xong, Huyền Họa Tử thở phì phò như bễ.

Mười lăm long sa đều bị chết hết.

Còn Huyền Họa Tử cũng mệt mỏi vô cùng, pháp lực bị tiêu hao nghiêm trọng, thương tích đầy mình.

Dưới sự công kích như vây mà hắn có thể thắng được thì chiến lực của đại đạo cảnh quả là đáng sợ.

Khó trách hàng ngàn hàng vạn năm nay chưa có ai là trường sinh cảnh thắng được đại đạo cảnh, độ khó quả thật rất cao.

Pháp lực của hắn hiện tại có lẽ đang bị loạn, ý thức đang bị ảnh hưởng của thiên ma đan, có chút không thể khống chế được rồi: "Lục Nguyên, ta muốn ngươi chết." Hắn nghiến răng kèn kẹt, chỉ muốn xé xác Lục Nguyên thành trăm ngàn mảnh, tất nhiên nếu bắt được Lục Nguyên thì chỉ sợ không nỡ, muốn mượn Lục Nguyên để luyện thành huyền chi cực.

Lúc này Lục Nguyên thực sự đã hồi phục được một chút pháp lực, nhưng muốn đối kháng vời Huyền Họa Tử thì thật sự rất khó.

Lục Nguyên cũng có chút lo lắng trong lòng, những con át chủ bài của mình bây giờ đã dùng hết, muốn giết được đại đạo cảnh thì quả thật rất khó, xem ra chỉ cong cách dùng gậy thế thân thôi.

Huyền Họa Tử lúc này khỏi phải nói vui mằng tới mức nào, tựa hồ như đã thắng được Minh kiếm tử, nhưng nghĩ lại thì lại là Lục Nguyên, làm sao hắn có thể so sánh với mối thâm thù Minh kiếm tử được, cũng được, bắt hắn lại trước đã. Huyền Họa Tử đang định ra tay thì lúc này "Oanh!" một tiếng, trời đất rung chuyển.

Cái động phủ này được dựng trên một hòn đảo, hòn đảo này nhanh chóng bị dao động. chuyện gì đang xảy ra thế này?

Còn chưa kịp phản ứng gì thì một cột đỏ phụt lên một tiếng, từ trong mặt đất vỡ tan ra, bên trong cột hỏa trụ đó có rất nhiều đá vụn dung nham, ngay tiếp theo lại một cột hỏa trụ nữa, một lượng dung nham cực lớn tràn ra, ngay lập tức là cột thứ ba, cột thứ tư, thứ năm.

Vô số những cột hỏa trụ phun lên tren mặt đảo, khiến toàn bộ bề mặt trong dộng phủ bị nuốt trọn trong biển lửa.

Những cột hỏa trụ cực lớn phun lên trời, vọt lên trên cao rồi rơi xuống mặt đất, mặt đất bắt đầu lật úp, tất cả đều là dung nham, nhiệt độ cao làm nóng chảy cả hòn đảo, khắp nơi đều là dung nham, bạch khí, nóng vô cùng, giống như đưa người ta vào địa ngục viêm nhiệt hồng liên.

Đây là…núi lửa bộc phát!

Thì ra phía dưới động phủ, dưới đảo này là một ngọn núi lửa đã tắt, vốn yên lặng ở dưới đó, nhưng gần đây bắt đầu có một số hoạt động, nhưng dù có hoạt động thì cũng khong có gì trở ngại lớn. Vấn đề là hôm nay, đầu tiên đại đạo cảnh Huyền Họa Tử và Minh kiếm tử giao đấu đến mức đáng sợ, khiến cho núi lửa đã tắt này có một số phản ứng những vẫn chưa hoàn toàn bộc phát, chỉ đến sau đó Lục Nguyên và Huyền Họa Tử lại giao đấu, quy mô trận chiến này không lớn như trận trước nhưng cũng không kém cạnh, cuối cùng dẫn đến núi lửa bộc phát!

Trong nháy mắt nơi đây sẽ biến thành biển lửa.

Huyền Họa Tử là đại đạo cảnh, biết sơ qua về quy luật đất trời, nhưng đối diện với cảnh núi lửa phun trào như thế này, nếu trong lúc cảnh giới hoàn mỹ thì chẳng có chuyện gì đáng lo ngại, nhưng luc này hắn đang tỏng trạng thái suy yếu cực độ, cơ bản là không thể đối phó với tình huống núi lửa phun trào như thế này, chỉ có thể tạm lánh đi một chút.

Nhưng trước khi tạm lánh đi hắn muốn cướp được Lục Nguyên đã. Hắn bay nhanh đến chỗ Lục Nguyên, vừa bay vừa tránh mấy cột hỏa trụ.

__________

Bầu trời biến thành, thỉnh thoảng có hỏa trụ bay lên.

Nhìn thấy Huyền Họa Tử đang bay nhanh đến, trong đầu Lục Nguyên lúc này có bao nhiêu ý nghĩ nảy ra.

Hắn muốn chạy trốn sao? Ngự kiếm của mình rất nhanh, trong cục diện hỗn loạn thế này, dựa vào tốc độ của bạch đế kiếm đạo thì cũng có vài phần khả năng có thể chạy trốn được.

Nhưng, có thể liều một phen.

Bây giờ núi lửa ở đây bộc phát, nếu có thể dùng hỏa hoàng kiếm đao...Lục Nguyên lúc này không còn nghĩ được gì nữa, trong đầu trống rỗng, cảm thấy hỏa hệ nguyên lực xung quanh chói chang mãnh liệt, đốt hết mọi phách lực. Lục Nguyên cảm thấy lúc này pháp lực của mình cũng như đang muốn thiêu đốt.

Toan nghê biến trong Vân Long thập biến là một loại pháp lực chuyển hóa thành hỏa hệ pháp lực, Lục Nguyên lúc này dường như không có thầy dạy cũng thông tỏ được biến pháp toan nghê biến trong Vân Long biến. Đây thực ra là một loại năng lực, càng đến gần được mức đại đạo cảnh thì càng có khả năng linh quang lóe lên, xuất hiện loại năng lực này, dù sao thì đại đạo cảnh cũng là thông hiểu thiên đại chi pháp.

Lúc này, Lục Nguyên đã hiểu rõ rồi, trong lúc mình ở đây cảm ngộ nguyên khí hỏa hệ xung quanh thì trong tức khắc toan nghê biến trong Vân Long thập biến đã thông ngộ rồi. Đây là biến thứ bảy trong Vân Long thập biến mà ta đã luyện thành, chỉ còn ba biến nữa chưa luyện thành.

Vân Long thập biến đang ngày càng đến gần sự hoàn hảo rồi.

Lục Nguyên vận công toan nghê biến, biến này toàn thân do vân hệ biến thành pháp lực hỏa hệ, pháp lực cực kỳ cuồng bạo đang chảy trong toàn bộ cơ thể., đồng thời sau đó toàn thân xuất hiên một loại bóng dáng quái thú liệu hỏa, tựa hồ như quái thú này giống như là con sư tử đang bốc hỏa, dũng mãnh vô cùng.

Lục Nguyên lúc này phát ra trấn nhạc linh kiếm của mình.

"Hỏa...hoàng... đạo...kiếm..."Lục Nguyên gào lên một tiếng dài, nguyên khí vô cùng vô tận tập hợp lại trên thanh trấn nhạc linh kiếm, càng biến càng lớn, càng gần càng lớn, sau cùng cũng không nhỏ hơn thanh trường thủy kiếm màu xanh lam, mà sức tấn công lại còn cao hơn rất nhiều so với thủy hoàng đạo kiếm, hỏa hoàng đạo kiếm chính là một trong năm hoàng đạo kiếm có sức tấn công cao nhất.

Hiện tại lúc này, toàn thân Lục Nguyên ánh lửa lên, toàn thân bốc hỏa như con sư tử nghê, trong tay cầm hỏa diệm kiếm cuồng bạo cực lớn.

Kích một nhát nhất định sẽ long trời lở đất.

Lục Nguyên chỉ cảm thấy pháp lực toàn thân mình bị cuồng điên rút sạch, pháp lực còn lại không nhiều, toàn bộ đều tập trung vào trong thanh kiếm cuối cùng.

Dung nham đỏ rực như nước lũ do núi lửa dưới lòng đảo phun lên, một thanh hỏa trụ đỏ rực ánh đỏ lên phía chân trời.

Lúc này Lục Nguyên đem tất cả tinh thần, pháp lực cuối cùng còn lại dồn vào trong thanh kiếm cuối cùng này.

Hỏa hoàng kiếm đạo có sức công kích mạnh nhất này tấn công cho ta.

Lục Nguyên hét lên một tiếng!

Huyền Họa Tử vốn dĩ lúc mới đầu cho rằng muốn bắt Lục Nguyên không phải là chuyện dễ như trở bàn tay hắn đã thực sự phẫn nộ, kết quả là lúc này Lục Nguyên trở tay một kiếm, mượn uy thiên địa đạt tới cục diện đáng sợ như vậy, thanh kiếm như núi lửa này giáng xuống, bí mật mang theo thiên uy, quả thực là chấn động thiên đia.

Đối với Huyền Họa Tử nhân vật đại đạo cảnh này mà nói thì chấn động thiên địa không phải là hình dung từ mà là miêu tả, hơn nữa còn là loại tranh mặc thủy.

Bởi vì đại đạo cảnh vốn là biết quy tắc thiên địa mới có thể xưng là đại đạo cảnh.

Biết quy tắc thiên địa, dẫn tới chấn động thiên địa cũng là rất bình thường.

Huyền Họa Tử muốn tránh, nhưng lại phát hiện ra mình không tránh được nữa rồi. ở đây lúc này núi lửa bộc phát, lúc đó dung nham đỏ từ mặt đất phun lên, cùng với thanh kiếm hòa lại thành một thể thống nhất, thanh kiếm này có tính chất truy tìm tung tích, nếu mình vẫn còn ở trong trạng thái hoàn mỹ thì muốn chặn thanh kiếm này lại cũng không khó, mà nếu chỉ còn năm phần pháp lực thì chặn thanh kiếm này lại cũng không khó, nhưng bậy giờ thì…

Huyền Họa Tử chỉ thấy mình có cảm giác không còn sức lực, mặc dù mình là đại đạo cảnh, hàng ngàn hàng vạn năm nay chưa từng có nhân vật đại đạo cảnh nào bị bại trận dưới tay trường sinh cảnh, không lẽ ta lại là người đầu tiên từ ngàn vạn năm nay? Lúc này Huyền Họa Tử chỉ có thể cố gắng chèo chống.

Thanh kiếm cực lớn hỏa viêm nóng bỏng, thân kiếm làm phong, chứa dung nham vô biên, hướng về phía HUyền Họa Tử, chém tơi tả vào băng hàn kiếm của HUyền Họa Tử.

Hiện tại, Huyền Họa Tử cũng dùng những tiềm lực cuối cùng của thân thể, ngay cả Huyền Họa Tử cũng không biết mình có tiềm lực lớn đến như vậy, trong lúc này có thể tuôn ra pháp lực lớn đến như vậy.

Một thanh hỏa hoàng thiên uy kiếm liệu động hỏa diễm tạo thành, trảm tại bao hàm trên kiếm mang quy tắc đại đạo

Đây là kiếm cuối cùng!

Hai phe chống đỡ.

Trong lúc này kiếm ở trong trạng thái tương trì.

Huyền Họa Tử trong lòng nổi lên niềm vui vô bờ, chặn lại kích cuối cùng của Lục Nguyên, chỉ cần chặn được kích cuối cùng này là mình sẽ thắng, cuối cùng sẽ thắng sao?

Lục Nguyên giờ khắc này mới phát hiện kích cuối cùng của mình đã bị chặn, nhưng lúc này Lục Nguyên liền hét: "Bạo! Bạo! Bạo!", ba tiếng liền, mỗi tiếng hét lên pháp lực so với vừa rồi cường hoành lên không ít, dưới ba tiếng hét đó một kiếm hỏa hoàng thiên uy, bạo động đến cực độ, lửa cháy như nuốt từng khoảng không gian vào biển lửa, cũng như bị hỏa hoàng thiên kiếm nuốt vào.

Trong tích tắc Lục Nguyên thở gấp, trong nháy mắt thân hình của HUyền Họa Tử bị chém thành hai đoạn, những nơi khác đều bị cháy thành tro, rơi xuống phía sau đảo.

cuối cùng cũng để cho mình khiêu chiến thành công đại đạo cảnh rồi!

Hàng ngàn hàng vạn năm qua cuối cùng cũng đã làm được việc mà trước nay chưa ai làm được, để ta thành công rồi.

Nếu việc này mà truyền đến nước Tấn, chỉ sợ nước Tấn sẽ oanh động cả nước, so với bất kỳ những việc Lục Nguyên mà Lục Nguyên làm oanh liệt hơn rất nhiều, trường sinh cảnh lại giết được đại đạo cảnh, không thể tưởng tượng. Kỳ thật Lục Nguyên cũng đã dùng hết toàn bô pháp lực, còn đánh lén trước, nếu muốn Lục Nguyên có trạng thái hoàn mỹ từng đợt từng đợt quyết đấu đại đạo cảnh, bây giờ muốn đi hay là muốn thua.

Đại đạo chính là đại đạo.

so với trường sinh cảnh thì mạnh hơn không biết bao nhiêu đại đạo cảnh.

Sảng khoái!

Cuối cùng lúc hét lên ba tiếng "Bạo! Bạo! Bạo!" đó có cảm giác sảng khoái không nói lên lời.

Sảng khoái lại uống uống rượu, vất vả lắm mới lấy ra được cái bình rượu, sảng khoái uống một ngụm rượu, bình thường uống rượu hải hầu vô cùng sướng miệng, lúc này lại càng thấy ngon hơn.

Lục Nguyên lúc này chỉ cảm thất rất mệt mỏi, đảo lúc này còn chưa có hỏa trụ bay lên, Lục Nguyên lại dừng lại tỏng chốc lát, trong lúc này lực mà hỏa trụ bay lên càng ngày càng nhỏ, đây vốn chỉ là một lần bộc phát, lại vì hỏa hoàng kiếm đạo lấy mất rất nhiều năng lượng, khiến cho núi lửa này nhất thời lắng xuống, chỉ là sau này có thể bộc phát bất cứ lúc nào, không ai có thể biết được.

Lục NGuyên dựa vào một gò núi, hiện tại lực lượng liên động cũng không có, bây giờ hòn đảo này đã biến thành một mảnh phế tích.

Lúc nghỉ ngơi, trong lòng vẫn thi thoảng nhớ lại cảnh vừa rồi, hoàn bạo đại đạo cảnh, lúc bạo sát đại đạo cảnh thật không biết vui mừng như thế nào.

Được rồi, đến xem lợi ích của mình thu được đã, Lục NGuyên uống một ngụm rượu, hồi phục lại pháp lực, thần thức quét qua, rất nhanh sau đó liền quét đến chỗ không gian pháp khí của Huyền Họa Tử, thì ra là tiện tay mang theo một bức họa tơ lụa, loại hình không gian pháp khí này rất khó gặp.

Bình luận

Truyện đang đọc