HOA SƠN TIÊN MÔN

Lục Nguyên thầm nghĩ như vậy, về sính lễ Lục Nguyên không tiếc gì, là đưa cho pháp bảo văn minh nhưng người nhận cũng là Vân Tụ Tuyết. Mà Vân Tụ Tuyết sắp gả vào nhà của gia thôi, cho nên nói sính lễ thật ra là tya trái tặng tay phải, chẳng qua là dựa theo lễ tiết đưa tặng.

Lục Nguyên và phó chủ dược chi văn minh chắp tay từ giã, hai người giao lưu học thuật tới đây là ngừng.

Lục Nguyên từ biệt phó chủ dược chi văn minh rồi đi thẳng tới pháp cổ thế giới, vốn cho rằng sẽ bình an đến đó.

Kết quả là Lục Nguyên phát hiện hắn sai rồi.

Giữa đường xảy ra hai chuyện, hai có được hai ích lợi, nhưng cũng không ảnh hưởng đến Lục Nguyên mấy. Nhanh chóng kết thúc hai chuyện, Lục Nguyên nhanh chóng lao tới pháp cổ thế giới.

.........

Không ngừng bay trên không trung, rốt cuộc đến pháp cổ thế giới. Lục Nguyên mới bước vào pháp cổ thế giới thì người gác cổng ai mà không quen biết hắn, cười trêu bảo: Nguồn truyện: Truyện FULL

- Tứ phụ mã, đưa kẹo mừng cho ăn đi.

Lục Nguyên ngây ra, hắn chuẩn bị đủ thứ nhưng lại quên đi kẹo mừng. Nhưng mà hắn phản ứng rất nhanh, liền nói:

- Hôm nay đến quá nhanh quên chuẩn bị, đưa vài thiên cấp linh thạch cho các vị vậy.

Lục Nguyên đưa trăm thiên cấp linh thạch cho gác cổng. Thiên cấp linh thạch Lục Nguyên có hai trăm cái, một cái có mấy chục vạn khối, đối với hắn là rất ít ỏi, trăm khối tính cái gì. Còn đối với gác cổng thì trăm khối thiên cấp linh thạch rất là nhiều.

Các gác cỏng vốn chỉ muốn hỏi kẹo đường ai dè một người được một trăm khối thiên cấp linh thạch, mừng như điên nói:

- Đa tạ tứ phụ mã, đa tạ tứ phụ mã!

Mõi người đều rất vui vẻ sung sướng, đây vốn là ngày đại hỉ của pháp cổ thế giới.

Lục Nguyên mới vào pháp cổ thế giới thì nghênh đón Pháp Nhất Đế Tử tiến tới.

Pháp Nhất Đế Tử cười ha hả vỗ ngực Lục Nguyên, nói:

- Lục Nguyên, có nghe nói chiến tích gần đây của ngươi, làm không tệ. Đặc biệt là đối mặt sự truy sát của tiểu đội ám sát mạnh nhất vậy mà không chết, điều này ngay cả ta cũng không làm được, không tệ thôi.

- Tứ muội của ta gả cho ngươi, ngươi không thể đối xử lơ là với nàng.

Lục Nguyên cười cười đáp:

- Làm sao có thể phụ nàng, cảm tình của ta trời đất chứng giám.

Pháp Nhất Đế Tử cũng hiểu điều đó, có tình cảm dây dựa với Lục Nguyên hiện tại chỉ mới ba người, điều này ở văn minh cảnh coi như rất ít rồi.

Sau khi Lục Nguyên tiến vào pháp cổ văn minh, trước tiên bị Pháp Nhất Đế Tử loi sang một bên.

Đây là một gian mật thết.

Bên trong mật thất trừ Pháp Nhất Đế Tử còn có mấy vị phó chủ văn minh khác, ví dụ như đám Pháp Không phó chủ văn minh, Lưu Ly phó chủ văn minh. Lưu Ly phó chủ văn minh là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, nàng thấy Lục Nguyên tiến vào thì mắt sáng lên, chớp mắt bắn ra hàng vạn pháp thuật tạc nổ trên không trung.

Những pháp thuật này cái nào cũng cực kỳ xinh đẹp và vô cùng nguy hiểm.

Đây là đặc điểm pháp thuật của Lưu Ly phó chủ văn minh, mỹ lệ ưu nhã mà nguy hiểm độc ác.

Lục Nguyên không rút kiếm ra, mắt bắn kiếm khí, hai ánh mắt kiếm khí chớp mắt tiêu trừ hàng vạn luồng pháp thuật.

Vạn luồng pháp thuật phút chốc khởi, trong phút chốc diệt.

Giữa sinh diệt có vạn lý vân đào.

- Hay!

Lưu Ly phó chủ văn minh khẽ cười, có ngàn loại phong hoa.

Lưu Ly phó chủ văn minh nói:

- Lần trước gặp ngươi, ngươi chỉ có thể đi vài chiêu dưới tay ta, gần nhất không ngừng nghe nói ngươi biến cường nhưng không có thấy qua, hiện giờ cũng rốt cuộc gặp rồi, có thể nhẹ nhàng đỡ vạn đạo pháp thuật kích của ta.

Đúng vậy, biến đổi thật lớn!

Lần trước Lục Nguyên ở pháp cổ văn minh không tính quá lâu lại đã biến mạnh nhiều như vậy.

Lưu Ly phó chủ văn minh tới gần Lục Nguyên đến mức ngửi được mùi thơm trên người nàng:

- Lục Nguyên, lần này ngươi sẽ cưới tứ đế cơ, nghe nói chủ pháp cổ văn minh chịu bỏ máu nhiều, định tặng đồ cưới rất phong phú cho người.

Đàn trai cần đưa sính lễ, đàn gái phải tặng đồ cưới, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Chủ pháp cổ văn minh lúc gả ba cô con gái thì đưa đồ cưới khá dày, lần này cả tứ đế cơ, thật đáng giá mong chờ đồ cưới.

Pháp Nhất Đế Tử cười khẽ nói:

- Được rồi, bàn việc chính đi. Hiện tại kỷ nguyên đại chiến đã chính thức bắt đầu, Lục Nguyên nhà ngươi là người duy nhất tiếp xúc tiểu đội ám sát mạnh nhất của đối phương, hãy nói tình báo biết được về tiểu đội ám sát mạnh nhất đi.

Tiểu đội ám sát mạnh nhất không có nhiều nhân tuyển, chỉ vị trí thứ hai là cư bản xác định, mặt sau rất khó biết. Trong tay Lục Nguyên có tình báo vài người nên phải tìm hắn.

Lục Nguyên nói:

- Ta từng tiếp xúc Số Hai, Số Ba, Số Năm, Số Sáu, Số Bảy.

- Số Hai thì chúng ta sớm xác định nhân tuyển rồi, hãy nói về Số Ba, Số Năm, Số Sáu, Số Bảy đi.

- Số Bảy là Hoang Phong phó chủ văn minh.

- Số Sáu là Tiên Phong phó chủ văn minh.

- Số Năm là Độc Tuyệt phó chủ văn minh.

- Số Ba là phó chủ trận chi văn minh.

Lục Nguyên nói ra tình báo hắn biết, không lộ ra phần chưa từng tiếp xúc, bởi vì lộ ra thì sẽ khiến đối thủ dễ dàng đán ra có nội gian, lộ ra Phật Vu phó chủ văn minh.

Nhưng Lục Nguyên ngẫu nhiên sẽ nhắc một câu như là:

- Dường như Số Bốn là người tinh chi văn minh.

Nghe Lục Nguyên nói mấy người khác lập tức ghi chép lại, đây chính tình báo hiếm có.

Tri dĩ tri bỉ bách chiến bách thắng, hiểu tình báo về đối phương là rất quan trọng.

Lần này có thể nói là Lục Nguyên giúp đỡ khá nhiều.

Khi đám người bàn tán về chiến cuộc thì Lục Nguyên cũng đánh giá nơi này, phát hiện chỗ này có mười tấm tinh không đồ to khổng lồ, rõ ràng là tinh không đồ trung ương thiên triều. Trên mười tấm tinh không đồ có đủ loại đường nét, giao thác nhấp nhô, hiển nhiên trong kỷ nguyên đại chiến đã là binh hung chiến nguy, phong vũ sắp đến, không chừng đã có giao chiến quy mô nhỏ.

Đương nhiên dù có binh hung chiến nguy như thế nào thì nên kết hôn vẫn là phải kết hôn. Lần này thành thân vốn có rất nhiều ý nghĩa bên trong, ví dụ như liên minh Pháp Võ và Lục Nguyên ràng buộc, ví dụ như cao tầng liên minh Pháp Võ có thể tụ họp đủ các hội nghị tác chiến.

...........

Trung ương thiên triều, lịch trung ương bảy ức chín ngàn vạn năm trăm bón mươi ba vạn năm, ngày bảy tháng bảy, thánh đường.

Nhâm thần niên sinh tiếu chúc long đinh vị nguyệt kỷ mão nhật.

Ngày hôm nay là tiết tình nhân, ở trung ương thiên triều chỉ có một lễ tình nhất, chính là ngày bảy tháng bảy. ở trung ương thiên triều có không ít chuyện tình yêu xinh đẹp, ví dụ như chuyện tình Ngưu Lang Chức Nữ là một trong số đó. Ngưu Lang Chức Nữ cách ngân hà gặp nhau, mà chuyện này không sinh ra ở kỷ nguyên này, dường như là từ mấy kỷ nguyên trước nhưng vẫn lưu truyền đến nay, vẫn đem bảy tháng bảy làm lễ tình nhân.

Ngày bảy tháng bảy theo phép tính hoàng đạo ngày cát hợp cho cưới gả.

Ngày hôm nay thật ra là ngày pháp cổ văn minh gả tứ đế cơ cho Lục Nguyên.

Bình thường cưới hỏi cử hành ở hai nơi đàn trai và đàn gái. Bên trai tất nhiên là Kiếm Môn, bên nữ thì là pháp cổ văn minh. Trình tự là Lục Nguyên ở pháp cổ văn minh đón tân nương rồi đi Kiếm Môn. Hiện tại Kiếm Môn sớm không còn địa bàn cho nên tạm thời ở bên trong pháp cổ văn minh mượn một tinh cầu không có người làm điểm dừng chân tạm thời.

Nguyên pháp cổ văn minh rộn ràng náo nhiệt, giăng đèn kết hoa. Chỗ quan trọng trong pháp cổ văn minh đều trải thảm thượng đẳng, khắp nơi treo thất thải trần, những thất thải trần này qua một lát sẽ toát ra ánh sáng bảy sắc, tăng thêm phần không khí hôn lễ, khiến hôn lễ trông rất náo nhiệt.

Lúc này Vân Tụ Tuyết đang ở trong Giáng Tuyết Cung của mình.

Giáng Tuyết Cung là cung điện của Kiếm Linh Đế Cơ.

Tòa cung điện tạo hình không quá xa hoa, cung tường như tuyết, mặt đất cỏ xanh, có mấy núi giả ao hồ, cung viện thâm thâm, hành lang dài dài, phác họa đặc biệt đọc đáo.

Vân Tụ Tuyết đội mũ phượng trùm khăn, toàn thân đỏ rực. Bình thường Vân Tụ Tuyết quen thanh lãnh, thí quen mặc đồ nhạt, thanh thanh lãnh lãnh, mà lúc này nàng mặc áo tân nương đỏ rực có loại xinh đẹp khiến mắt người sáng ngời. Gò má Vân Tụ Tuyết hây hồng, môi cũng ửng đr.

Vân Tụ Tuyết ngồi trước giản kính, nhìn mình trong gương. Đối với đa số cô gái thì gả cho người là việc quan trọng nhất cuộc đời. Lúc trước Vân Tụ Tuyết luôn cho rằng mình là con gái tự cường tự lập, sẽ không gả cho ai, phải làm bạn bên cha mẹ, nhưng sau này gặp Lục Nguyên mới phát hiện rất muốn xuất giá.

Trong tay kim anh vũ.

Trước ngực tú phượng hoàng.

Nhìn trộm ám diện mạo bên ngoài.

Bất như tòng gả cho, tác uyên ương.

Mấy ngày nay Vân Tụ Tuyết không biết mong chờ hôm nay bao lâu rồi, giờ rốt cuộc đến giây phút này, cảm giác tim đập thật nhanh. Cuối cùng sắp gả cho Lục Nguyên, từ nay trở thành Lục phu nhân sao? xấu hổ, xấu hổ, ngại qua đi thôi, mình nghĩ gì vậy nè?

Bên cạnh Vân Tụ Tuyết ngòi rất nhiều cô gái, những cô nàng này có ba tỷ muội của Vân Tụ Tuyết, tức là Phong Nhiễm Đế Cơ, Nguyệt Mị Đế Cơ, Nhu Phúc Đế Cơ, Pháp Linh Đế Cơ. Cũng có mấy đế cơ văn minh khác như võ cổ văn minh đến Võ Tâm Đế Cơ, Võ Tuyết Đế Cơ. Khí chất của Võ Tuyết Đế Cơ khá giống Vân Tụ Tuyết, Võ Tâm Đế Cơ thì mặt mày ngoan hiền. Còn có Minh Nguyệt Đế Cơ của phong chi văn minh, Túc Nguyệt Miên của nho chi văn minh.

Phó chủ dược chi văn minh Dược Đạm Đế Cơ là cô gái phong thanh vân đạm như là tùy thời dung hợp cùng thiên địa vậy. Thiên mẫu văn minh Tô Trúc là thiếu nữ vóc dáng rất cao đùi thon dài, khí chất tuyệt đối không kém gì Vân Tụ Tuyết. Thánh quang văn minh Thánh Ngọc Đế Cơ thì là cô gái mặt như con nít, ngực rất to, người thấp bé.

Tán chi văn minh Mạnh Thanh Thanh đang cầm một cây dù trúc có loại mê ly. Long chi văn minh Ngao Phi Đế Cơ lộ tay lộ ngực. Người long chi văn minh quần áo vốn là hở hang chút, có vẻ phng tình nước ngoài so với văn minh khác. Đồ chi văn minh đến Triệu Anh Không diện mạo bình thường, túi mắt đen thui hiển nhiên bình thường hay thức đêm. Triệu Anh Không này là người như thế nào? Là tài nữ loại hình nghiên cứu.

Băng chi văn minh Mộ Dung Băng Xuyên là loại hình ngự tỷ xinh đẹp mà lạnh giá. Hỏa chi văn minh Nam Cung Diễm Diễm thì là cô gái nhiệt tình như lửa, hở chân hở ngực còn quá đà hơn cả long chi văn minh. Bộ ngực lộ hơn phân nửa, đùi sắp xẻ tới phần gốc, không uổng là đế cơ của hỏa chi văn minh, thật là nhiệt tình như hỏa.

Dạ chi văn minh Dạ Miêu công chúa thì là cô bé như con mèo, người tỏa ra vị mê người, dạ ưu nhã, trong nhiều cô gái xem như dễ thấy. Công Tôn Hồng thân đại hồng y bào, như là cánh chim đỏ sắp bay. Cầm chi văn minh tiến đến Mộ Dung Bào Mục. Bên pháp bảo văn minh đương nhiên là hai người Bảo Bối Đế Cơ.

Những thiếu nữ hoặc là mỹ phụ trong đó có phần là bạn thân với Vân Tụ Tuyết, có một số quan hệ bình thường.

Thân phận các cô gái đều gióng nhau, trừ Phong Nhiễm Đế Cơ ngoại công ra thì đều là phù dâu, tổng cộng hai mươi phù dâu. Người bình thường thành thân chỉ có một phù dâu, nhưng Vân Tụ Tuyết là con gái của chủ pháp cổ văn minh nên tất nhiên là có hai mươi phù dâu, đây vẫn là giảm bớt rồi, nếu không thì đừng nói là hai mươi phù dâu, hai trăm, hai ngàn, hai vạn phù dâu cũng là bình thường. Phong Nhiễm Đế Cơ là đế cư của pháp cổ văn minh nên còn có chuyện khác phải làm, không làm phù dâu được.

Hai mươi người này thân phận khác nhau, có ba là pháp cổ văn minh, hai là võ cổ văn minh, còn có mười lăm văn minh bình thường. Văn minh phái ra ai thì trong đó ẩn ý đương nhiên không bình thường, xem như là liên minh Pháp Võ đoàn kết, nếu không thì sẽ chẳng phái ra những phù dâu này.

Các phù dâu đang bàn tán xôn xao.

- Xuất giá rồi, thật hâm mộ. Hiện tại trong lớp trẻ tuổi đàn ông độc thân có giá trị là Hoang Chi Tử, Lục Nguyên, tiếp theo đến lượt Lý Thái Sử, Pháp Chi Tử, Võ Chi Tử vân vân.

Tán chi văn minh Mạnh Thanh Thanh có một chút tiếc nuối nói nói:

- Vốn người ta muốn gả cho Lục Nguyên, bây giờ thì không có cơ hội nữa rồi.

Long chi văn minh Ngao Phi Đế Cơ nói:

- Ta, nói không chừng ta có thể làm tiểu thiếp.

Dạ chi văn minh Dạ Miêu công chúa mắt mơ màng nói:

- Thật mong chờ Lục Nguyên xuất hiện.

Bảo Bối Đế Cơ ở bên cạnh Vân Tụ Tuyết nói:

- Tỷ tỷ, chúc phúc cho tỷ.

Minh Nguyệt Đế Cơ đáy lòng đau đớn, nàng hơi có chút thích Lục Nguyên. Mộ Dung Hồng Lệ nghe đám người xì xầm, nàng không hề thích Lục Nguyên, nhưng không biết tại sao bỗng dưng nghĩ tới Lý Thái Sử. Bình tĩnh đi, bình tĩnh lại, mình suy nghĩ lung tung cái gì vậy chứ.

………..

Pháp cổ văn minh, Pháp Thuật Chi Cung.

Pháp Thuật Chi Cung, đạo phá pháp thuật huyền, khán phá pháp thuật diệu.

Bây giờ trong Pháp Thuật Chi Cung giăng đèn kết hoa, các nơi đốt lên thất sắc trần, nơi nơi đều là thị nữ xinh đẹp như xuyên hoa lưu thủy lả lướt, đưa lên các loại hoa quả, đồ uống quý hiếm cho khách ở các bàn.

Hoa quả có huyền minh diệu quả, có đại đạo pháp quả, có thất sắc thải hồng quả, còn có tử sắc đông lai quả vân vân và vân vân. Những trái cây này có hiệu quả riêng, mỹ vị khác nhau. Ví dụ như ăn đại đạo quả cho người cảm giác rất gần với đại đạo. Thất sắc thải hồng quả thì có mỹ vị khác biệt, cắn miếng đầu là lạnh, miếng thứ hai là ngọt, bảy vị lần lượt ập đến, thật là ngon khác với bình thường. Còn có đông lai quả là trái cây ôn hòa mà thuần chính, thuần đến cực điểm, ăn vào mùi vị rất ngon.

Quý giá nhất tất nhiên là một loại quả, trái cây này chỉ xuất hiện trên vài bàn hàng đầu, nó trông giống như con nít, ăn vào tưởng đâu là ăn thịt con nít nhưng người có kiến thức sẽ giật mình.

- Đây là, nhân tham quả!

Người khác có kiến thức cũng phản ứng lại:

- Là nhân tham quả chỉ chín ngàn năm mới kết trái!

Còn đồ uống cũng đủ kiểu đủ dạng, ví dụ thủy tinh nước chanh, loại này dùng một loại chanh đặc biệt chế thành nước chanh, khá đặc biệt, chanh xinh đẹp như là thủy tinh, uống vào cũng có vị khác hẳn.

Rồi còn nước táo bạch kim, dùng một loại táo màu trắng như vàng ép thành nước, loại nước táo bạch kim ch người cảm giác băng và lửa đánh nhau, như là băng lửa cùng vào miệng.

Tửu gia quả, một loại tửu thiên nhiên, trời sinh có thể nhưỡng rượu, hơn nữa trong rượu rất có linh khí, giúp ích cho tu hành. Trừ những thứ này ra có rất nhiều đồ uống, cái gì cần có đều có.

Trong Pháp Thuật Chi Cung, trên mỗi bàn tiệc ngồi không ít nhân vật kinh thiên động địa.

Ví dụ Nhiều văn minh cảnh trong pháp cổ văn minh xuất hiện, hấp dẫn ánh mắt nhất tất nhiên là chủ pháp cổ văn minh và Thương Vân Đế Phi. Tình huống bình thường là Mộng Hồ Đế Hậu ra sân, dù sao bà là nữ chủ nhân của pháp cổ văn minh, còn Thương Vân Đế Phi chỉ là tiểu thiếp mà thôi. Nhưng lần này Thương Vân Đế Phi gả con gái tất nhiên phải do bà làm chủ, lại thêm lần này bà gả con gái cho mối rất tốt. Vân Tụ Tuyết gả cho Lục Nguyên có tiềm lực to lớn, sau này địa vị của Thương Vân Đế Phi e rằng tăng vọt rất nhiều.

Còn võ cổ văn minh thì đại diện đến là ba phó chủ văn minh gồm Võ Thánh phó chủ văn minh, Võ Bác phó chủ văn minh, Võ Yến phó chủ văn minh, rất là cho pháp cổ văn minh mặt mũi. Võ Thánh phó chủ văn minh là người đàn ông bị gọi là còn nửa bước đạp vào cảnh giới chủ văn minh.

Phong chi văn minh, nho chi văn minh, dược chi văn minh, thiên mẫu văn minh, thánh quang văn hảo, tán chi văn minh long chi văn minh, đồ chi văn minh, băng chi văn minh hỏa chi văn minh, dạ chi văn minh, điểu chi văn minh, cầm chi văn minh, phủ chi văn minh, pháp bảo văn minh vân vân, mười lăm văn minh đều phái ra phó chủ văn minh của mình tiến đến, mà đều là có địa vị cao cả chứ không phải phó chủ văn minh cấp thấp, cho pháp cổ văn minh và Lục Nguyên đủ mặt mũi. Ví dụ long chi văn minh đến một vị phó chủ văn minh thoạt trông tuổi tác rất lớn, mà vì đây là tiệc cưới nên khá nhiều người văn minh cảnh mang gia đình tới đây.

Ví dụ như bàn thứ năm là bàn tịch khá lớn, ghế thứ năm ngồi các phụ nhân văn minh. Những phụ nhân này đều là gia quyến do mười lăm văn minh mang đến, tất nhiên còn có gia quyến của võ cổ văn minh. Làm chủ nhân là Lam Lệ Đế Phi, cũng là một tiểu thiếp của chủ pháp cổ văn minh, ở bàn thứ năm làm chủ nhân đãi khách vừa đúng.

Đàn bà có chia làm hai loại.

Một loại là cô gái trẻ.

Loại thứ hai phụ nữ trung niên.

Con gái còn trẻ tựa như hai mươi phù dâu của Vân Tụ Tuyết. Hai mươi phù dâu chú ý đều là thanh niên trẻ tuổi nào càng đẹp trai, ví dụ như Lục Nguyên, Hoang Chi Tử, Lý Thái Sử, Võ Chi Tử, Pháp Chi Tử vân vân đều là anh tài kiệt suất. Thậm có chút khẩu vị đặc biệt nhìn trúng đầu trọc của Phật Chi Tử, nói chung thì các nàng đều bàn tán loại đề tài này. Nói đến đẹp trai thì là Hoang Chi Tử, u buồn thì có Lục Nguyên thường uống rượu, to lớn thô kệch thì có Võ Chi Tử để râu ria, đẹp trai sáng sủa thì có Pháp Chi Tử, đủ các loại đều có cả, cô gái trẻ là lãng mạn.

Phụ nữ thì không như vậy, ở bàn thứ năm ngồi đàn bà trung niên thảo luận đề tài đều là con trai chưa cưới vợ, đến đỉnh cao thế giới cảnh, lại ví dụ như có được loại pháp bảo uy lực vô cùng, khá là hiện thực, đa số phụ nữ đều là hiện thực.

Chính vì vậy nên phụ nữ ở bàn thứ năm bàn luận một lúc thì hướng về lễ hỏi.

- Lục Nguyên xuất thân từ tiểu môn tiểu phái như Kiếm Môn, e rằng sẽ không lấy được bao nhiêu lễ hỏi đâu.

- Đúng thế đó, tuy bây giờ Lục Nguyên là văn minh cảnh nhưng mà chỉ là nhanh chóng nổi lên thôi, bàn về gia sản giàu có thì chắc không cao, hắn không đưa ra được nhiều sính lễ đâu.

- Sính lễ bình thường hả? Cấp văn minh chúng ta cần chín mươi chín cái, Vô Thượng Đại Giáo thì cần mười sáu cái, chắc Lục Nguyên không có nhiều tài sản sẽ theo chiều hướng Vô Thượng Đại Giáo.

- Rất có thể là vậy.

Phụ nữ đến từ hỏa chi văn minh nói:

- Con gái của ta, Hỏa Vân Đế Cơ lúc mới xuất giá được đến rất nhiều lễ hỏi nhé.

Cái này hơi khoe khoang, phụ nữ ở đây bắt đầu thi nhau khoe, không khoe không được. Lam Lệ Đế Phi ở bên cạnh nghe chỉ đành bất đắc dĩ, khách bàn này thật khó phục vụ, nhưng cũng hết cách, gả con gái so sánh là nhà ra đưa sính lễ, chuyện này rất quan trọng, chuyện này không thể không so. Nếu mà pháp cổ văn minh trước đưa cho Lục Nguyên chín mươi chín loại rồi khiến hắn làm như sính lễ, pháp cổ văn minh gia sản kếch sù đương nhiên bỏ của được nhưng chuyện này không thể làm, nếu không thì mất mặt. Thế đạo hiện nay có quy tắc của nó, hy vọng Lục Nguyên có thể đưa nhiều sính lễ chút, nếu không thì ở trong vòng quý phụ sẽ hơi mất mặt.

Vòng quý phụ chính là như vậy, các quý phụ trừ số ít có tâm tình tu luyện ra đa số thường hay gặp nhau là so cái này cái kia. Vòng quý phụ rất nhàm chán, kêu đế phi này kia chứ đều là quý phụ buồn chán mà thôi.

Nhưng đó chỉ là đa số, ngẫu nhiên có một ít ngoại lệ.

Chỉ có bàn thứ năm là chú ý cái đó chứ bàn khác thì không hề, bàn thứ hai ngồi toàn đại năng nhân sĩ trong thiên địa đang bàn về đại triênr nhật thủy ấn. Mỗi bàn có vòng riêng, kiểu chơi riêng. Chỗ này vì là bên nhà gái nên hai ông bà Lục gia không xuất hiện. Nữ qua bên nam thì hai ông bà mới ra mặt.

Kết hôn là đàn trai, đàn gái bày các thứ riêng.

Bên nữ thì đàn trai phải đưa lên sính lễ, rồi còn bị các phù dâu chọc một trận.

Bên trai thì nhà gái đưa đồ cưới, còn phải chuẩn bị mấy loại như phá động phòng.

Bên nữ Vân Tụ Tuyết rốt cuộc xuất hiện, mũ phượng khăn quàng nhìn không rõ mặt mày, còn có hai mươi phù dâu phong thái riêng ở đằng sau. Bên trai Lục Nguyên cũng lên sân, hắn thay một bộ đồ màu xanh thẫm mới tinh, tóc thường ngày để tùy ý giờ bị chải cẩn thận buộc lên. Dưỡng Ngô thần kiếm thường không rời vai cũng tạm thời cất trong tân kiếm thế giới. Lục Nguyên mời một số phù rể, có đủ kiểu người. Như là ở Hoa Sơn bạn cũ Diệp Phương, Diệp Viên. Có vào thử thách trung ương thiên triều kết bạn với đám Tiêu Phong Hùng. Sau kết bạn với đám Võ Chi Tử, Pháp Chi Tử. Nguyên tác của Lục Nguyên là chỉ cần là bằng hữu thì chính là bằng hữu. Trong đó thân nhất dĩ nhiên là Diệp Phương, Diệp Viên. Hai người này lần đầu tiên đi tới trung ương thiên triều, rốt cuộc biết việc lớn ở đây, hai người này đã tu hành đến hỗn động cảnh rồi.

Lần này có hai người chưa đến, lúc Lục Nguyên đưa thiệp mời Chu Thanh Huyền có hồi âm thế này: người cô đơn không thích quấy rầy tiệc vui. Hiển nhiên Chu Thanh Huyền không muốn đến chỗ có không khí như vậy, nhưng vì chúc mừng Lục Nguyên thành thân, lão kéo nhị hồ khúc nhạc 'phượng cầu hoàng' ghi âm trong nam châm. Nhưng mà 'phượng cầu hoàng' là nhạc vui trong đó lại chất chứ ý thê lương lạnh lẽo như cũ.

Yến Thương Thiên hồi âm thế này: chờ ta chém cái thứ Tà Kiếm phó chủ văn minh đã rồi tính tiếp. Yến Thương Thiên cả đời ít khi thua, lần đó thua dưới tay Tà Kiếm phó chủ văn minh đối với y là sỉ nhục to lớn, lúc nào cũng muốn chém ngược trở về.

Lục Nguyên xuất hiện đứng chung với Vân Tụ Tuyết nhưng giờ không thấy rõ mặt của nàng.

Tiếp theo là đoạn đọc lên sính lễ, đây là quy tắc xưa nay của trung ương thiên triều.

Người chủ trì xướng lễ hỏi tằng hắng đọc:

- Lục Nguyên đưa tới sính lễ tổng cộng chín cái.

Chữ chín vừa thốt thì không khí lặng ngắt.

Chín cái?

Vẻn vẹn chỉ có chín!

Cái này cũng quá không hiểu quy tắc đi!

Vô Thượng Đại Giáo bình thường cần mười sáu cái, văn minh bình thường là chín mươi chín cái, một số đặc biệt chú ý mặt mũi sẽ thêm đến hai trăm sính lễ, thế mà giờ Lục Nguyên đưa ra chỉ có chín cái.

Chín so với chín mươi chín.

Cái này! Cái này! Cái này! Cái này cũng quá ít đi!

Lục Nguyên làm sao vậy? Lấy lễ hỏi ít như vậy.

Theo lý thì dù Lục Nguyên có nghèo rớt mồng tơi thì đỉnh thế giới cảnh nên đưa ra mấy chục cỗ sính lễ mới đúng, không thể nào chỉ chín cái mà thôi.

Chuyện này là sao?

Lục nguyên đưa tới lễ hỏi chỉ có chín cái, hơi ít quá đi?

Lần này chủ pháp cổ văn minh gả con gái, khắp nơi đến dự, tổng cộng ngòi ba ngàn sáu mươi lăm bàn.

Nhiều bàn như vậy nghe số lượng của Lục Nguyên liền dấy lên xôn xao, đặc biệt là vòng quý phụ nói sôi nổi nhất.

- Lục Nguyên quả nhiên không là người có căn cơ, đưa đến sính lễ quá ít đi.

- A, số lượng lễ hỏi như vậy còn ít hơn cả năm đó ta gả con gái.

- Đúng vậy, ít quá rồi.

- Tốt xấu nên lấy ra mười sáu cái, dựa theo quy tắc Vô Thượng Đại Giáo chứ.

- Theo lý là vậy nhưng Kiếm Môn gặp nạn gần như bị Hoang Chi Tử diệt môn, vậy nên không làm theo quy tắc cũng có thể.

Từng tiếng xì xầm vang lên, tay Vân Tụ Tuyết nhẹ nắm tay Lục Nguyên.

Dưới mũ phượng khăn quàng truyền ra giọng của nàng:

- Lục Nguyên, chỉ cần chàng ở là tốt lắm rồi, sính lễ nhiều ít không sao cả.

Vân Tụ Tuyết thật sự vui mừng, chỉ cần nàng có thể gả cho Lục Nguyên đã đủ rồi, chuyện khác không cần quan tâm.

Lục Nguyên mỉm cười nói:

- Ta nói rồi, khi là thiên tôn sẽ đến lấy nàng, bây giờ tới văn minh cảnh mới thực hiện lời hứa, hơi chậm, nên đương nhiên sính lễ không thể làm nàng chịu thiệt.

Lễ hỏi là cần mặt mũi, muốn sống trong thế đạo này thì phải chăm chút mặt mũi, Lục Nguyên tính cách không phải phá hỏng quy tắc mà là ngụp lặn trong đó xoay sở thật tốt, tự do.

Người xướng lễ cao giọng:

- Sính lễ thứ nhất, vạn kiếm linh thạch, trong vạn kiếm linh thạch do kiếm pháp cấp thế giới bắt đầu các loại ghi chép kiếm pháp, một ngàn bộ kiếm pháp cấp thế giới, một trăm bộ kiếm pháp cấp diệt thế, mười bộ kiếm pháp văn minh cảnh.

Nghe người xướng lễ đọc lên, xung quanh yên tĩnh lại.

Vạn kiếm linh thạch đã rất khó có, rồi còn kiếm pháp cấp thế giới, diệt thể không nói tới, lại có mười bộ kiếm pháp văn minh cảnh.

Kiếm pháp văn minh cảnh không phải rau cải trắng.

Văn minh bình thường nhiều năm tích góp chỉ khoảng một trăm bộ võ kỹ mà thôi.

Một bộ võ kỹ cấp văn minh đã không đơn giản, nếu không phải ở văn minh mà đặt chỗ khác thì đổ máu người ta cũng tranh giành.

Bây giờ Lục Nguyên đưa ra bên trong vạn kiếm linh thạch có mười bộ kiếm pháp võ kỹ cấp văn minh đủ thấy không tầm thường.

Vạn kiếm linh thạch này giá trị không bình thường.

Không biết Lục Nguyên đi đâu tìm ra mười bộ kiếm pháp võ kỹ cấp văn minh nữa!

Mới rồi đám người còn xì xầm giờ đều hít ngụm khí. Mười bộ kiếm pháp võ kỹ cấp văn minh!

Cái gọi là chín mươi chín cái sính lễ là chỉ lễ hỏi thế giới cảnh, nếu là đế tử, đế cơ bình thường là chín mươi chín loại lể hỏi thế giới cảnh, thích hợp dùng cho sơ kỳ trung kỳ thế giới cảnh. Nếu là đế tử, đế cơ chịu xem trọng thì là chín mươi chín loại lễ hỏi đỉnh cao thế giới cảnh, thích hợp cho người ở đỉnh thế giới cảnh dùng. Đâu có giống như Lục Nguyên, mới đưa ra một cái đã là sính lễ văn minh cảnh.

Lễ hỏi đỉnh thế giới cảnh và văn minh cảnh rất dễ phân biệt.

Thế giới cảnh và văn minh cảnh khác biệt cũng chính là sính lễ khác.

Có thể nói tuyệt đối là cách biệt một trời một vực, lớn đến không thể tính toán.

Một văn minh cảnh có thể hơn chín mươi chín đỉnh cao thế giới cảnh liên hợp rất là nhiều.

Một lễ hỏi văn minh cảnh có thể so với chín mươi chín sính lễ đỉnh thế giới cảnh, độ trân quý ngang nhau.

Đây chính là mười bộ kiếm pháp võ kỹ cấp văn minh nha.

Nếu là một văn minh có được thì là hưởng thụ rất lớn rồi.

Mười bộ!

Mười bộ!

Khiến người vô cùng kinh ngạc.

Bình luận

Truyện đang đọc