HOA SƠN TIÊN MÔN

Nàng cũng tới!

Không phải nàng thì còn có tiếng đàn của ai tương tự với kiếm pháp của Chu Thanh Huyền như vậy.

Nàng thanh oán, chu Thanh Huyền đau khổ.

Đương nhiên, nàng cũng chưa hẳn quen biết Chu Thanh Huyền, chỉ là kinh nghiệm tương tự thôi.

Thủ khúc đàn này, thanh oán uất ức, trong âm thanh triền miên có oán hận.

Xe bóp tàn hoa, dục người dưới ánh trăng thổi tiêu thôi. Không gặp cung oa, là vài lần thêm tóc trắng.

Ta xem ngươi lông mày quét đại, tóc mai đống nha, thắt lưng chút liễu, mặt thư hà, kia Chiêu Dương nơi khó an chā, ai hỏi ngươi khẽ bóc hai bá làm kiếp sống. Cũng là ngươi Vua dạ lưu gối điệm, Thiên dạy mưa lộ nhuận tang tê dại. Cũng không cát, ta đây giang sơn nghìn vạn dặm, thẳng tìm được nhà tranh hai ba nhà.

Ý của nàng không giống với người con gái trong Hán Cung Thu Nguyệt.

Bất quá trong đó u oán, từ cũng có chỗ tương đồng.

Sâu kín oán oán, oán oán hận hận, ức uất uất ức.

Cuối cùng hóa thành khúc đàn vô miên.

- Không chịu nổi nữa rồi.

Rốt cuộc có một tên thế giới cảnh bát trọng thiên hô lên một tiếng, oanh kích baọ liệt.

Tiếng đàn từ mây mù truyền tới, mây tan đi, lộ ra một mảnh khăn che mặt trẳng. không thấy dung nhan người che mặt, nhưng làn da phía trên có chút tinh dồn, mà long mày lại hơi tà nhọn, tương đối ngạo khí. lông mày con gái thường mềm mại, ít thấy có long mày ngạo khí như vậy.

Mặc dù không thể nhận ra dáng vẻ của người này. Nhưng những người hiểu biết đều nhận ra đây chính là Cầm chi văn minh phó chủ.

Thiên lý văn minh phó chủ không khỏi ngạc nhiên, hắn dĩ nhiên biết Cần chi văn minh phó chủ là người pháp lực tám kỷ nguyên:

- ồ, là chị dâu à. Chị dẫn chẳng lẽ tới cứu tên phụ tình này sao?

Thiên lý văn minh phó chủ năm đó cùng Nho chi văn minh phó chủ qua hệ rất tốt, mà Nho chi văn minh phó chủ là người yêu Cầm chi văn minh phó chủ, cho nên dĩ nhiên gọi là chị dâu.

Cầm chi văn minh phó chủ nhàn nhạn lấy giọng diệu vô cùng lạnh lung nói:

- sai rồi, ta là tới lấy tim của Nho chi văn minh Phó chủ, ta muốn tim của hắn.

cầm chi văn minh phó chủ vừa nói thế, không khỏi khiến cho tất cả mọi người ngạc nhiên, chuyện gì đang xảy ra? Sao nàng ta lại dùng giọng điệu như thế?

Thiên lý văn minh phó chủ thấy buồn cười:

Thì ra là muốn tim, vậy thì đơn giản, ta đến lấy cho chị.

- không cần ngươi moi, ta tự mình moi.

Cầm chi văn minh phó chủ cười lạnh một tiếng:

- hơn nữa, tên phụ tình Nho chi văn minh Phó chủ này xác thực là đáng chết, nhưng là lúc nào thì tới phiên mấy tên phế vật này tới phân thây?

Cầm chi văn minh phó chủ chỉ vào đám người Lực bạo văn minh phó chủ, Lôi bạo văn minh phó chủ, Độc ngã văn minh phó chủ, Cổ Thủy…

Trong lòng tứ đại văn minh phó chủ này dĩ nhiên là không phục, bất quá la fboj họ đã từng bị thương dưới tay của Lý Thái Sử, mà Cầm chi văn minh phó chủ lại là nhân vật tám ký nguyên, bọn họ đương nhiên không dám phản biện, nếu không cẩn thận chết ở dưới tay người này thì thật không đáng.

Cầm chi văn minh phó chủ, cũng là một nữ tử đứng đầu trong thiên địa.

Cầm chi văn minh phó chủ cười lạnh một tiếng:

- di thể của tên Nho chi văn minh Phó chủ phụ tình này, ta muốn mang đi.

Nàng đưa tay ra, một làn tuyết trắng pháp lực bàn tay hướng về phía di thể của Nho chi văn minh phó chủ, muốn mang đi, Thiên lý văn minh phó chủ cười ha ha một tiếng:

- chị dâu, nếu chị muốn tim ta có thể moi cho chị, nhưng muốn lấy nhiều hơn thì không được.

Cầm chi văn minh phó chủ mở trừng hai mắt, tỏa ra một cỗ sát khí:

- Ngươi muốn ngăn ta?

Thiên lý văn minh Phó chủ cười ha ha một tiếng:

- Chị dâu cứng rắn cướp nhiều hơn, ta cũng chỉ có cản.

- Cũng được, chúng ta liền đánh một trận, xem xem định lý chi thư, chân lý chi bút, hóa định lý vi chân lý của ngươi có lợi hại tới mức nào.

Cầm chi văn minh phó chủ cười lạnh một tiếng, tay nàng chuyển một cái, một chiếc thất huyền dao cầm xuất hiện trước mặt ả. Chiếc thấy huyền giao cầm kia có tên là Lục Khỉ cầm.

Chiếc cầm nay toàn thân màu đen, mơ hồ hiện lên vẻ xanh lục, cũng như lục đằng mạn quấn quanh thân cổ mộc, cho nên được gọi là "Lục Khỉ ".

Nghe nói ở Cầm chi văn minh có vạn cầm đường, mà ở vạn cầm đường có mười cây cầm nổi tiếng nhất, theo thứ tự là Lục khỉ, Tiêu vĩ, Xuân lôi, Băng thanh, đại thánh di âm, cửu tiêu hoàn bội đẳng…mười cây cầm này khó phân cao thấp, mà cây Lục khỉ này thì hợp với Cầm chi văn minh phó chủ.

- Được, vậy để cho ta lĩnh hội thập khúc của Lục Khỉ cầm.

Cầm chi văn minh phó chủ am hiểu thập khúc, theo thứ tự là nghiễm lăng tán, cao sơn lưu thủy, tịch dương tiêu cổ, mai huā tam nòng, nghiễm lăng tán, nguyệt nhi cao, tiêu song dạ vũ, ngư chu xướng vãn, dương quan tam điệp, dĩ cập hán cung thu. Tương truyền mười khúc này có thể biến hóa thành thành kinh khủng nhất đại bi tiểu hận phú.

Cầm chi văn minh phó chủ bắt đầu đánh đàn, đây là bài sơn cao lưu thủy, nhất thời mọi người cảm giác được âm thanh nước cháy trên núi cao. Không đúng, không phải là cảm giác, mà là chân thực xuất hiện.

Mà đồng thời Thiên lý văn minh phó chủ cũng viết trong sách: "Núi cao đoạn, nước chảy khô." Đồng thời lại bắt đầu cầm chân lý chi bút của hắn, muốn viết sáu chữ này. Nhưng tiếng đàn của Cầm chi văn minh phó chủ cũng không ngừng gây động, ảnh hướng tới việc hắn viết ra sáu chữ đó, một khi hoàn thành đã là chân lý, mà chân lý là không thể phá giải.

Định lý chuyển hóa thành chân lý, đây chính là cực độ cường đại năng lực.

Sớm đã có người nói rồi, nếu như thiên lý văn minh Phó chủ mạnh hơn nữa, sẽ trở nên tương đối đáng sợ, bởi vì hắn cái năng lực này quá đáng sợ.

Mà lúc này, ở một bên, Lục Nguyên cuối cùng cũng có thể đứng yên, mới vừa rồi hoàn toàn không đánh lại được Thiên lý văn minh phó chủ, mà bây giờ cũng có cơ hội thở dốc. nhưng mà,Lục nguyên cũng không rời đi, bởi vì Lục Nguyên phát hiện ra năng lực của chiêu Định lý chuyển chân lý này của Thiên Lý văn minh phó chủ. Chính là bởi vì năng lực kinh khủng này, cho nên, lục nguyên cũng chưa chắc là Cầm chi văn minh phó chủ có thể đánh thắng nổi Thiên lsy văn minh phó chủ. Mình phải nghĩ cách trở nên mạnh mẽ hơn, nhất định phải mạnh hơn thật nhiều, mới cứu được di thể của Nho chi văn minh Phó chủ, mới cứu được tam Thư văn minh phó chủ.

Mà thời gian cũng không coi là quá nhiều!

Nhưng là, làm thế nào để trở nên mạnh mẻ đây?

Từ khi tiến vào văn minh cảnh giới tới nay, biện pháp mạnh lên chỉ có một, chính là nhờ vào Thần vật mà tăng lên năng lực.

Mà nhớ theo như lời của Vũ Yến văn minh phó chủ năm đó, ở văn minh cảnh muốn mạnh lên tổng cộng có ba cái biện pháp, một là vô tận khổ tu, hai là dựa vào thiên địa thần vật, ba là nhờ một lão tiền bối truyền công lực cho. Bây giờ cách thứ hai không được, cản bản là không có trung đương thiên địa thần vật. Cách thứ ba cũng không làm thế nào được, không có ai truyền công cho mình, như vậy chỉ còn lại biện pháp đầu tiên, cũng chính là vô tận khổ tu!

Nhưng vô tận khổ tu cũng phải cần vô tận thời gian đi khổ tu, mình căn bản không có thời gian như vậy, làm sao bây giờ? Trong lúc nhất thời Lục Nguyên cũng trở nên trầm tư, nhưng bây giờ cũng không phải có trầm tư suy nghĩ là có thể nghĩ ra cách.

Đúng rồi, Lục Nguyên không khỏi nhớ lại một chuyện.

Đó chính là thời điểm ở Pháp bảo văn minh, tất cả mọi người đều tung hô mình, vô số người tín nhiệm, vô số người mong đợi ở bản thân mình, khiến cho tâm trạng của mình càng thêm thần dũng hơn. Sau đó Lục Nguyên mơ hồ nghĩ, nếu nói vĩnh hằng chi đạo, chẳng lẽ nói căn bản là không có vĩnh hằng chi môn, mà là ở lòng người, một cái tiểu thiên thế giới lòng người cũng có thể khiến cho người ta trở nên mạnh mẽ.

Dĩ nhiên, đây chỉ là suy nghĩ của Lục Nguyên.

Mà bây giờ, trong tình trạng đang không có đủ thời gian vô tận khổ tu, không có thiên địa thần vật, không có trưởng lão truyền công lực, mình cũng chỉ có thể tìm cách của mình, mình tin là điều này quả thật có chút tài năng, nếu vậy thì cứ thể mà làm thôi. Nhưng việc mà trước tiên Lục Nguyên phải làm chính là liên thông với Nho chi văn minh.

Lúc ấy Lục Nguyên có cấu tư nhe vậy, cho nên đến đây, Lục Nguyên cũng để lại một chỗ địa tổ phân thân, có địa tổ phân thân liền có thể chế tạo Thủy kính thuật, thủy kính thuật khoảng cách cực kỳ xa đã có thể chế làm, chỉ là vấn đề về không gian định vị thuật. không có không gian định vị thì cũng chỉ là không công, nhưng bây giờ địa tổ phân thân của Lục Nguyên lại ở Nho chi văn minh, chân thân là ở thiên lý văn minh đây, không gian định vị là có vấn đề.

Mà Lục Nguyên bây giờ cũng bắt đầu hành động, ở nho chi văn minh đích làm thành lý quá sử bộ dáng địa tổ phân thân đột nhiên càng đến không trung đi, đồng thời thanh âm oanh truyền ra tới: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Các vị, ta là phân thân của Lý Thái Sử.

Người ở Nho chi văn minh thiên tôn cấp đa số đều đi, nhưng những người khác đều còn nguyên vị trí. Không sai, không người nào ở Nho chi văn minh không biết, Khí tiết văn minh phó chủ với Lý Thái Sử, ba mươi lăm người này đã đi, căn bản cũng là kết cục cái chết. mà ba mươi lăm người này đều như một, như vậy, Nho chi văn minh cũng căn bản đã bị hủy ở trong tay thiên lý văn minh.

Người bình thường đều biết điểm này, nhưng phần lớn những người Nho chi văn minh đều không trốn.

Không sai, cũng có người chạy trốn, nhưng số người trốn rất ít, phần lớn người đều kiên trì ở đây, bọn họ mặc dù thực lực không mạnh bằng ba mươi lăm quân tử đã liều chết ra đi, nhưng bọn họ cũng có tấm lòng, cũng có ý chí bất khuất, bọn họ cũng giống thế.

Thực lực yếu hơn thì sao. Ta luôn có chính khí bất khuất.

Vậy muốn hạo nhiên trường tồn!

Những người này thấy phân thân của Lý Thái Sử đột nhiên xuất hiện, không khỏi ngẩn ra, nghe thấy Lý Thái Sử phân thân mới hiểu ra,thì ra là Lý Thái Sử phân thân ở chỗ này.

Lý Thái Sử phân thân quát to một tiếng trên không:

- Các người ở Nho chi văn minh, đoán rằng cũng rất quan tâm chiến cuộc thiên lý văn minh trên này, ta đã ghi lại thiên lý văn minh chiến cuộc cho các người nhìn.

Lục nguyên đã sớm đem mới vừa lấy từ kính thuật ghi lại, nữa lấy cách không truyền tống, không gian định vị vân vân truyện đưa đến nơi này. Nếu truyền tống có thần vật thì sẽ dễ dàng hơn một chút, mà vật thật truyền tống thì tương đối khó khăn. Từ kính thuật quả nhiên là nơi tập họp tin tức không có vật thật.

Mà lập tức người ở Nho chi văn minh cũng nhìn thấy chiến cuộc ở thiên lý văn minh, lúc thấy được di thể của Nho chi văn minh phó chủ bị trói vào, trong lòng không khỏi buồn bực, thấy tam Thư văn minh phó chủ cũng bị trói chuẩn bị bị phân thây, đã tức giận tới cực điểm, kế tiếp là Khí tiết văn minh phó chủ bị Cổ Thủy đánh bại, Lý Thái Sử lấy một địch nhiều, thắng liên tiếp bốn người, nhưng cuối cùng Lý Thái Sử vẫn bại ở trong tay thiên lý văn minh phó chủ.

Đến cuối cùng, tiếng đàn " Hán cung thu nguyệt" của Cầm chi văn minh phó chủ cũng xuất hiện, nghênh chiến với thiên lý văn minh phó chủ. Tử kính thuật vừa xong chính là viễn cự ly thủy kính thuật đã chiếu lại hoàn toàn hiện trường trực tiếp.

Lục Nguyên lấy địa tổ phân thân của Lý Thái Sử quát to lên:

- Bây giờ chiến cuộc ở thiên lý văn minh trên này các ngươi cũng đã nhìn thấy rồi. không sai, tình hình bây giờ quả thật là như thế, các người có muốn cứu Nho chi văn minh hay không, đánh đổ thiên lý văn minh hay không!

- Muốn!

Thanh âm đáp lại giống như sấm sét.

- Muốn!

Người của Nho chi văn minh hét lên, bình thường mọi người đều rất nho nhã, nhưng tới khi Nho chi văn minh bị phá hủy, gia tướng tương vong, còn để cái gì mà nho nhã hay không nho nhã cơ chứ, từng người từng người hét lên, hét vô cùng tráng liệt.

Ban đầu. chẳng qua là những người đứng gần đo hét lên.

Nhưng về sau ngay cả những người đứng ở xa cũng vang lên tiếng hô.

Thanh âm này bắt đầu lan tràn, liên miên như biển, vang vọng cả một khu vực, từ xa tới gần đều đang hét lên những thanh âm tráng liệt.

Đúng vậy, nho chi văn minh, đây là dường nào tốt văn minh, Nho chi văn minh phó chủ mà một Phó chủ cỡ nào bình dị, gần gũi người khác. Bất luận là có chuyện gì, cứ tới tìm Nho chi văn minh Phó chủ, chỉ cần có thể giúp một tay thì sẽ giúp đỡ. Mà Tam Thư văn minh phó chủ mặc dù

Bình luận

Truyện đang đọc