NỮ PHÁP Y CỦA TỔNG TÀI MẶT THAN



Các loại bình luận vô cùng khó nghe đều có cả, Diệp Bội cũng không dám để Mạch Tiểu Miên coi.

Mạch Tiểu Miên không để ý mà cười, đi ra ngoài.

"Không biết rốt cuộc mắt nhìn của nhà họ Kiều như thế nào nữa, vậy mà lại chọn một người bình thường không có chống lưng không có thân phận, thấy bọn họ nghèo kiết xác kìa, bọn họ cùng nhau ăn cơm, cảm thấy bị hạ thấp mấy bậc!"

"Có lẽ là con gái người ta rất xinh đẹp, sử dụng thuật quyến rũ mê hoặc Kiều Sở Thiên, có dòng máu của nhà họ Kiều nên mới phải kết hôn đó."
"Chắc chắn là thế..."
Nghe bọn họ nghị luận, Mạch Tiểu Miên nhíu mày, sau đó nghe thấy giọng nói kêu la của mẹ
mình:
"Mấy người có ý gì? Tiểu Miên nhà tôi vẫn trong trắng, không làm người thứ ba, là nhà họ Kiều tự thân đến cầu hôn đấy, mấy lần cầu xin tôi mới đồng ý gả con gái cho đấy.

Đúng vậy, chúng tôi không có tiền nhưng con gái tôi là quý giá nhất..."
Nghe những lời này của mẹ mình, đáy mắt của Mạch Tiểu Miên như bị giăng sương mù.

Cô nhanh chóng đi tới.

Những người đang nghị luận kia cũng nhanh chóng ngậm miệng lại, sau đó tản ra.


"Tiểu Miên..."
Mẹ Mạch kéo cánh tay của cô, hơi tức giận nói: "Chúng ta không kết hôn nữa, chúng ta về nhà thôi!"
"Mẹ, không kết hôn không được đâu."
Mạch Tiểu Miên rất bất đắc dĩ nhìn bà, rất muốn nói với bà, nếu biết có ngày hôm nay, cần gì lúc trước phải đau khổ ép cô?
Nhưng cô không nói, sợ nói ra sẽ khiến mẹ càng khó chịu thêm, tìm một lý do trốn tránh: "Không sao đâu mà, những lời ra tiếng vào này, con không để trong lòng đấu, bọn họ chỉ đang hâm mộ ghen tỵ với con nên mới nói như vậy.

Chúng ta không kết hôn nữa, chẳng phải chính là theo như ý bọn họ hay sao?
Mẹ Mạch suy nghĩ, gật đầu: "Con nói đúng lắm, tuyệt đối không được để bọn họ thực hiện được âm mưu đen tối, cho dù có khó khăn bao nhiêu, con cũng phải gả nhưng phải sống thật tốt ở nhà họ Kiều đấy, để bọn họ rửa mắt mà nhìn!"
"Vâng ạ!"
Mạch Tiểu Miên duỗi tay VỖ vai của mẹ mình, nhìn thấy đôi mắt tràn gập lo lắng và thương tiếc của cha mình...!

Đôi mắt đau xót nhưng lại không để cho nước mắt rơi xuống, khuôn mặt giả bộ tươi cười nhưng lại đau quặn bên trong...!
Hôn lễ kết thúc.

Hai người Mạch Tiểu Miên và Kiều Sở Thiên được đưa đến bờ biển nghỉ dưỡng của nhà họ Kiều để tân hôn.

Mạch Tiểu Miên một mực im lặng không nói gì đi vào căn phòng nghỉ dưỡng xinh đẹp với Kiều Sở Thiên, nhưng chẳng ai có tâm trạng hưởng thụ.

"Anh muốn đi tìm Lâm Ngọc thì đi đi, tôi không sao đâu.".


Bình luận

Truyện đang đọc