Cô ấy vừa định hỏi Mạch Tiểu Miên xảy ra chuyện gì đã bị ánh mắt của Kiểu Minh Húc ngăn lại, cũng thức thời không hỏi, mà hàn huyên với cô về những chuyện xảy ra ở mái ấm tình thương gần đây, đồng thời nói cho Tiểu Miên biết Kiều Minh Húc đã đặt hàng để nhà máy đưa đồ chơi, quần áo, dụng cụ học tập và một số đồ dùng hàng ngày đến theo định kỳ.
Những chi phí vụn vặt này, mái ấm tình thương không còn phải lo lắng nữa.
“Vài hôm nữa, tôi sẽ liên hệ với một số doanh nhân đến thăm mái ấm tình thương, cố gắng để họ đóng góp cho mái ấm.
Đợi cơ thể của Tiểu Miên hồi phục sẽ để cô ấy phụ trách một buổi đấu giá từ thiện, đến lúc đó cũng sẽ quyên góp được nhiều tiền từ thiện.
”
Kiểu Minh Húc nói với Dương Thu Hoài.
“Cảm ơn anh Kiều!”
Những năm này, những khó khăn trong quá trình hoạt động của mái ấm tình thương khiến cô ấy luôn lo lắng, nếu không phải có tinh thần trách nhiệm và tình cảm với mái ấm thì cô ấy cũng đã bỏ cuộc.
Nhưng kể từ sau khi Mạch Tiểu Miên đem 10 triệu nhân dân tệ của Kiều Minh Húc đến lần trước, mái ấm tình thương đã bắt đầu hoạt động bình thường trở lại, việc chăm sóc y tế cho bọn trẻ cũng được bảo đảm.
Nhưng vẫn không đủ, muốn duy trì một mái ấm tình thương rộng lớn như thế này và muốn để hàng trăm người già yếu, bệnh tật và tàn tật có được sự chăm sóc chu đáo thì phải cần nhiều hơn.
Ví dụ, thiếu hụt trầm trọng nhân viên y tế và người chăm sóc, dẫn đến một số người già và trẻ em bệnh tật tàn tật không được quan tâm chăm sóc.
“Tôi đã liên hệ với viện trưởng của học viện y tế điều dưỡng đại học A, mời ông ấy cử một nhóm sinh viên thực tập có tinh thần trách nhiệm đến mái ấm tình thương hằng năm để giúp giải quyết các vấn đề về y tế và điều dưỡng của mái ấm.
”
Dù gì Kiểu Minh Húc cũng là một doanh nhân lớn.
Kể từ ngày anh bước chân vào mái ấm tình thương, nhìn thấy kế hoạch và giấy tờ chi tiêu của Dương Thu Hoài đã biết mái ấm đang thiếu hụt trầm trọng nhân viên y tế tương ứng, vì vậy vừa trở về anh đã trực tiếp liên hệ với bạn học của anh là một viện trưởng của học viện y tế điều dưỡng, nói cho anh ta nghe về kế hoạch này, mời anh ta cử sinh viên đến đồng thời cũng hứa sẽ tặng tài liệu giảng dạy cho học viện y tế điều dưỡng.
Viện trưởng đương nhiên đồng ý, đã chuẩn bị xong kế hoạch đưa người đi.
“Thật không?”
Dương Thu Hoài hết sức vui mừng, mấy hôm nay cô ấy đang đau đầu vì chuyện này.
Cô ấy cũng từng thử liên hệ với một vài trường y tế điều dưỡng chuyên khoa, nhưng không có trường nào muốn làm miễn phí việc này hơn nữa chất lượng sinh viên cũng không tốt, rất khó để chăm sóc.
Nhưng học viện y tế điều dưỡng của đại học A thì khác, chất lượng sinh viên nổi tiếng cao, tinh thần trách nhiệm cao, có năng lực, có kiên nhẫn, khá nổi tiếng trong cả nước.
Nếu có thể có được nhân tài của học viện này chăm lo lâu dài thì mái ấm tình thương cũng giải quyết được một vấn đề nan giải còn quan trọng hơn là tiền quỹ.
“Ừm.
Bên kia về cơ bản là đã sắp xếp xong, ngày mai sẽ cử người đến và liên hệ với mọi người, đến lúc ấy sẽ do mọi người bàn bạc cụ thể làm việc như thế nào, tất cả đều là miễn phí, mái ấm chỉ cung cấp chi phí ăn uống và chỗ ở là được.
”
“Thật tốt quá, cảm ơn anh Kiều.
”