YÊU MỘT NGƯỜI NỢ MỘT ĐỜI

Chương 795:

 

Hạ Mộc Ngôn đợi đến cuối tuần mới tranh thủ thời gian thuê công ty chuyển nhà đến giúp dọn nhà. Tiểu Bát và mấy đồng nghiệp trong công ty cũng tới giúp cô thu dọn đồ đạc. Hai ngày nay Mr. Vinse ra nước ngoài công tác, đến khi Hạ Mộc Ngôn đã chuyển nhà xong, anh ta mới trở về, dù muốn trợ giúp thì cũng không còn việc gì để giúp.

 

“Vậy mà là Nguyệt Hồ Loan sao?” Mr. Vinse hỏi trong cuộc gọi điện thoại. Vừa xuống máy bay, Mr. Vinse liền gọi cho Hạ Mộc Ngôn, biết cô đã chuyển nhà tới khu Nguyệt Hồ Loan ở khu Thành Tây.

 

Mr. Vinse rất yên tâm đối với công tác đảm bảo an ninh ở khu vực đó, nhưng đồng thời cũng buồn phiền vì trước kia mình không mua nhà ở Nguyệt Hồ Loan.

 

Hầu như anh ta mua hết cả mấy nhà ở và căn hộ chung cư lân cận xung quanh tòa cao ốc văn phòng của Tập đoàn MN, nhưng lại không mua nhà ở Nguyệt Hồ Loan.

 

Do lúc đi mua nhà trước đây, anh ta biết mấy căn hộ tốt nhất có hướng nhìn ra giữa hồ đều đã có chủ, cũng thừa biết tính cách của Hạ Mộc Ngôn. Đối với một khu nhà có tầm nhìn ra hồ, cô sẽ chọn căn hộ có vị trí tốt nhất, phong cảnh đẹp nhất. Còn lại những vị trí khác, chắc chắn cô sẽ không chọn. Bởi vậy anh ta đã bỏ qua khu Nguyệt Hồ Loan có phong thủy đắc địa.

 

Kết quả rất bất ngờ là bây giờ cô lại chuyển nhà đến đúng nơi đó!

 

“Đúng, tôi đã chuyển qua đây rồi, chỗ ở cũ bây giờ trống không. Địa ốc và an ninh ở đây cũng rất tốt, tốt hơn chỗ ở cũ rất nhiều lần. Quả nhiên trước đây mọi người khuyên tôi dọn nhà là đúng. May mà tôi đã dọn đi, nếu không, ở lại khu nhà cũ thì không biết sẽ còn xảy ra chuyện gì nữa. Hiện nay tôi thường xuyên ở lại làm thêm giờ, ban đêm trước cửa công ty có không ít người âm thầm theo dõi. Nếu không đổi một khu nhà an ninh hơn một chút, thật sự là rất nguy hiểm…” Lúc này Hạ Mộc Ngôn đang ở trong nhà mới của mình, cô vừa nói chuyện điện thoại với Mr. Vinse, vừa đẩy cửa sổ sát sàn ra, bước lên ban công. Trong làn gió nhẹ mùa hè, cô ngắm nhìn cảnh hồ Nguyệt đẹp nhất khu Thành Tây, khóe môi hiện lên nét cười: “Cảnh thật đẹp!”

 

Mr. Vinse cười, cũng không biết rốt cuộc là hai người không có duyên phận, hay là do cô cố hết sức tránh né. Mr. Vinse vốn tưởng rằng cô sẽ ở những căn nhà gần công ty nhất, nhưng rốt cuộc cô lại chuyển đến Nguyệt Hồ Loan.

 

“Phong cảnh ở đó thật sự rất đẹp, cũng là nơi có phong thủy rất tốt và đắc địa của khu Thành Tây. Cô ở thoải mái là tốt rồi.”

 

Hai người lại trò chuyện vài câu, rồi sau đó, do công ty còn có việc, nên Hạ Mộc Ngôn phải ngắt máy.

 

Ngắt máy, Mr. Vinse liền trầm mặt xuống, cầm điện thoại bấm một dãy số: “Đọc số điện thoại người phụ trách bất động sản và người phụ trách địa ốc Nguyệt Hồ Loan khu Thành Tây cho tôi.”

 

Trước lúc gọi điện cho Hạ Mộc Ngôn, anh ta đã nghe nói chủ nhân năm tầng trên cùng của tòa A1 ở Nguyệt Hồ Loan muốn bán nhà. Lúc này còn chưa tới một tuần, hẳn là vẫn còn các tầng lầu khác chưa bán đi. Nhân cơ hội này anh ta muốn mua một tầng gần Hạ Mộc Ngôn nhất cũng tốt.

 

Kết quả anh ta lấy tư cách Tổng Giám đốc Tập đoàn BGY gọi điện cho người phụ trách phía bên kia, lại nhận được một câu trả lời không chính xác. Họ chỉ nói mấy hôm nay người chủ đó đã ra nước ngoài, tạm thời không liên lạc được, chỉ có tầng Cô Hạ mua là nhận được sự đồng ý của người chủ đó. Mấy tầng khác cũng có người hỏi, nhưng mấy hôm nay chủ nhà chưa trả lời. Họ có thể bán trao tay, nhưng việc hoàn tất thỏa thuận thì họ không thể tự ý giải quyết, phải chờ chủ nhân mấy tầng lầu kia đồng ý thì mới được.

 

Mr. Vinse lại hỏi phương thức liên lạc với chủ nhà, kết quả là đối phương nói không thể cho biết.

 

Chưa nói tới địa vị của Mr. Vinse ở Hải Thành, bản thân BGY cũng là công ty bất động sản hàng đầu trong nước, hiếm có kẻ nào trong ngành bất động sản mà không nể mặt anh ta. Vậy mà anh ta muốn liên lạc với một chủ bất động sản, lại nhận được một câu trả lời không đâu ra đâu.

 

Anh ta lại gọi điện cho một người khác, nhưng kết quả cũng vẫn vậy, không ai tiết lộ lai lịch chủ nhân của năm tầng lầu kia.

 

Cả năm tầng lầu đều thuộc sở hữu của một người, Hạ Mộc Ngôn ở tầng thứ hai từ trên xuống, hầu như bị mấy tầng kia bao quanh.

 

Thường ngày Hạ Mộc Ngôn cũng rất cảnh giác, không hiểu sao lần này cô lại không điều tra xem chủ nhà là ai, mà đã quyết định mua nhà rồi?

 

Vẻ mặt Mr. Vinse khó coi, anh ta lái xe chạy một mạch từ sân bay về thành phố. Mất hai ngày Mr. Vinse mới tìm được địa chỉ email của người chủ nhà bí ẩn kia. Theo như lời người phụ trách bất động sản và địa ốc Nguyệt Hồ Loan, họ muốn bán lại những căn hộ này thì đều phải email xin ý kiến của người chủ kia. Chỉ khi nào đối phương đồng ý hoặc trả lời bằng điện thoại thì mới có thể bán. Thế nhưng mấy ngày nay vẫn chưa có email hồi âm, dường như người chủ kia quá bận rộn, không có thời gian để ý tới chuyện mua bán mấy căn phòng kia.

 

“Xin lỗi Mr. Vinse, chúng tôi cũng chỉ thay mặt chủ nhà bán trao tay. Lúc Cô Hạ mua căn hộ kia là ngày đầu tiên chúng tôi bán trao tay, có lẽ chủ nhà vẫn chưa ra nước ngoài, bởi vậy trả lời rất nhanh, lập tức đồng ý. Nhưng đến bây giờ chủ nhà vẫn chưa trả lời lại, chúng tôi thật sự không có cách nào….”

 

Mr. Vinse cầm địa chỉ email mà công ty bất động sản ghi cho mình, về nhà tự tay viết email xin mua nhà, ghi rõ tất cả các quy trình thủ tục, sau đó lại gửi toàn bộ thông tin về mua nhà cho đối phương.

 

Tối hôm đó, rốt cuộc người chủ bí ẩn kia đã trả lời email.

 

BGY-Vinse: “Xin chào, tôi lấy tư cách cá nhân đề nghị mua tòa nhà A1 ở Nguyệt Hồ Loan của anh. Tất cả thư từ và tài liệu đều đã được chuyển đi. Tôi có thể mua toàn bộ các tầng còn lại cùng một lúc, có thể xem xét nâng giá, xin hãy đồng ý.”

 

Người chủ bí ẩn: “Không đồng ý.”

Bình luận

Truyện đang đọc