Chương 29
‘Vương Minh Nam đột nhiên đứng lên nói.
Lúc ấy ông ta cũng có mặt ở hiện trường.
Nhưng chỉ là trước khi mọi việc xảy ra thôi.
Nếu có người hỏi, ông ta hoàn toàn có thể nói rằng mình núp ở trong góc nên chứng kiến được toàn bộ sự kiện ẩu đả.
Mà nhân vật chính của sự việc ẩu đả chính là Vũ Hoàng Minh.
“Hử?”
Vẻ mặt của Vũ Đức Trung dễ coi hơn một chút.
“Dựa theo lời cậu nói thì đây cũng là một cách không tệ. Câu đi tham dự hôn lễ, mà tên kia lại chạy đến hôn lễ để gây sự, trong lúc đó tên kia còn uy hiếp cậu Dương”
“Đúng, có thể”
Mắt ông ta bắt đầu sáng rực, rồi lại nói tiếp: “Hiện tại, Vương Minh Nam, cậu dẫn đội đi theo tôi, điều tra xem tên kia đang ở đâu, một khi phát hiện tung tích thì lập tức bắt lại! Nếu đối tượng phản kháng, cho phép đánh gục tại chỗ Sắc mặt Vương Minh Nam cũng vui vẻ, nghe xong nhiệm vụ được giao lập tức thẳng lưng hô: “Vâng, đã rõ!”
Đêm đã khuya.
Nhưng tại thành phố phồn hoa như Minh Xuyên, lại bắt đầu náo nhiệt.
“Đã trễ như vậy rồi anh vẫn phải ra ngoài ư?”
Tô Thanh Trúc nhìn Vũ Hoàng Minh ăn mặc gọn ghẽ để chuẩn bị ra ngoài thì khó hiểu hỏi một câu.
Dâu Tây vừa mới thiếp đi thì anh lại phải ra ngoài.
“Ừm, còn một số chuyện phải làm, em cứ ngủ trước đi, anh đi đây, bạn anh còn đang đợi.”
Vũ Hoàng Minh mỉm cười, ý bảo cô không cần lo lắng cho anh.
Anh cũng rất muốn ở cùng Tô Thanh Trúc lâu hơn nhưng mọi việc vẫn còn chưa xong xuôi. Ít nhất phải xử lý xong mọi việc thì anh mới có thể an tâm được.
“Vậy anh đi sớm về sớm nhé”
Ánh mắt Tô Thanh Trúc nhìn anh tràn đầy sự lo lắng.
Cô cũng không hỏi anh đi đâu, làm gì.
Cô tin tưởng anh.
“Ưm, em cũng nghỉ ngơi đi, đừng để bé Dâu ngủ một mình như vậy” Nói xong, Vũ Hoàng Minh xoay người rời đi.
Trên đường đi, Vũ Hoàng Minh lại châm một điếu thuốc rồi lấy điện thoại gọi cho Sở Thanh Nam để anh ta tới đón anh.
Không đến 10 phút sau, Sở Thanh Nam xuất hiện trong tầm mắt.
“Cậu Minh”
Vũ Hoàng Minh ngồi xuống ghế phụ, ánh mắt bỗng trở nên lạnh lẽo vài phần.
“Ngô Thành Vinh bây giờ đang ở chỗ nào, cậu điều tra xong hết chưa?”
“Người đang ở quán bar Hoàng Gia uống rượu.” Sở Thanh Nam cung kính đáp.
Lại qua mười phút sau, xe của hai người xuất hiện tại trước cửa quán bar Hoàng Gia.
“Đi thôi.”
mnhạc xập xình, ầm†, lại chói tai khiến Vũ Hoàng Minh nhíu mày. Anh không ưa thích mấy chỗ kiểu như thế này.
Trong sàn nhảy, mấy cô vũ nữ uốn éo nhảy mấy vũ điệu khoe đường cong nóng bỏng, đám người phía dưới thì lắc lắc, lung lay theo âm nhạc.
Sở Thanh Nam và Vũ Hoàng Minh đi thẳng tới một phòng Vip trong đó.
Vừa mới tới cửa thì đã có hai tên bảo vệ đứng ra ngăn cản lại.
“Xin lỗi, nơi này người không phận sự miễn vào.
Trong mấy phòng Vip kiểu này, người trong đó không sang cũng quý, đều là kẻ có tiền.
Mà hai người vừa xuất hiện này, nhìn qua cách ăn mặc thôi cũng đủ thấy không phải loại người trên vậy nên không có tư cách đi vào trong.
Ánh mắt hai tên bảo vệ nhìn hai người lộ ra vẻ trào phúng.
“A? Vậy thì làm sao mới có thể đi vào?”
Vũ Hoàng Minh nở nụ cười hiền nhìn hai người bảo vệ.
“Tiêu phí có thể vào được, tiêu quá 300 triệu có thể trở thành Vip, có thẻ Vip thì có thể vào”
Một tên bảo vệ cười lạnh nhìn hai người và nói.
“Như vậy sao?”
Vũ Hoàng Minh như có điều suy nghĩ, sau đó anh vỗ võ vào vai Sở Thanh Nam.
Sở Thanh Nam lập tức hiểu ý của anh, anh ta quay người rồi nhảy lên sân khấu.
Sau đó giật lấy micro của ca sĩ rồi nói, từng câu từng chữ rõ mồn một trong quán bar âm ï: “Các vị, đêm nay tôi bao toàn bộ quán bar, ăn chơi thoải mái, tiền phí do chúng tôi trả”
ẦmïI Chí sau mấy câu lập tức khiến cho quán bar âmï trở nên càng ầm.
Người này là ai, đại gia từ đâu tới mà hào.
phóng vậy?
Vừa mở miệng đã bao toàn bộ quán bar!
Xong xuôi, Vũ Hoàng Minh nhìn về phía hai gã bảo vệ, tự châm cho mình một điếu thuốc khác rồi hỏi.
“Nhiêu đó đã đủ chưa?”