Chương 549: Dường như đối phương đã chuẩn bị ra tay hành động rồi
Trong sân huấn luyện, Vũ Hoàng Minh giật mình nhìn về phía Liễu Quân.
“Ông Liễu Quân, ông biết tôi vừa mới làm gì sao?”
Liễu Quân tức giận liếc anh một cái: “Tôi cũng không phải một tên mù thế thì sao tôi lại không nhìn thấy chứ?”
“Vừa rồi anh thật sự vô cùng lợi hại. Thế.
nhưng dựa vào thời gian mà anh vừa sử dụng thì cũng chỉ mới làm được có năm phút mà thôi, năm phút sau anh sẽ lại biến thành một người mặc cho người khác bắt nạt mình.”
“Bây gið e rằng ngay cả một cao thủ trong nước cũng có thề đánh bại được anh đấy!”
Nghe thấy thế, Vũ Hoàng Minh gật đầu một cái.
Thật sự đúng là như thế.
Tình trạng của anh bây giờ giống như một người cảm thấy yếu ớt sau khi sử dụng chất kích thích.
Mặc dù cảm giác này không quá mãnh liệt thế nhưng lại không có cách nào có thề vực dậy sức mạnh trong cơ thề mình.
Anh cũng không biết làm sao nhưng cũng không còn cách nào khác.
Cảm giác này giống hệt như tác dụng phụ của kỹ thuật cuồng huyết.
“Quân Vương nói không sai. Cậu chủ, vật này cũng có tác dụng phụ. Đương nhiên là vật này chia thành mấy giai đoạn, ông chủ cũng từng nói cho tôi biết, mỗi một giai đoạn đều phải trải qua quá trình rèn luyện lặp đi lặp lại. Sau khi đã trài qua một quá trình rèn luyện càng lâu thì thời gian sẽ càng dài.”
Khi nghe Vũ Cuồng nói như thế, Vũ Hoàng Minh cũng xem như đã hiều được.
“Tôi biết “Hoàng Minh, cậu cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi.
Sáng mai chúng ta sẽ lên đường đến Bắc Cảnh.”
“Ban nấy, tôi vừa nhận được tin tức, dưỡng như đối phương đã chuẩn bị ra tay hành động Liễu Quân đặt điện thoại di động xuống, biểu cảm nhanh chóng trờ nên nghiêm túc.
Mới vừa rồi, ông ta đã nhận được tin tức do.
thuộc hạ của mình gửi tới báo rằng phe địch dường như đã có hành động, họ đang phân chia đội hình, chuẩn bị cho toàn bộ binh lính của mình.
bao vây toàn bộ biên giới thành thứ nhất Nếu như bọn họ vẫn không chịu hành động thì rất có thề đối phương sẽ chiếm đóng toàn bộ thành thứ nhất.
“Tôi biết rồi!”
Sắc mặt Vũ Hoàng Minh trầm xuống.
Sau khi ba người Liễu Quân rời khỏi đó thì Vũ Cuồng vẫn ở trong sân huấn luyện để huấn luyện cùng với anh.
Một ngày trôi qua nhanh chóng, đến lúc xế chiều, cuối cùng Vũ Hoàng Minh cũng thành.
công thăm dò được đặc điểm của kỹ thuật cuồng huyết.
Tuyệt chiêu này được chia thành ba giai đoạn.
Giai đoạn thứ nhất chính là trùng mạch.
Trong quá trình tu luyện tuyệt chiêu này, anh cảm nhận được có một luồng khí tồn tại ở bụng dưới của mình.
Luồng khí này được gọi là nguyên khí.
Trong cơ thể của mỗi người đều có tồn tại nguyên khí, chì là ít hay nhiều mà thôi, Khi một người làm hao phí hết nguyên khí trong cơ thể thì người đó sẽ cảm thấy vô cùng yếu ớt, hơn nữa còn buồn ngủ và thèm ăn một món gì đó, đề có thể bù đắp vào phần nguyên khí bị thiếu sót trong cơ thể mình Mà một khi một người bình thường có thể.
cảm nhận được nguyên khí trong cơ thề thì có thể nói người đó đã bước vào con đường tu hành.
Lúc một người có thể sử dụng nguyên khí của mình thì cũng có thể sử dụng nó như ngoại lực.
Còn năng lượng bên trong thì có thể được sử dụng đề khống chế phần nguyên khí thoát ra ngoài.
Còn năng lượng bí ần là thứ có thể nắm bắt được chính xác phần nguyên khí được thả ra, hơn nữa còn có thề khống chế được nguyên khí.
Đặc điểm lớn nhất của tuyệt chiêu cuồng huyết này chính là lợi dụng nguyên khí để thông tất cả mấy huyệt vị đặc biệt trong cơ thể, cũng khiến cho nguyên khí toàn thân được lưu thông, có thể làm tăng lực lượng và tốc độ một cách mạnh mẽ.
Hơn nữa, khi muốn thông một huyệt vị thì cũng phải mất hơn mười mấy phút.
Từ sáng sớm đến gið, Hoàng Minh Vũ cũng chỉ mới làm thông được ba huyệt vị mà thôi.
Thời gian mà anh có thể kéo dài lúc này là khoảng mười lăm phút.
Ở giai đoạn thứ nhất có tổng cộng sáu huyệt vị cần được làm thông.
Một điều khó khăn hơn chính là, Vũ Hoàng Minh vốn chỉ định thông sáu huyệt vị mà thôi Thế nhưng lúc vừa mới đánh vào huyệt vị thứ tư thì suýt nữa đã khiến anh đau đến mức ngất đi.
Cảm giác đó giống hệt như có người cảm một con dao găm lớn nặng hơn mấy trăm cân đâm liên tục vào ngực anh khiến anh không cách nào thờ nị Hoàng Minh Vũ hít một hơi thật sâu, nhanh chóng cời chiếc áo sơ mỉ ướt sũng mồ hôi trên người, lắc đầu cười một tiếng.