CHIẾN LONG QUÂN TRỞ LẠI

Chương 453: Cậu vẫn còn ba giây

Giọng nói Mộc Thương không lớn nhưng lại truyền đến tai mọi người một cách rõ ràng.

Mọi người đều có thể càm nhận được sát ý mạnh mẽ trong giọng điệu của người đó.

Ông ta không nhằm vào tất cả mọi người, mà chỉ… nhắm vào nhà họ Trương.

“Anh dám giết thêm một người, tôi sẽ lập tức.

giết n‹ ‘Vè mặt của Trương Thắng Thiện hoàn toàn thay đổi, nhưng sức mạnh trong tay ông ta yếu hơn một chút, tạo cơ hội cho Vũ Hoàng Minh hít thỡ.

Vũ Hoàng Minh lúc này đã không còn sức lực.

Sức lực khắp người giống như vừa bị người ta rút cạn vậy.

“Được, anh giết một mình nó, tôi sẽ giết chín người của anh.”

Trong lúc nói chuyện, Mộc Thương từng bước từng bước từng bước đi về phía nhà họ Trương.

Những người còn lại của nhà họ Trương vô thức lùi lại hơn mười bước, dựa vào Trương Thắng Thiện.

Bọn họ đều không biết, lão già này rốt cuộc đã dùng cách gì mà có thể âm thầm giết chết hai người của bọn họ.

Hơn nữa, nhìn biểu hiện của những người khác cũng có thể đoán ra.

Những người này, cũng không biết.

“Anh vẫn còn ba giây.”

“Một”

Một giọng nói trầm ấm phát ra từ miệng Mộc Thương.

Nhưng vẫn tiếp tục đi về phía Trương Thắng Thiện.

Có vè như, ông ta là vì Vũ Hoàng Minh mà đến đây.

“Hai!”

“Lần này, anh không buông ta, người chết không chỉ Trong khi nói, khoàng cách giữa hai bên không tới mười bước chân.

Trương Thắng Thiện có thể cảm nhận rõ ràng sát ý mãnh liệt trong người lão già này.

Khủng khiếp và đáng sợ!

Thậm chí, khiến người ta cảm thấy ngột ngạt.

“gai Lði nói vừa dứt, Trương Thắng Thiết lập tức buông tay ra.

Còn Vũ Hoàng Minh cũng ngã xuống đất, mặt mày tím tái, thờ hồn hền.

“Tốt lắm tốt lắm!”

“Bao nhiêu năm rồi, vẫn chưa từng có ai dám uy hiếp Trương Thắng Thiện tôi như thế, lão già, có bản lĩnh thì báo tên ra đi.”

“Nếu ông không chết, thì tên Trương Thắng Thiện này của tôi, sẽ đọc ngược lại!”

Trương Thắng Thiện có chút bực bội, hai tay nắm chặt.

Lão già không biết từ đâu tới, vừa mới xuất hiện đã giết chết hai tâm phúc của mình.

Hơn nữa, ngay cả bản thân cũng không nhìn rõ được đối phương ra tay như thế nào.

Thủ đoạn này, đúng là chưa từng nghe nói đến.

Mộc Thương ngầng đầu liếc nhìn Trương Thắng Thiện, sau đó gi điếu thuốc cũ trong tay.

lên.

Trương Thắng Thiện chì cảm thấy một cơn đau nhói từ đầu, nhưng lại phát hiện ra Mộc Thương vẫn đứng yên tại chỗ, trên tay hút một điếu thuốc cũ.

Ông ta đưa tay lên sờ, khắp bàn tay đều đầy.

máu.

“Ông”

Trong lòng ông ta kinh ngạ!

cNgười như thế này, sao lại xuất hiện ờ đây?

“Thằng oắt họ Trương, nếu không phải lão gia nhà anh có chút tư giao với tôi, hôm nay cái mạng nhỏ này của anh đã bỏ lại tại đây r: “Hừm Mộc Thương lạnh lùng, trực tiếp lướt qua đám người đề đến chỗ Vũ Hoàng Minh.

Nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của tên nhóc này, ông không khỏi lắc đầu.

“Nếu không có bản lĩnh như ông mày, thì đừng học đòi ngang ngược làm gì.”

Ông ta đưa tay ra, trực tiếp nhấc Vũ Hoàng Minh lên khỏi mặt đất.

Đánh một cái mạnh vào sau đầu của Vũ Hoàng Minh.

Những người phía sau cũng há hốc mồm kinh ngạ!

c “Ức ựet”

‘Vũ Hoàng Minh chỉ cảm thấy có một thứ có mùi vị rất lạ xộc vào khoang bụng mình.

“Lão Mộc, sao ông lại đến đây?”

‘Vũ Hoàng Minh nhìn Mộc Thương cười khổ.

Bình luận

Truyện đang đọc