Trong sảnh lớn.
Mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào Vũ Hoàng Minh và Trương Thằng Thiện. Họ rất tò mò về những gì đã xảy ra giữa hai người họ.
Gặp gỡ lại giống như kẻ thù vậy!
Đáng tiếc là Trương Thằng Thiện chưa lên tiếng thì người đàn ông ngồi bên cạnh ông ta đã đứng dậy.
“Cậu là cái thá gì chứ?”
“Dám nói chuyện với trưởng lão của chúng ta như thế này!”
Người lên tiếng nói là Trương Minh Đức, một trưởng lão ngoại môn của nhà họ Trương.
Sức mạnh vừa đạt tới ám kình, cũng có thể xem như là cao thủ. Mọi người đang ăn cũng lần lượt đặt đũa xuống, như thể họ đang xem một vở kịch vậy
Phải biết rằng, mối thù của nhà họ Trương và nhà họ Vũ không phải là mới đây.
Cuộc tranh chấp giữa hai nhà có thể nói là bắt đầu khi Vũ Trường An đánh bại Trường Thắng Thiện.
Đến nay, hai bên gia đình vẫn bất hòa với nhau.
“Trương Minh Đức!”
“Đây là cách ông nói chuyện với cậu ba của tôi sao?”
Vũ Cuồng tiến lên một bước và nói với vẻ mặt lạnh lùng.
Ông ta cũng không thích nhà họ Trương lắm.
Ông ta cũng có mặt ở trong trận chiến năm đó.
Mặc dù chủ nhân đã chiến thắng nhưng nhà họ Trương có vẻ không phục lắm và suýt nữa đã đánh nhau rồi.
Nếu không phải ông tổ của cả hai bên ra mặt thì họ đã bắt đầu đánh nhau rồi.
“Cậu ba?”
Trương Minh Đức và mọi người đều sững sờ.
Họ không nghĩ rằng Vũ Trường An còn có một đứa con trai thứ hai.
Lúc đầu mọi người đều không để ý đến khuôn mặt của Vũ Hoàng Minh nhưng sau khi nghe Vũ Cuồng nói thế, mọi người mới nhìn kỹ lại.
Lúc này tất cả mọi người đều sửng sốt.
“Trời ơi!”
“Đây thực sự là con trai thứ hai của chủ nhân An sao?”
“Chắc cũng đúng tám chín phần rồi, dáng vẻ và khí thế này rất giống với chủ nhân An hồi đó!”
Vũ Hoàng Minh không bận tâm đến sự bàn tán của mọi người.
Dù sao anh đã không về nhà mấy chục năm qua.
Anh ta có biết đây là Trương Thằng Thiện, đại trưởng lão của nhà họ Trương không? Nhiều năm trước, ông ta không phải là đối thủ của Vũ Trường An cũng có thể hiểu được.
Suy cho cùng, tài năng của Vũ Trường An quá kinh khủng.
Tuy nhiên sau bao nhiêu năm, không ai biết Trương Thắng Thiện đã tiến bộ đến mức nào.
Họ vẫn muốn nhìn thấy Trương Thắng Thiện và Vũ Trường An chiến đấu với nhau một trận khi họ còn sống.
Nhưng...
Đến con trai của Vũ Trường An cũng dám tát vào mặt Trương Thắng Thiện sao?
“Vũ Hoàng Minh, chuyện lúc đó tôi sẽ bỏ qua hết!!”
“Tôi không giết anh, anh cũng thả tôi đi, công bằng rồi!” "Hôm nay nếu anh dám ra tay ở đây thì tôi có thể cam đoan một mình Vũ Cuồng không để cứu anh được!” Trong khi nói, Trương Thẳng Thiện đã đứng dậy khỏi vị trí của mình.
Đột nhiên, người nhà họ Trương ngồi cùng bàn với ông ta cũng đứng bật dậy.
Khí thế trong người cũng bỗng chốc bùng nổ.
Trên người Trương Thắng Thiện lộ ra một chút sát khí.
Khuôn mặt của Vũ Cuồng thay đổi đáng kể khi nghe thấy điều này.
Nếu đối phương có quá nhiều người cùng lúc ra tay, anh ta và Vũ Hoàng Minh có lẽ thực sự không thoát ra khỏi đây được.
“Trương Thẳng Thiện, nếu như ông dám động vào cậu hai thì tôi có thể đảm bảo nhà họ Vũ và nhà họ Trương sẽ chiến đấu đến cùng, đến chết mới thôi!”.