CHIẾN LONG QUÂN TRỞ LẠI

Chương 543: Không kích Trong Bộ chỉ huy.

 

Những điều Vũ Hoàng Minh nói khiến vài người thức tình.

 

Nếu theo như những lời anh nói, vậy thì chẳng phải là không có biện pháp nào ảnh.

 

hường được đến những người bày binh bổ trận hay sao?

 

“Hoàng Minh, anh có cách nào có thể đổi phó với chúng được không?”

 

Liễu Quân nhìn Vũ Hoàng Minh. Bây giỡ có thể nói mọi hy vọng đều đặt lên người Vũ Hoàng Minh.

 

Nếu Vũ Hoàng Minh không có cách thì họ cũng chỉ có thể đứng nhìn.

 

“Tôi không có cách gì hay ho cả. Điều duy nhất đáng để thừ một lần là tấn công trên không.”

 

Đây là cách duy nhất mà Vũ Hoàng Minh thấy hữu ích.

 

Các cuộc tấn công trên mặt đất không ảnh hường gì đến kẻ thù. Nên nếu tấn công trên không, không biết chừng lại có thể có hiệu quà.

 

“Không kích sao?”

 

“Nếu chúng ta sử dụng không quân, bên kia cũng có thể làm như vậy. Đến lúc đó…”

 

Liễu Quân có chút lo lắng.

 

Nhưng suy cho cùng thì năng lực khống chế của không quân hoàn toàn có thẻ cao hơn lục quân.

 

Sau một đợt tấn công thì phần lớn lục quân đều sẽ bị tiêu diệt Quan trọng hơn là nếu họ sử dụng nó, thì đối phương cũng sẽ sử dụng nó.

 

Nếu cứ như vậy, một cuộc chiến tranh toàn diện sẽ sớm nồ ra.

 

“Ông Quân, ông đừng quên rằng bây giờ chúng ta là phe phòng ngự, không phải phe tấn công. Cho dù những người đó có từ Liên Hợp Quốc tới thì cũng không dám nói gì.”

 

“Người ta đã đánh tới cửa nhà rồi, chúng ta chẳng lẽ cứ ngồi đây chờ sao?”

 

‘Vũ Hoàng Minh trong lòng như lửa đốt. Lần trước, đối phương đã tiến đánh vào Bắc Sơn.

 

Mấy tháng sau lại đến.

 

Nếu lần này không đánh bại được đối phương thì e rằng.

 

Những người đó thật sự cho rằng Bắc Sơn vẫn là Bắc Sơn trước đây.

 

“Cũng là do tôi quá nông cạn.”

 

Liễu Quân gật gật đầu, xem như là đã đồng ý với ý kiến của Vũ Hoàng Minh tồ chức.

 

“Vậy thì chúng ta ngay lập tức hãy một cuộc tấn công và cổ gắng giành lấy chiến thắng!”

 

Liễu Quân nói rồi gọi điện trực tiếp cho người phụ trách biên giới phía Bắc.

 

Đề anh ta lập tức chuẩn bị cho trận chiến thứ hai. Lần này, sử dụng trực tiếp không quân đề tấn công, đề cho đối phương xem liệu bọn chúng có lợi hại như vậy không.

 

Sau khi nhận được lệnh từ Liễu Quân, người phụ trách biên giới phía Bắc lập tức tổ chức một cuộc tấn công thăm dò lần thứ hai.

 

Nhưng lần thăm dò này chắc chắn không nướng tay.

 

Ngay khi quân đội hai bên gặp nhau, phía bên Bắc Sơn đã lập tức tiến hành một cuộc không kích Trong tích tắc, hàng chục quả bom từ trên trồi rới xuống.

 

Quân địch vẫn căn cứ vào mô hình trận địa ban đầu đề đánh thì bất ngỡ bị lực lượng không quân tiến đánh.

 

Nhất thời, không phản ứng lại.

 

Đến khi phản ứng lại thì đã mất hơn một nửa quân sổ, cộng với cuộc tấn công mặt đất từ phía bên kia, chỉ trong hai phút, toàn quân chỉ còn lại mấy chục chiến sĩ.

 

Trước sức tấn công mãnh liệt của không quân Bắc Sơn, toàn bộ quân địch sốc đến trợn tròn mắt.

 

Quân đội nòng cốt mà chúng muốn bảo vệ ngay lập tức đã biến thành tro bụi chỉ sau một đợt tấn công “Rút lui!”

 

“Mau tút lui!”

 

Trong đại bàn doanh của Tuyết Châu và Thương Châu.

 

Khi chì huy của hai bên nhìn thấy cảnh này, họ đã điên cuồng gào thét.

 

Thế nhưng đã quá muộn đề cho bọn chúng rút lui Hơn mười giây sau, những người trong cuộc tấn công thử nghiệm này đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

 

Thậm chí, hàng chục chuyên gia trận pháp nòng cốt cũng đã phài lên máy bay.

 

Các chỉ huy đứng đầu hai bên lập tức tối sầm mặt lại, liếc nhìn nhau Trong mắt hai người đều có chút hoài nghỉ, người của đối phương làm sao mà phát hiện ra được sơ hờ của mình chứ?

 

Chẳng nhẽ, đổi phương cũng có chuyên gia trận pháp sao?

 

Bọn chúng vẫn hơi khó hiểu?

 

Trong tuần qua, bọn chúng luôn dành thắng lợi trong các cuộc tấn công thăm dò giữa chúng và Bắc Sơn.

 

Trong tuần này, có ít nhất mười trận chiến đã diễn ra.

 

Và chúng đã thắng chín lần.

 

Chỉ lần này là thua!

Bình luận

Truyện đang đọc