MAO SƠN TRÓC QUỶ NHÂN

Diệp Thiếu Dương gật đầu, cùng thương lượng với Tạ Vũ Tình, xuống tìm nữ nhân họ Tôn đó, vật là do cô ta tặng, đương nhiên cô ta có vấn đề.

“Ngươi ôm khối đá này theo, xuống đó còn có chứng cứ.”

Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ, đành phải ôm cục đá theo, cảm thấy ít nhất cũng nặng mấy chục cân, may mà mình thân thể cường tráng, nếu không thì mệt chết không chừng.

“Toà nhà này quả thật là hang ở của đám hồ ly rồi, nhiều hồ ly tinh như vậy.”

Trong thang máy, Tạ Vũ Tình cảm khái nói.

Trung tâm Yoga đúng là quy mô rất lớn, trang hoàng cũng rất cao cấp, mang hơi thở cổ điển.

Tạ Vũ Tình giơ thẻ cảnh sát cho nhân viên lễ tân: “Chủ của các người có phải họ Tôn hay không?”

“Các người…… tìm Tôn tổng?”

Nữ lễ tân nói, “Cô ấy đang có lớp, xem chừng một lúc nữa mới có thể ra đây.”

Diệp Thiếu Dương cùng Tạ Vũ Tình nhìn nhau, nếu cô ta đã ở đây, vậy cũng tốt rồi.

Tạ Vũ Tình kéo nữ lễ tân ngồi xuống sô pha, dùng cách nói chuyện phiếm để thăm dò thông tin của Tôn tổng này.

Tôn tổng tên là Tôn Ánh nguyệt, nữ, hơn ba mươi tuổi, giống như là độc thân.

Là chủ duy nhất của trung tâm Yoga này.

“Toàn bộ tầng lầu này, đã được Tôn tổng mua lại, là trung tâm Yoga hàng đầu Thạch Thành, tất cả đều huấn luyện theo phương thức một kèm một.”

Nữ lễ tân có chút đắc ý nói, “Các người tới thật đúng lúc, hôm nay có khách quý tới, cho nên Tôn tổng tự mình dạy.”

“Là khách quý nào, mà lại đáng giá đến chủ cũng tự mình dạy?”

Diệp Thiếu Dương có chút tò mò.

“Ta cũng không biết rõ, dù sao thì người này thân phận rất tôn quý, Tôn tổng nói như vậy.”

Tạ Vũ Tình lại hỏi thêm mấy vấn đề, nữ lễ tân không trả lời được, Tạ Vũ Tình bảo cô ta cứ đi làm việc, còn mình và Diệp Thiếu Dương ngồi ở sô pha chờ đợi.

Diệp Thiếu Dương nhìn những tấm ảnh chụp yoga trên tường, quay sang nói với Tạ Vũ Tình: “Nhìn qua cũng không tồi, ngày mai cô cũng cũng tới ghi danh đi.”

“Tỷ không luyện mấy thứ này, dáng người tỷ đẹp rồi.”

Tạ Vũ Tình ưỡn ngực.

Đợi chừng nửa giờ, từ hành lang nhỏ truyền đến tiếng giày cao gót bước đi, nữ lễ tân cố ý chạy vào nhìn qua, rồi quay lại chỗ hai người Diệp Thiếu Dương gật đầu, nói với người ở hành lang: “Tôn tổng, có hai vị cảnh sát muốn gặp người.”

Hai người Diệp Thiếu Dương đứng lên, lúc này tiếng bước chân đã đến gần, là hai nữ nhân đang đi tới.

Nhìn thấy một trong hai người đó, hai người Diệp Thiếu Dương đều ngây cả người.

“Tiểu Như?”

Diệp Thiếu Dương không hề chớp mắt, nhìn chằm chằm Chu Tĩnh Như, “Sao cô lại tới đây?”

Chu Tĩnh Như thấy hai người bọn họ, cũng rất sửng sốt.

“Ta…..

ta tới tìm Tôn tỷ học yoga.”

Chu Tĩnh Như có chút ngượng ngùng, thấy Diệp Thiếu Dương ôm cục đá trong lòng, khó hiểu nói: “Mấy người làm gì ở đây thế?”

“Tra án.”

Tạ Vũ Tình đáp, tiến lên chụp vai cô một cái, nhìn từ trên xuống dưới, cười nói: “Dáng người đẹp như vậy, còn muốn tập yoga, cô làm thế thì ta sao sống đây.”

“Đừng giễu cợt ta, nếu có dáng người đẹp như cô, thì ta mới không phải tới đây tập.”

Chu Tĩnh Như giả bộ giận dỗi liếc nàng một cái, hai người nói chuyện thân mật vài câu, Chu Tĩnh Như đột nhiên nhớ tới việc gì, nhìn Diệp Thiếu Dương, thấp giọng nói: “Lại có án kiện thần quái?”

Diệp Thiếu Dương gật đầu, “Bây giờ không tiện nói chuyện, cô muốn biết, lần sau ta nói cô biết.”

“Vậy được rồi, ta đi trước đây, Thiếu Dương ca, căn hộ của huynh đã làm xong thủ tục, ngày mai ta bảo Kim Oánh tới tìm huynh.”

Chu Tĩnh Như chào bọn họ, xoay người rời đi, tới cửa thang máy, lại có chút không yên tâm, xoay người nhìn Diệp Thiếu Dương: “Các người cẩn thận một chút!”

Diệp Thiếu Dương cười gật đầu.

“Tôn tổng?”

Tạ Vũ Tình tiến lên, đưa ra thẻ cảnh sát, nói mấy câu chuyên nghiệp của cảnh sát “Phối hợp điều tra”

gì đó, Tôn Ánh Nguyệt lập tức đồng ý, dẫn bọn họ đi vào phòng họp.

“Thứ này, Tôn tổng có nhận ra không?”

Diệp Thiếu Dương đặt Yêu tinh thạch trên bàn hội nghị, lau mồ hôi, nói.

Tôn Ánh Nguyệt mới đầu nói không biết, Tạ Vũ Tình nói lại tình huống một lượt, lúc này cô ta tỏ vẻ nhớ ra, nói chính mình đã đưa Kiều Ân Kỳ, bất quá chỉ là hàng xóm tặng lễ, không có ý gì khác.

“Trong toà nhà này, công ty nào mới khai trương, ta cũng đều tặng đồ, chuyện quá bình thường.”

Khi được hỏi, Tôn Ánh Nguyệt nói đồ vật là do nhân viên công ty đã mua, còn mua ở đâu, giá trị bao nhiêu tiền, đều không hề biết, hiện tại người đó đã rời khỏi công ty, nói rồi cung cấp tên họ cùng số di động.

Tạ Vũ Tình thử gọi một lần, máy không gọi được.

Tiếp tục hỏi, Tôn Ánh Nguyệt tỏ vẻ cái gì cũng không biết, Tạ Vũ Tình đành phải dừng lại, bảo cô ta nếu có tin tức người nhân viên kia, thì báo lại sau.

Diệp Thiếu Dương lấy Âm dương bàn, dọc theo hành lang trung tâm Yoga kiểm tra một lượt, sau đó ra hiệu Tạ Vũ Tình có thể rời đi.

“Thế nào?”

Ra khỏi cao ốc, Tạ Vũ Tình lập tức hỏi.

“Chỗ đó chắc không có vấn đề gì, không phát hiện được yêu khí, nhưng trên người Tôn tổng kia tràn ngập yêu khí.”

Tạ Vũ Tình vừa nghe, lập tức ngây người: “Cô ta là Hồ Tinh?”

“Ta đã trộm chiếu qua, không phải, hơn nữa trong lúc nói chuyện, yêu khí trên người cô ta đã tan dần đi, hẳn là có Hồ Tinh đã ở bên cô ta lâu ngày, tám phần là khi chúng ta giết Tam vĩ linh hồ ở tầng mười sáu, Hồ Tinh này thấy có động tĩnh, đã trốn mất rồi.”

Tạ Vũ Tình sau khi ngây người một lúc lâu, nói: “Tôn tổng này, có biết sự tồn tại của Hồ Tinh hay không?”

“Tám phần là biết, Yêu tinh thạch chỉ có trong sào huyệt của yêu tinh, căn bản không thể mua được, cô ta đã nói dối.”

“Vậy ngươi...”

Diệp Thiếu Dương biết cô muốn hỏi gì, liền nói: “Không có chứng cứ, ta cũng không thể làm gì được cô ta, lần này lại không giống như Hồ Tinh hóa thân.

Cô về điều tra chi tiết về Tôn tổng này trước đã.”

“Rồi, tìm người theo dõi cô ta được không?”

Diệp Thiếu Dương gật đầu, nhưng ngay sau đó lại lắc đầu: “Người của cô không được, bên người cô ta có Hồ Tinh, rất nguy hiểm, để ta bảo Qua Qua đi.”

Hai người tùy tiện ăn một chút, Tạ Vũ Tình phải về sắp xếp công việc, hai người chia nhau ra.

Diệp Thiếu Dương quay về nhà trọ, gọi điện cho Nhuế Lãnh Ngọc, biết được nàng đang điều tra vị trí Đại yêu xuất thế.

Diệp Thiếu Dương rất hiếu kì, không biết nàng dùng biện pháp gì để điều tra, nhưng chưa kịp hỏi, điện thoại đã bị ngắt.

Diệp Thiếu Dương gọi Qua Qua tới, giao cho nhiệm vụ theo dõi cho nó, Qua Qua lĩnh mệnh rời đi.

Nằm trên giường, Diệp Thiếu Dương tự hỏi chân tướng chuyên này sẽ thế nào, đang suy nghĩ thì ngủ quên mất, không biết đã ngủ bao lâu, rồi bị tiếng chuông di động đánh thức, cầm lên thì thấy, là số của Chu Tĩnh Như, trong đầu lập tức có dự cảm có điềm xấu.

Sau khi kết nối, đầu bên kia truyền đến tiếng Chu Tĩnh Như khóc thút thít, Diệp Thiếu Dương trong lòng lập tức khẩn trương.

“Thiếu Dương ca, huynh mau tới cứu ta…… Ta đang ở trong đường ống nước dưới tầng ngầm thứ hai cao ốc Lisa, a...

a...!”

Giống như cô đã nhìn thấy thứ gì khủng bố, hét to lên.

Diệp Thiếu Dương trong đầu nổ tung oanh lên một tiếng, tay run run cơ hồ không cầm được điện thoại, Hồ Tinh, nhất định là Hồ Tinh làm! Đầu bên kia của điện thoại, chợt vang lên một tràng tiếng cười quái dị.

“Diệp thiên sư,”

là giọng một nữ nhân rất mê người, “Lập tức tới tầng ngầm thứ hai cao ốc Lisa, cứu bạn tốt của ngươi, nếu qua hai mươi phút, thì ngươi cứ chờ mà nhặt xác cô ta đi, hắc hắc, nhớ kỹ, không được mang bất kỳ pháp khí gì, chúng ta sẽ sợ đó……”

Bình luận

Truyện đang đọc