NHAN TIỂU THƯ EM MÃI LÀ NGƯỜI TÌNH


“Hướng Minh! Con nói bậy cái gì đó, mau lại đây với mẹ nào!”
Vẻ mặt Nhan Nhã Quỳnh như cứng lại, cô vội vàng ôm lấy NhanHướng Minh từ tay Lê Quốc Nam, cô vô cùng khó xử nhìn anh ta: “Anh Nam, gần đây không biết tên nhóc này nhìn thấy chuyện không nên thấy gì nữa, lúc nào cũng ăn nói lung tung, em xin lỗi anh thay nó”
“Trẻ con không biết gì thôi, Nhã Quỳnh không cần khách sáo với anh đâu.”
Lòng Lê Quốc Nam chua xót khi thấy phản ứng của Nhan Nhã Quỳnh, anh ta miễn cưỡng mỉm cười, vươn tay xoa đầu Hướng Minh, tâm tình vừa vui vẻ đã bị thiêu đốt sạch.
“Anh Nam nói chuyện với anh trai em đi nhé, em dẫn Hướng Minh lên lầu trước.”
Nhan Nhã Quỳnh vỗ cái mông nhỏ của NhanHướng Minh một cái, cô lúng túng mỉm cười một cái rồi ôm con trai lên lầu.
“Nhiều năm rồi mà vẫn chưa buông bỏ được à?”
Sau khi Nhan Nhã Quỳnh khuất khỏi tầm mắt, NhanKiến Định đang ngồi trên salon mới nhàn nhạt hỏi một tiếng.
“Một chữ tình sao có thể buông bỏ dễ dàng như vậy được, anh Kiến Định, em không sao.”
Trong lòng càng nặng nề hơn, Lê Quốc Nam hít sâu một hơi rồi ngồi xuống trước mặt NhanKiến Định, anh ta cố gắng điều chỉnh lại trạng thái của mình.

Từ khi yêu Nhã Quỳnh thì anh đã biết mình không thể, đã nhiều năm như vậy anh ta cũng đã quen rồi, ngược lại cũng không cảm thấy có gì không tốt, cho dù cả đời này chỉ có thể nhìn theo cô, thế nhưng anh ta vẫn không hối hận.
“Được rồi, không nói mấy chuyện này nữa.

Anh Kiến Định, lần trước thứ chúng ta nhìn thấy ở nhà họ Trần hình như là mật thất thì phải, không thì hôm nào chúng ta tìm cơ hội đi thăm dò thử?”
Chuyện lần trước nhìn thấy anh ta vẫn luôn giữ trong lòng, bảo vệ nghiêm ngặt đến vậy, chắc chắn bên trong có thứ gì đó không thể để người khác biết.

Cái con hồ ly già Trân Tuấn Tú này giấu giếm nhiều năm vậy, chắc chắn còn con bài chưa lật.
“Ừ, chúng ta sẽ tìm cơ hội thăm dò, thế nhưng không phải bây giờ.

Chờ cơn sóng gió này qua đi, nếu nhà họ Trần đã ngã ngựa thì chúng ta cũng không cần làm ra chuyện thừa thãi, nhưng nếu nhà họ Trần vẫn không bị lung lay thì thật sự phải vào xem chỗ đó một chút!”

Không dễ gì vào được nhà họ Trần, chỉ sợ vào rồi không thể ra được, chuyện này phải bàn bạc thật kỹ.
Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.
“Anh Kiến Định cứ suy nghĩ kế hoạch trước đi, em lên lầu nghỉ ngơi một chút, nếu anh muốn đi thì phải gọi em đấy! Dù sao thì em cũng là bác sĩ, lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì vẫn có thể cứu mạng người được!”
NhanKiến Định nhíu mày nhìn Lê Quốc Nam đang không sợ chết, Lê Quốc Nam nhanh chóng chạy lên lâu nhanh như một làn khói.
Hy vọng mọi chuyện tiến triển thuận lợi, có thể nhanh chóng đẩy Trần Tuấn Tú ra ánh sáng! NhanKiến Định nhìn màn đêm đen đặc bên ngoài, anh ta cảm thấy dường như có chuyện gì đó không hay sắp xảy ra, trong lòng anh ta có một linh cảm không rõ.
““Reng reng reng… Khi trời vừa sáng, Giang Anh Tuấn còn đang ngủ bị tiếng chuông điện thoại dồn dập đánh thức, anh nhíu mày, âm thanh có chút cáu kỉnh khi vừa thức dậy vang lên: “Nói!”
“Chủ tịch, chuyện ông cụ nhảy lầu lần trước lại nổi lên nữa rồi, có tin tức nói rằng người kia nhảy lầu là do nhà họ Giang đồn ép nhằm trả thù chuyện tập đoàn Sunrise bị ông cụ uy hiếp.

Đột nhiên có rất nhiều người xuất hiện trên internet, nói rằng tập đoàn Sunrise khắt khe với ông nhân, tiền lương được nhận khác xa với tiền lương trong hợp đồng, nói tập đoàn Sunrise nợ tiền lương.

Còn có một người tự xưng là kế toán cũ của tập đoàn Sunrise đưa ra những giấy tờ, nói rằng tập đoàn Sunrise mới thật sự là kẻ trốn thuế, nói tập đoàn Phước Sơn bị tập đoàn Sunrise hãm hại.

Nói chung là, bây giờ rất nhiều tin tức trên mạng internet, chủ tịch, công ty….


Bình luận

Truyện đang đọc