SAU KHI ĐƯỢC BẠN TRAI TRÚC MÃ CHIỀU CHUỘNG

Thẩm Chiêu Chiêu ngồi lên xe đi một vòng, chiếc xe này đi rất tốt, nhưng nói đến giá 70.000 tệ, cô cũng không biết giá trị của nó nằm ở đâu.

 

Chỉ có thể nói, cái nghèo đã hạn chế trí tưởng tượng của cô.

 

"Đó là vì cậu đạp nó trên mặt đất bằng phẳng, nếu đi trên núi, cậu có thể cảm nhận được ưu thế của nó." Lục Tục tiếp tục dương dương đắc ý, khoe người vợ mới của mình.

 

Được rồi!

 

Thú vui của người giàu, người nghèo không thể trải nghiệm được.

 

"Chúng ta vào thôi!" Tang Dữu Dữu nói với mọi người.

 

Sau khi bốn người mua vé xong, họ vào phòng thay đồ để thay quần áo.

 

Thẩm Chiêu Chiêu thay bộ đồ bơi một mảnh màu đen, trong khi Tang Dữu Dữu mặc một bộ đồ bơi có họa tiết hoa nhỏ và có chân váy, tràn đầy hơi thở thanh xuân của một thiếu nữ.

 

Cả hai vừa bước ra khỏi phòng thay đồ thì đã nghe thấy tiếng huýt sáo.

 



Lục Tục nhìn hai người, nói: "Nhìn không ra, dáng người hai cậu rất đẹp."

 

"Đồ lưu manh!" Tang Dữu Dữu tiến lên đạp đối phương.

 

"Được rồi, đừng làm loạn nữa, chúng ta đi nhanh đi!"

 

Trong công viên nước có rất nhiều người, thứ nhất là thời tiết nóng bức, thứ hai là ngày nghỉ, ai cũng thích lặn xuống nước, giống như thả từng các sủi cảo.

 

Công viên nước này mới được xây dựng, ngoài trượt nước tương đối phổ biến, khu vực lướt sóng, bể bơi thông thường, còn có nhiều công trình giải trí dành cho nhiều nhóm người khác nhau.

 

Nhóm người Thẩm Chiêu Chiêu thích nhất hồ bơi sóng, một đám người chen chúc, cảm nhận từng đợt sóng đến, rất thú vị, lại đã nghiền, trừ cái đó ra, mọi người còn chơi sông lơi, loa to, bể bơi khủng long - những trò chơi mới mẻ và đầy kích thích.

 

Sau khi ra khỏi công viên nước, trời vẫn còn sớm nên mọi người cùng nhau đi ăn thịt nướng.

 

Ngồi trước quầy thịt nướng, mọi người gọi một đống đồ ăn và đồ uống.

 

Tang Dữu Dữu cắn một miếng xiên nướng trong tay, không khỏi nghĩ đến lần trước mọi người cùng nhau đi cắm trại, cô ấy không khỏi thở dài: "Bạn học Trử Ý không có ở đây, luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó."

 



Thẩm Chiêu Chiêu hừ hừ nói: "Anh ấy không có ở đây thì Trái đất vẫn quay." Cô vẫn còn tức giận vì đối phương không từ mà biệt.

 

Người nào đó không có ở đây, sau này sẽ không có ai bắt cô làm bài tập, cũng không có ai bắt cô dậy sớm vào cuối tuần.

 

Thẩm Chiêu Chiêu cảm thấy mình nên vui vẻ, nhưng thực tế, cô lại không vui chút nào.

 

Bởi vì còn đang giận đối phương nên Thẩm Chiêu Chiêu đã rất nhiều ngày không liên lạc với đối phương.

 

"Có người nào đó khẩu thị tâm phi." Tang Dữu Dữu cười nhạo cô.

 

"Không có!" Thẩm Chiêu Chiêu phủ nhận.

 

Tang Dữu Dữu còn muốn nói thêm gì đó, nhưng đối phương đã nhét một đống bánh mật vào miệng cô ấy: "Ngậm miệng, mau ăn chút gì đi.”

 

Tang Dữu Dữu cắn một miếng bánh mật, thơm thơm giòn giòn, rất ngon.

 

Vì đồ ăn ngon như vậy, cô ấy quyết định tạm thời bỏ qua cho cô.

 



Sau kỳ nghỉ hè, mọi người sẽ lên lớp 10.

 

Có nghĩa là, kỳ thi trung học phổ thông đã đến gần, việc học bỗng trở nên căng thẳng. Ngoài những lớp học bất tận mỗi ngày, còn phải hoàn thành một lượng bài thi mô phỏng lớn.

 

Lượng bài tập về nhà sau giờ học quá lớn, cộng với tình trạng thiếu ngủ trầm trọng khiến Thẩm Chiêu Chiêu không còn thời gian và sức lực để suy nghĩ về bất cứ điều gì khác.

 

Ví dụ như tiếp tục giận người nào đó.

 

Một ngày nào đó trước kỳ thi, Thư Nhiễm đột nhiên nói với Thẩm Chiêu Chiêu: "Dì Tố Tâm của con nói, sau khi kết thúc kỳ thi trung học phổ thông, gia đình họ sẽ về sống một thời gian.”

 

Thẩm Chiêu Chiêu vì thế mà vui vẻ một tuần.

 

Ngay cả kỳ thi trung học phổ thông cũng trở nên dễ thương.

 

Ba ngày thi kết thúc, Thẩm Chiêu Chiêu cố ý đi đến nhà bên cạnh, giúp quét dọn một lần, sàn nhà và đồ đạc đều được lau sạch sẽ.

 

Từ khi thi xong, cô đã bắt đầu trông mong. Kết quả là, kỳ nghỉ đã trôi qua gần một nửa, nhưng cô vẫn chưa thấy gia đình bên cạnh xuất hiện.

 

Bình luận

Truyện đang đọc