HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Có lẽ bởi vì Lý Tình Thâm uống ly trà mà Lăng Mạt Mạt động tay chân kia, tâm tình Lăng Mạt Mạt đặc biệt là tốt, thế cho nên về sau, những phím đàn màu trắng cô một hơi đánh xong, cũng không cảm thấy ngón tay mệt mỏi.

Ăn xong cơm tối, Lý Tình Thâm nổi nhân tính, không bắt cô đi chép nhạc phổ, mà đi thẳng về phòng ngủ, đóng cửa, không biết bận rộn gì ở bên trong.

Trong biệt thự to lớn, chỉ có một mình Lăng Mạt Mạt, cô xem TV một lúc, cảm thấy thời gian còn rất sớm, thì trở về phòng ngủ, lên mạng một lát, lại cảm thấy nhàm chán, liền lấy điện thoại di động ra, đúng lúc thấy Enson giữa trưa gửi tin nhắn webo cho cô,【Mạt Mạt, anh tin tưởng em, bây giờ em đang cố gắng, nhất định tương lai có thể thành công!】

Lăng Mạt Mạt có thể từ trong những hàng chữ này đọc được sự cổ vũ, đáy lòng cô cảm thấy ấm áp, liền trả lời một câu, 【Cám ơn anh đã tin tưởng em!】

Lúc này Lý Tình Thâm ở trong phòng ngủ mình, đang làm việc trên máy tính, đột nhiên điện thoại di động vang lên, anh nghiêng đầu, nhìn thoáng qua, là webo, lập tức dừng lại công việc trên tay, trả lời,【Không cần cảm ơn, xong việc rồi hả?】

Lăng Mạt Mạt rất nhanh trở lời, 【Vâng, hôm nay mệt chết, bây giờ bên tai vẫn cảm thấy tiếng vang của đàn Piano. 】

Lý Tình Thâm còn chưa nghĩ ra nên trả lời như thế nào, Lăng Mạt Mạt lại gửi đến một tin nhắn, 【nhưng hôm nay em đã trả thù tên biến thái kia!】Phía sau vẫn bổ sung thêm một mặt cười dương dương đắc ý.

Lý tình thâm nhìn khóe môi giật giật, đáp, 【Trả thù như thế nào? 】

【Em thả kiến vào cho trong bình trà của anh ta, tên biến thái kia lại uống vào, hơn nữa còn không biết!】Lăng Mạt Mạt đáp.

【Em thật là xấu.】Lý Tình Thâm trở lời bốn chữ, đáy lòng yên lặng nghĩ, anh không phải không biết, mà là anh muốn làm cho cô vui vẻ.

【Em mới không xấu, em là cô gái tốt, là anh ta quá biến thái, ép buộc em phải hư hỏng! 】 Lăng Mạt Mạt gửi một vẻ mặt □□ ra.

【Ừ, hư hỏng đáng yêu.】Lý Tình Thâm nói ra từ đấy lòngi, cô gái nhỏ xấu xa, mang theo hồn nhiên đáng yêu, anh bằng lòng dùng tất cả sức lực bảo vệ cô.

Lăng Mạt Mạt gửi một gương mặt mếu máo,【Đáng yêu? Đáng thương không ai yêu sao? 】

Lý Tình Thâm thật không ngờ cô có thể nói như vậy, không nhịn được nở nụ cười một cái, sau đó trả lời, 【Là đáng thương không có quá nhiều người yêu.】

【Em muốn để cho toàn bộ thế giới đều yêu em! Hừ!】 Lăng Mạt Mạt gửi một gương mặt kiêu ngạo.

【Em thật có lòng tham. 】Lý Tình Thâm đáp.

【Chẳng lẽ anh không muốn để cho toàn bộ thế giới đều yêu anh sao?】Lăng Mạt Mạt hỏi lại.

【Không muốn. 】Lý Tình Thâm không hề do dự trả lời.

【Vì sao?】Lăng Mạt Mạt tò mò.

Ngón tay Lý Tình Thâm ngừng một chút, như là suy nghĩ, qua một lúc mới trả lời,【Bởi vì, anh chỉ muốn cho một người yêu anh.】

【Ai? 】

Em.

Đáy lòng Lý Tình Thâm yên lặng nói, ngón tay lại đáp, 【Còn chưa có xuất hiện.】

【 a.... 】 Lăng Mạt Mạt trở lời lại một chữ, sau đó bổ sung thêm một câu, 【Sắp chín giờ, em muốn tắm rửa đi ngủ. 】

Lý Tình Thâm nhìn thời gian, phát hiện thật sự sắp chín giờ, thời gian qua rất nhanh, 【Ừ, được, nghỉ ngơi cho khỏe, ngũ ngon, mơ giấc mơ đẹp. 】

Lăng Mạt Mạt đáp về một mặt cười, 【Anh cũng vậy.】

Lý Tình Thâm không trả lời lại, nhìn chăm chú vào di động một lúc, khi ngẩng đầu lên, phát hiện đèn căn phòng cô ngủ kia đã tối, lúc này anh mới từ từ để điện thoại di động sang một bên, sau đó nhanh chóng lại bận rộn ở trước máy tính.

Bình luận

Truyện đang đọc