HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Lăng Mạt Mạt sững sờ, nét mặt cảm động.

Lý Tình Thâm nhìn nét mặt cô, nhẹ nhàng mỉm cười nói: “Cảm động sao?”

Lăng Mạt Mạt không che dấu gật gật đầu.

“Nếu cảm động như thế, vậy gả cho anh nhé.”

Lăng Mạt Mạt bĩu môi: “Này lại thế!”

Cúi đầu, thản nhiên ăn canh.

Không để ý đến Lý Tình Thâm.

Lý Tình Thâm vẫn nhìn cô chằm chằm, cười ôn hòa như ngọc.

Ăn cơm xong Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt cùng nhau rửa bát, ôm cô thân mật ngọt ngào một lát, ngày hôm qua giằng co cô ba lượt, biết cô mệt mỏi, Lý Tình Thâm cố tiết chế bản thân, anh nghĩ nếu còn ở lại, tự dẫn lửa thiêu thân, không thể đi được, vì vậy hôn lên khóe môi cô, ra về.

Sau khi Lý Tình Thâm đi, Lăng Mạt Mạt nằm trên giường, vẫn lăn qua lăn lại, thỉnh thoảng còn cười khanh khách.

Tuy nói không đồng ý lời cầu hôn của anh, nhưng anh mở miệng muốn cưới mình, thật là làm cho đáy lòng cô kích động và kích động!

Lăng Mạt Mạt phục hồi vẻ kích động, đột nhiên cảm thấy mình rất muốn Lý Tình Thâm.

Vì thế cô lấy điện thoại ra, muốn gọi điện cho anh, nhìn đến danh bạ lưu là “Thầy giáo”

Lăng Mạt Mạt chu môi, cắn móng tay, ngẹo đầu suy nghĩ trong giây lát, đem “Thầy giáo” đổi thành “Lý Tình Thâm”

Lý Tình Thâm giống như viết vào văn bản rồi.

Vì thế cô đổi thành “Tình Thâm”

Giống như rất bình thường, chồng, thân ái, henny, Enson, tuy nhiên cảm thấy mấy cái tên này đều không nổi bật, cuối cùng nghĩ đi nghĩ lại, Lăng Mạt Mạt vẫn lựa chọn cho Lý Tình Thâm một tước hiệu: “Đại thần”

Sau khi viết xong Lăng Mạt Mạt cảm thấy quá đơn điệu, liền viết thêm: “Đại thần thân yêu nhất nhà ta”

Lúc này mới hài lòng gật gật đầu, muốn ấn nút gọi đi, tuy nhiên sau đó cô giống như nghĩ ra điều gì đó, liền đổi sang wechat, tìm Eson, cắn cắn môi dưới, gởi một câu: “ Enson, anh biết không? có người cầu hôn em!”

Lý Tình Thâm vừa mới lái xe về đến nhà, liền nghe thấy điện thoại di động vang lên, thấy tin nhắn wechat, cong môi cười một tiếng, nhắn lại: “Thật sao? Thế em có đồng ý không?”

Lăng Mạt Mạt cầm điện thoại cười ha ha: “không, này Enson, anh giúp em một chút, hỏi xem người kia đã an toàn đến nhà chưa?”

Lý Tình Thâm mở trừng hai mắt, nhếch miệng tiếp tục cười.

Lăng Mạt Mạt chờ trong giây lát, không thấy tin nhắn lại, muốn trực tiếp gọi một cuộc đi, không ngờ điện thoại vang lên Lý Tình Thâm gọi đến.

Cô nghe, âm thanh ngọt ngào: “Alo”

Lý Tình Thâm nghe được âm thanh của cô, âm điệu cũng nhẹ nhàng, chậm chạp: “Ừ anh gọi để nói cho em biết, người đó đã an toàn về đến nhà.”

Lăng Mạt Mạt cười ra tiếng, sau đó nói một câu: “Đến thì tốt rồi”

Sau đó đều trầm mặc.

Thật ra thì có rất nhiều lời muốn nói, nhưng lại không biết bắt đầu như thế nào.

Nhưng cũng không cần phải nói, chỉ lắng nghe tiếng hít thở của nhau qua điện thoại, giống như đều cảm nhận được lời nói dưới đáy lòng của đối phương.

Rất lâu Lý Tình Thâm mở miệng nói: “Ngủ sớm một chút.”

Bình luận

Truyện đang đọc