HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Suy nghĩ kia, kéo dài đến bây giờ, hóa thành quyết định, Lăng Mạt Mạt lấy điện thoại di động ra, trầm tư nhìn khung tin nhắn cho Enson rất lâu, mới bắt đầu đánh chữ, tim của cô đập càng lúc càng nhanh, ngón tay cũng run rẩy theo.

Cô nói:【Enson, chúng ta gặp mặt đi.】

Cô thật rất muốn nhìn dáng vẻ người đàn ông mình thích kia có hình dáng gì, cô càng muốn có thể trực tiếp gặp mặt ăn cơm uống cà phê với anh, cùng đi ngủ rồi tỉnh lại có thể thấy anh.

Cho nên, cô muốn gặp mặt anh.

Lăng Mạt Mạt nhìn mình đã đánh xong mấy chữ này, cắn môi dưới, hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi nhấn gửi đi.

Đi kèm với tin nhắn gửi ra ngoài, trái tim Lăng Mạt Mạt đập dữ dội.

Anh sẽ trả lời thế nào?

Có thể anh ấy không đồng ý.

Nếu, nếu anh ấy đồng ý, như thế, bọn họ trong hiện thực, rốt cục, rốt cục cũng có dính dáng rồi.

Lăng Mạt Mạt tự nghĩ như vậy, thì đáy lòng càng lúc càng ấm áp như mùa xuân.

Cô yên lặng ngồi ở trong góc, bưng một ly sâm banh, lẳng lặng suy nghĩ, Enson sẽ có dáng vẻ gì? Sau khi gặp mặt cô, câu nói đầu tiên cô nên nói cái gì đây?

Xin chào, em là Lăng Mạt Mạt? Enson, thật vui khi gặp anh? Thật xin lỗi, em đến muộn.

Nhưng những lời này dường như nói ra cũng không có ý tưởng mới.

Lăng Mạt Mạt chép miệng, lại cảm thấy mình không nghĩ ra được lời dạo đầu hay, đầu lập tức lại chuyển đến nếu Enson thật sự đồng ý gặp mặt cô, tướng mạo cô có thể làm cho anh ấy thất vọng không?

Cô có nên trang điểm không? Nhưng ngộ nhỡ anh ấy không thích cô gái trang điểm làm sao bây giờ?

Đúng rồi cô phải mặc quần áo gì?

Lăng Mạt Mạt nhớ lại cẩn thận quần áo trong nhà mình, cảm thấy quần áo lúc trước mua rõ ràng rất hài lòng, bây giờ lại cảm thấy chỗ nào cũng đầy không vừa lòng.

Lăng Mạt Mạt cắn môi dưới, nghĩ ngày mai mình có nên đi dạo phố, chọn một bộ quần áo đẹp không?

Đúng còn phải chọn một đôi giày cao gót.

Lăng Mạt Mạt cắn ngón tay, tốt nhất chọn một lọ nước hoa nữa, có nên đi thẩm mỹ viện làm đẹp một lần không?

Lăng Mạt Mạt càng nghĩ, càng cảm thấy tim mình như nổ tung, càng thêm bất an.

Cô ảo não lắc đầu, dùng sức vứt bỏ hết suy nghĩ miên man trong đầu đi, chu môi hồng nhuận lên, uống một ngụm sâm banh, ánh mắt phát sáng nghĩ, bất luận đáy lòng mình có bao nhiêu lo lắng, cô phải gặp anh ấy một lần.

Gặp một lần người đàn ông cô yêu kia, để bỏ hình thức sống chung hư ảo này, ở trong hiện thực chân thành quen biết.

Có lẽ là bắt đầu, có lẽ là kết thúc, nhưng bất luận kết quả nào, cô cũng đòi phải gặp anh ấy một lần!

Người đàn ông cướp đi lần đầu tiên của cô, cùng cô triền miên lâu như vậy đến cùng lớn lên trông thế nào, cô cũng không biết!

Cũng không thể trong lúc lơ đãng xông vào đáy lòng cô, làm cho cô bất ngờ không kịp phòng ngự thì đã yêu người lớn lên trông thế nào, cô cũng không biết!

Lăng Mạt Mạt nghĩ đi nghĩ lại, đáy lòng dần dần yên tĩnh trở lại.

Cho nên, bất luận như thế nào, cô muốn thử một lần!

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

Trần Uyển Như trà trộn vào làng giải trí mười năm, tự nhiên giao thiệp rất rộng, cho nên người đêm nay tham gia yến hội rất nhiều.

Bên trong đèn đuốc sáng trưng, quần áo tóc tai thơm mát, rất hiển nhiên đây là sự kiện gặp gỡ của xã hội thượng Lưu.

Bình luận

Truyện đang đọc