HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Thật lâu sau, Lăng Mạt Mạt mới khe khẽ nghiêng đầu, phá vỡ sự cứng ngắc này, làm Lý Tình Thâm hoảng hốt, anh mở mắt, từ từ rút tay về, tầm mắt vẫn như cũ nhìn ánh mắt của Lăng Mạt Mạt, giọng điệu ôn hòa giống như dụ dỗ một đứa bé: ”Đi theo tôi đến một nơi, khi trở về, tôi sẽ nói cho cô biết.”

Lăng Mạt Mạt tò mò hỏi: “Đi đâu?”

Lý Tình Thâm lười biếng cười: “Đến nơi sẽ biết.”

Nói xong, liền xoay người, đi về phía trước.

Lăng Mạt Mạt vội vàng từ trên mặt đất đứng lên, chạy mấy bước, đuổi theo Lý Tình Thâm.

Đây là lần đầu tiên Lăng Mạt Mạt đến nước Mĩ, nhìn loạn xung quanh, Lý Tình Thâm nhìn cô cực kỳ hiếu kỳ, thả chậm bước chân, từ từ cùng cô tản bộ.

Rốt cuộc đi tới cuối con đường, có một người đàn ông Mĩ tiến lên, đưa chìa khóa x echo Lý Tình Thâm, Lý Tình Thâm nhận lấy, nói một tiếng cảm ơn, liền mở cửa xe, để Lăng Mạt Mạt lên xe.

Lý Tình Thâm lái xe chở Lăng Mạt Mạt đi rất xa, đi tới một thành phố tên là Bronx, tốc độ xe dần dần thả chậm, Lý Tình Thâm quẹo trái quẹo phảivài con phố, cuối cùng dừng ở trước một biệt thự.

Lý Tình Thâm thay Lăng Mạt Mạt cởi dây an toàn, thản nhiên nói: “Đến, xuống xe thôi.”

Sau đó, anh liền dẫn đầu xuống xe, vòng qua xe, thay Lăng Mạt Mạt mở cửa xe ra.

Lý Tình Thâm mang theo Lăng Mạt Mạt đi vào bên trong biệt thự, hình như biệt thự này đã xây từ chục năm trước, có chút cũ nát.

Đi tới cửa biệt thự, lập tức có mấyngười đẩy cửa nghênh đón, nói tiếng Anh lưu loát: “Hoan nghênh đến thăm.” Rồi sau đó, liền mời Lý Tình Thâm cùng Lăng Mạt Mạt bước chân vào trong biệt thự, trực tiếp lên tầng hai, nơi đó có mộtban công, toàn bộ đều là làm bằng gỗ, phía trên bày đầy các loại chậu cây mà Lăng Mạt Mạt không biết tên, nở đầy đủ các loại hoa, trên vách tường cũng treo rất nhiều bồn hoa cùng loại, xem ra cực kỳ yên tĩnh.

Nơi đó có hai cái ghế, người nghênh đón bọn họ mời cả hai ngồi xuống.

Ngay sau đó, người kia liền nói với Lý Tình Thâm một đoạn tiếng Anh rất dài, tốc độ của bọn họ rất nhanh, Lăng Mạt Mạt chỉ loáng thoáng nghe được mấy từ, còn chưa kịp suy nghĩ nghĩa trong lời nói của họ, Lý Tình Thâm liền ưu nhã cười, nói một câu: “Cám ơn.”

Sau đó, người kia liền cười rời đi, lúc này Lý Tình Thâm mới ngồi xuống, ngưng mắt nhìn Lăng Mạt Mạt, giọng nhẹ nhàng nói: “Chờ một chút.”

Lăng Mạt Mạt gật đầu một cái, nhìn một vòng hoàn cảnh chung quanh, cũng không có gì đặc biệt, càng nghi hoặc trong lòng, tại sao Lý Tình Thâm lại dẫn cô đến biệt thự thoạt nhìn như tồi tàn này?

Lý Tình Thâm cầm lấy, đưa cho Lăng Mạt Mạt.

Vốn là Lăng Mạt Mạt nghĩ ở trong này gọi cơm, nhưng cúi đầu, mới phát hiện là tờ danh sách Haagen-Dazs Ice Cream cực kì quen thuộc.

“Muốn ăn loại nào?” Lý Tình Thâm cười nhạt, chỉ menu Ice Cream, thanh âm ôn nhu nói.

Thời tiết thật ra rất nóng, hiện tại lại đang ở bên ngoài, Lăng Mạt Mạt liền lật qua lật lại, chọn hai món, lúc này Lý Tình Thâm mới đưa cho người bên cạnh, nói một chuỗi tiếng Anh, người nọ liền nhận lấy thực đơn rời đi.

Lúc này Lăng Mạt Mạt mới cau mày, hỏi: “Thầy, nơi anh muốn đến là ở đây à?”

Lý Tình Thâm gật đầu một cái, không có lên tiếng.

Lăng Mạt Mạt nhìn chung quanh một chút, đảo tròn mắt, tiếp tục tìm một đề tài: “Thầy, đây cũng là một nhà khách sạn Haagen-Dazs sao? Xem ra nội thất bên trong không giống nha, ngay cả kí hiệu của Haagen-Dazs cũng không có.”

Bình luận

Truyện đang đọc