HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

“ Dù có bao nhiêu người nói em không xứng với anh, thì đối với anh, yêu em là tín ngưỡng, trừ em ra, không có bất kỳ người nào có tư cách nói với anh chữ không.”

Giọng nói của Lý Tình Thâm rất êm tai, thanh âm rất kiên quyết, từng chữ rõ ràng, mặc dù nói qua điện thoại, nhưng đặc biệt khiến cho khán giả trong trường quay bị mê hoặc, họ âm thầm thán phục, không biết người gọi cuộc điện thoại này là ai.

Đáy mắt Lăng Mạt Mạt như bị che bởi một tầng sương mù, cô hít sâu, lấy lại bình tĩnh nói:“ Vị khán giả này, bạn gái của anh nhờ tôi nói với anh rằng cô ấy đã sai lầm, thiếu chút nữa cô ấy đã bỏ lỡ mất một người đàn ông tuyệt vời nhất thế giới. Cô ấy bây giờ vô cùng hối hận và muốn trở về bên cạnh người cô ấy yêu, không biết người ấy có đồng ý không?”

“ Phiền cô giúp tôi chuyển lời tới bạn gái của tôi, trước lúc này không lâu, tôi đã mua vé máy bay đi Vienna.”

Nghe những lời này, trong nháy mắt Lăng Mạt Mạt cảm nhận đáy lòng mình đan xen quá nhiều cảm xúc. Tựa như vui vẻ, tựa như cảm động. Tựa như hạnh phúc.

Anh lại vì cô mà thỏa hiệp.

Cô cố gắng để khóe môi hơi cong lên, thể hiện mình đang rất bình tĩnh, nhưng khi nói ra, giọng lại mang theo đôi chút nghẹn ngào: “ Vị khán giả này, bạn gái anh nhờ tôi hỏi anh tại sao anh lại mua vé máy bay đi Vienna?”

“Phiền cô giúp tôi chuyển lời tới bạn gái tôi” Lý Tình Thâm dừng lại một chút, sau đó nói tiếp: “ Tôi tìm vô số lý do để buông tay cô ấy, nhưng cuối cùng lại phát hiện ra tất cả lý do ấy đều khiến tôi yêu cô ấy hơn.”

Lăng Mạt Mạt không thể kiềm chế được cảm xúc của mình, nước mắt tí tách rơi xuống, cô cầm mic, nghẹn ngào không nói lên lời.

Lý Tình Thâm nghe được tiếng nức nở của người yêu, nhói lòng, nói: “ Lăng Mạt Mạt tiểu thư, tôi đã từng cầu hôn cô ấy rất nhiều lần, cuối cùng cô ấy đã đồng ý. Tuy nhiên, cô ấy muốn cuối năm kết hôn. Bây giờ, cách cuối năm còn năm tháng, không biết Lăng Mạt Mạt tiểu thư có thể giúp tôi hỏi cô ấy, nếu như tối nay tôi cầu hôn, cô ấy có đồng ý hay không?”

Lăng Mạt Mạt khóc không thành tiếng: “ Vị khán giả này, bạn gái của anh nhờ tôi chuyển đến anh một câu nói”

Lúc này, khán giả trong trường quay đều biết được người gọi điện thoại đến là ai.

Trường quay quá yên tĩnh.

Lăng Mạt Mạt không ngừng giơ tay lên lau nước mắt, ngón tay run rẩy cầm mic dường như muốn rơi xuống. Cô cố gắng để lấy lại giọng nói, điều chỉnh lại nhịp thở, vừa lên tiếng, nước mắt lại ngập tràn khóe mi, giọt ngắn, giọt dài đua nhau rơi xuống. Một hồi lâu, mới ngừng lại được nhưng giọng nói đứt quãng: “ Nguyện gả vì yêu, vì yêu em gả.”

Lăng Mạt Mạt vừa nói dứt câu, cửa chính của trường quay bất chợt bị đẩy ra, khán giả xoay người lại, ánh mắt hoàn toàn kinh ngạc nhìn về phía cửa.

Lý Tình Thâm một tay cầm điện thoại di động, cất bước chậm rãi đi vào. Tầm mắt anh chưa từng rời khỏi bóng hình Lăng Mạt Mạt đang ở trên sân khấu. Anh tiến đến trước mặt cô.

Không khí trường quay có chút ồn ào.

Tuy nhiên, âm thanh không quá lớn.

Lý Tình Thâm đi đến ghế sopha nơi Lăng Mạt Mạt đang ngồi, Lăng Mạt Mạt vì quá kinh ngạc nên đại não ngừng hoạt động. Đến lúc định thần lại, Cô mới đứng lên. Đôi mắt long lanh ánh nước, nhìn Lý Tình Thâm.

Anh nhìn vào mắt của cô, cảm thấy chỉ cần cô khẽ chớp mắt, thì những giọt lệ sẽ lăn dài trên hai gò má. Nhìn cô khóc anh cảm thấy rất đau lòng.

Cô cũng nhìn vào ánh mắt anh.

Bốn mắt nhìn nhau, ước chừng khoảng phút.

Lý Tình Thâm bất ngờ nói: “ Cưới em vì yêu, vì yêu anh cưới.”

“ Tại đây, anh hi vọng có thể ngăn cản mọi người trên thế giới, nói với em một câu”

Bình luận

Truyện đang đọc