HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Đột nhiên bên tai xuất hiện lời cô gái kia - - - -

Lục Niệm Ca, thì ra Lăng Mạt Mạt tôi ở trong lòng của anh, là một người như vậy!

Lục Niệm Ca, làm sao anh nói với tôi người đã từng coi trọng anh như một người vô tình vô nghĩa vậy!

Khi anh ta là bạn trai tôi, ở phía sau lưng tôi lên giường với cô.

Cô yên tâm tôi sẽ không tranh giành đàn ông với cô, bởi vì, cô ngủ với người đàn ông này, tôi ngại bẩn!

Lời của cô ấy, trong từng câu chữ, dường như đã tiết lộ cho anh ta một tin tức, đó chính là, cô ấy đã từng có cái gì với anh ta!

Lục Niệm Ca nghĩ đến ngày Lăng Mạt Mạt quay quảng cáo, ngày đó trong đầu mình xuất hiện cảm giác quen thuộc.

Bỗng nhiên, đầu Lục Niệm Ca bắt đầu đau đớn kịch liệt, anh ta giơ tay lên, dùng sức ấn đầu mình.

Trán Lục Niệm Ca càng lúc càng nhăn lại.

Thật lâu, thật lâu, anh ta đột nhiên móc điện thoại di động ra: "Alo, tôi muốn cầu xin anh một chuyện, đừng cho tiểu Hi biết."

Lục Niệm Ca mím môi, giọng trầm thấp nói: "Giúp tôi điều tra cô gái tên Lăng Mạt Mạt kia nhân tiện điều tra rốt cuộc giữa tôi và cô ấy có cái gì một chút."

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

Lăng Mạt Mạt về đến nhà, giống như trước gửi tin nhắn cho Enson.

Tán gẫu một trận, Lăng Mạt Mạt cười khẽ chớp mắt, sau đó nghiêm trang gửi một tin, 【Enson, hôm nay em đánh nhau với người ta!】

Khi đó Lý Tình Thâm đang tiêm thuốc, đột nhiên nhìn thấy tin nhắn của Lăng Mạt Mạt như vậy, tay run lên, làm cho tay y ta trợt, mất độ chính xác, kim tiêm chọc trượt trên cánh tay Lý Tình Thâm một vết rách thật dài, rất sâu, máu chảy không ngừng, y tá sợ tới mức mặt mày biến sắc, lập tức gọi điện thoại tìm người đến cầm máu.

Lý Tình Thâm một chút phản ứng cũng không có, dường như không có cảm giác đau, tay không chảy máu, ở trên điện thoại di động nhanh chóng đánh chữ,【Thật hay giả? Có bị thương không? Đánh nhau với ai? 】

Lăng Mạt Mạt nhìn Enson liên tục gửi đến ba câu hỏi, không biết sao đáy lòng có chút ngòn ngọt, sau đó trả lời, 【Thật, em không bị thương, em với Trần Uyển Như cùng Giản Thần Hi với Lục Niệm Ca đánh nhau mà cũng có thể nói không đánh nhau, chỉ có thể nói Trần Uyển Như cùng em, đánh bọn họ! Bọn họ đều không có chút xíu đánh lại!】

Lăng Mạt Mạt gửi một chuỗi tin nhắn dài, nghĩ nghĩ, lại tiếp tục bổ sung,【 Trần Uyển Như còn khen em hôm nay đặc biệt có khí thế đấy! 】

【Phải không? Lý Tình Thâm nhìn chuỗi tin nhắn Lăng Mạt Mạt gửi thật dài, ánh mắt lóe sáng, chỉ trả lời hai chữ.

Lăng Mạt Mạt nhìn hai chữ này, nghiêng đầu, đột nhiên cảm thấy đáy lòng có chút cảm giác nói không nên lời, nhưng lại không nghĩ ra rốt cuộc là cảm giác gì, lập tức trả lời, 【Đúng vậy! Bây giờ em suy nghĩ một chút, cũng hiểu được bản thân em đặc biệt xuất sắc! Chỉ là vẫn không đủ đẹp trai, đánh không đủ ngoan độc! 】

Sauk hi Lăng Mạt Mạt gửi tin nhắn này đi, rất lâu không nhận được tin nhắn của Enson.

Cô cho rằng anh đang bận, nên đi tắm, lúc trở ra, điện thoại di động vẫn chưa có tin nhắn trả lời của Enson, Lăng Mạt Mạt nhíu mày, suy nghĩ, lại gửi một tin, 【Làm sao vậy? 】

Lần này rất nhanh trả lời, 【Không có gì, vừa rồi có chút việc.】

【 a..., đúng rồi, thân thể của anh tốt chưa?】Lăng Mạt Mạt thay đổi đề tài.

【Ừ】Enson chỉ đánh một chữ cho cô, qua rất lâu, lại bổ sung một tin nhắn, 【Mạt Mạt, có phải em vẫn không bỏ Lục Niệm Ca xuống được phải không? 】

Bình luận

Truyện đang đọc