HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Tuyệt đối là anh ta! Nhất định là anh ta!" Giản Thần Hi giống như không nghe được lời Phó tổng ES nói, lại lập lại hai lần, sau đó lập tức ngắt điện thoại, nghĩ cũng không nghĩ lập tức cầm lấy chìa khóa xe, chạy về phía bãi đỗ xe ngầm.

Thần thoại!

Lý Tình Thâm!

Nhất định là anh ta!

Nếu ở trong hàng ngũ đại phú hào, người mà cô biết được xưng tụng tiêu tiền như nước, vậy thì chỉ có duy nhất Lý Tình Thâm!

Hơn nữa còn bởi vì Lăng Mạt Mạt!

Giản Thần Hi nhanh chóng mở cửa xe của mình ra, nghĩ cũng không nghĩ lập tức lái về phía biệt thự của Lý Tình Thâm.

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

Lăng Mạt Mạt nhìn chằm chằm vào màn ảnh lớn, Giản Thần Hy bị ký giả bao vây chật vật không chịu nổi, nhẹ nhàng nhíu mày, ngẹo đầu, đứng ở trên đường cái, cắn cắn ngón tay, đáy lòng nghĩ, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tại sao Giản Thần Hi đang biểu diễn lại biến thành bộ dáng này?

Là ai làm?

Mà buổi biểu diễn lần này, là Lý Tình Thâm hợp tác với Giản Thần Hi, mà bây giờ lại xảy ra chuyện cười lớn như vậy, người người đàn ông kia.

Trong lúc bất chợt, đáy lòng Lăng Mạt Mạt lập tức nhảy lên một cái, cô đã để anh mất mặt lắm rồi, mà bây giờ, buổi biểu diễn của Giản Thần Hi lại trở thành như vậy, người coi trọng sĩ diện như anh, bây giờ nhất định sẽ.

Lăng Mạt Mạt nghĩ đi nghĩ lại, đáy lòng cũng cảm dieenddanleequyddoon thấy nặng trĩu khó chịu, cô xoay người, đi dọc theo con đường lớn một lúc, vừa vặn thấy một xe taxi không có khách, vươn tay, ngăn lại, lên xe, thần sui quỷ khiến lập tức mở miệng, nói: "Đi đến khu biệt thự Bích Hồ."

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

Giản Thần Hi dừng xe ở ngoài cửa biệt thự Lý Tình Thâm.

Cô đưa tay ra đẩy cửa biệt thự, lại phát hiện cửa không khóa.

Vì vậy, cô lập tức mặc kệ gió thổi mạnh mà bước vào biệt thự.

Đẩy cửa ra, Giản Thần Hi liếc mắt liền thấy được Lý Tình Thâm bình tĩnh ưu nhã ngồi trên ghế sa lon.

Giản Thần Hi đứng ở nơi đó, trầm tư nghĩ làm thế nào để mở miệng hỏi thăm Lý Tình Thâm.

Lý Tình Thâm làm như cảm thấy có người xuất hiện, nhàn nhạt liếc Giản Thần Hi một caiq, nhưng không có chút ý tứ muốn trò chuyện nào cả.

Giản Thần Hi bị Lý Tình Thâm liếc, đáy lòng phát run, nghiêng đầu, thì nhìn thấy trên khay trà trước mặt người đàn ông này chất đầy một thẻ, toàn bộ đều là vé vào cửa buổi biểu diễn của cô.

Suy đoán của cô, toàn bộ đều đúng!

Giản Thần Hi vốn nghĩ bởi vì nình tùy tiện quấy rầy mà thấp thỏm, trong nháy mắt tất cả đều biến mất không thấy nữa, cô giẫm chận đi đến trước mặt Lý Tình Thâm, nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, nói: "Thì ra là vậy, thật sự là anh làm sao!"

Vẻ mặt Lý Tình Thâm rất bình thản, cũng không thèm nhìn Giản Thần Hi một cái, vươn tay, bưng ly trà bốc hơi nóng trên bàn, từ từ nhấp một miếng, giống như xem Giản Thần Hi không hề tồn tại!

Tay Giản Thần Hi nắm chăt thành quả đấm, sắc mặt cô cực kỳ tái nhợt, ngực phập phồng phập phồng, nửa ngày, cô mới mở miệng, nói: "Tất cả đều là sắp xếp của anh, có đúng hay không?"

"Từ lúc đầu, cô cũng chưa có bất kỳ thành ý muốn hợp tác với tôi, phải hay không? Mục đích của tôi chỉ muốn mượn cô, để đổi lấy việc Lăng Mạt Mạt không bị ES tuyết tàng mãi mãi!"

Thật ra thì Giản Thần Hi thật sự là một người phụ nữ rất thông minh, cô lập tức hiểu tất cả: "Kể từ đó, anh có thể để cho Lăng Mạt Mạt phục hồi ở công ty ES, còn có thể dùng tin tức hợp tác giữa tôi và tôi thay Lăng Mạt Mạt che giấu tiếng xấu của cô ta."

Bình luận

Truyện đang đọc