HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Mà qua lần này, cô biết mình không thể xuất hiện cùng anh.

Lăng Mạt Mạt không có hứng thú, về đến nhà, việc đầu tiên là tắm một cái, sau đó lên giường nằm, nhắm hai mắt lại, trong đầu xuất hiện rất nhiều chuyện.

Cô nghĩ lúc cô khổ sở nhất cô độc nhất bất lực nhất trong cuộc đời, là Enson làm bạn với cô qua chiếc điện thoại, mặc dù cô không biết hình dáng anh thế nào, đáy lòng của cô vẫn có anh.

Cô nghĩ đoạn thời gian này cô và Lý Tình Thâm ở chung một chỗ, anh rõ ràng là một người đàn ông cao cao không thể chạm tới, nhưng cố tình làm cho cô cam thấy anh gần gũi như thế, yên lặng không tiếng độn tiến vào vào trái tim cô.

Không phải nói, tình yêu là một với một sao?

Tại sao,cô cùng một lúc yêu hai người đàn ông đây?

Cô yêu Enson chứ? Cô lại yêu Lý Tình Thâm sao?

Lăng Mạt Mạt nghĩ qua nghĩ lại, nghĩ đến cuối cùng, cô mới đột nhiên phát hiện, thật ra thì, Enson và Lý Tình Thâm, sao có nhiều điểm giống nhau như vậy.

Enson rất thận trọng, từ chữ trong tin nhắn đã hiểu cô cần gì, Lý Tình Thâm cũng rất thận trọng, sau khi cô ngủ trên máy bay đã đáp cho cô một cái chăn mỏng.

Enson rất săn sóc, sau mỗi cuộc yêu anh và cô cùng sung sướng đần đìa, anh sẽ xoa bóp để hóa giải sự khó chịu của cô, thậm chí hôm sau khi cô rời giường, đi vào phòng tắm, cũng phát hiện anh đã quẹt sẵn kem đánh răng vào bàn chải đánh răng cho cô rồi, Lý Tình Thâm cũng rất săn sóc, anh rõ ràng dị ứng với rượu cồn, nhưng vẫn vì cô trong bữa tiệc mà cản mấy ly.

Trừ đó ra, còn rất nhiều nhiều.

Lăng Mạt Mạt nghĩ đi nghĩ lại, không tự chủ cảm thấy hai người có nhiều chỗ thật giông nhau, giống như là một người!

Một người?

Không phải chứ?

Hai người vẫn có sự chênh lệch, đơn giản mà nói, Enson tính khí rất tốt, Lý Tình Thâm tính tình bất thường, Enson cho người ta cảm giác trơn bóng như ngọc, mà Lý Tình Thâm cho người ta cảm giác lành lạnh cao ngạo.

Cho nên khong phải một người.

Lăng Mạt Mạt trong lúc bất chợt mong muốn, nếu như bọn họ là một người, thật tốt biết bao a!

Nếu nói như thế, cô cũng không cần phải rối rắm!

Ánh sáng nơi đáy mắt của Lăng Mạt Mạt dần dần phai nhạt, cô lặng lẽ cắn môi dưới, trong lúc bất chợt cô cảm thấy mình có chút bẩn.

Cô thế nhưng cùng lúc yêu hai người đàn ông này, cô sao có thể hoa tâm như thế?

Mười giờ tối.

Lăng Mạt Mạt đi tới lầu dưới “Hoàng cung” trái tim nho nhỏ của cô không tự chủ được bắt đầu run rẩy.

Cô do dự thật lâu, rốt cuộc chạy vào “Hoàng cung”, ấn thang máy, một mạch lên tầng chót.

Cô chạy tới phòng đó, mở cửa đẩy ra, đóng cửa, đi về phía trước hai bước, cũng cảm thấy người quen thuộc đó.

Cô vuốt tóc, vừa định đi tiếp, người kia đã xuất hiện trước mặt cô, kéo cô ôm vào trong ngực.

Lăng Mạt Mạt ngã vào cái ôm trong ngực và ấm áp quen thuộc này, cô mới biết mình thế nhưng nhớ anh đến thế!

Anh cúi đầu hôn lên môi cô, cô cũng không khống chế nổi nổi khát vọng của mình, nhón chân lên, hôn trả anh.

Cô cảm thấy nhiệt độ thân thể anh càng ngày càng cao, tim anh đập càng lúc càng nhanh, thậm chí lúc cô còn chưa kịp có phản ứng, anh liền biến nụ hôn của bọn họ lên mức cuồng nhiệt nhất.

Bình luận

Truyện đang đọc