HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Đừng nói là tài hoa hơn người, gia thế hùng hậu, ngay cả ngây thơ, chỉ cần một chút lễ nghĩa, có xuất thân trong sạch. Những thứ ấy không có dính dáng gì đến Trần Uyển Như.

Tô Thần nhìn cô với ánh mắt coi thường, Trần Uyển Như không phải là không biết. Mặc dù cô luôn tỏa sáng trong giới giải trí với mười năm ca hát luôn là người đứng đầu. Thật ra, không ai hay, sau lưng cô không có lấy một người bạn tri kỷ, cho nên đã sớm thành thói quen.

Trong cuộc đời, cô chỉ nghe thấy một câu nói ấm áp nhất, đó là khi Lý Tình Thâm thấy người ta gièm pha sau lưng cô, sau khi giảng giải cho cô về nội dung quan trọng của bài hát, anh hờ hững đứng dậy, nói một câu, cô đừng đối xử quá tệ với bản thân mình!

Đừng đối xử quá tệ với bản thân mình!

Anh ấy chỉ thuận miệng nói một câu, lại làm cho cô thấy ấm áp cả đời.

Trần Uyển như bật cười một tiếng, nói: “Thời hạn là bao lâu?”

“Ba tháng.” Tô Thần suy nghĩ một chút, nói.

“Vậy nếu như sau ba tháng tôi vẫn không yêu anh thì sao?” Trần Uyển như nhìn Tô Thần, nụ cười nơi khóe môi chưa bao giờ tắt, hỏi anh ta.

Tô Thần rất tự tin, “Nếu như sau ba tháng cô vẫn không yêu tôi, thì mọi điều kiện do cô quyết định.”

Điều kiện sẽ để cô quyết định sao?

Trần Uyển Như đáy mắt như ánh lên vui vẻ, nói: “ Được rồi!”

Tô Thần nhìn vào đáy mắt cô, bất chợt anh nhíu mày lại, đáy lòng anh đối với Trần Uyển Như cảm thấy chán ghét thêm vài phần, cô quả là muốn cua anh..... Sau đó đạt được những gì mình muốn sẽ rời đi.

“ Chỉ có điều, tôi sẽ không “qua đêm“. Trần Uyển Nhu bổ sung thêm.

Tô Thần suýt nữa cười khẽ một tiếng, “Không muốn “qua đêm” với tôi sao?”

Câu nói thật là buồn cười, cô cũng chẳng phải là xử nữ, làm bộ giữ gìn trinh tiết làm gì chứ? Định đóng vai gái ngoan sao?

“ Đúng, tôi không “ qua đêm“. Trần Uyển Như không vì Tô Thần khinh thường mình mà có nửa điểm tức giận, cô nhàn nhạt nói, lặp lại một lần nữa, giọng điệu chắc nịnh.

Quyết định rời khỏi làng giải trí, cô đã triệt nghĩ về vấn đề này, cô âm thầm nói với chính mình, cô sẽ không chà đạp lên bản thân mình, trừ phi đối phương là người khiến cho cô thật lòng yêu thương. Cô lần đầu tiên, lần thứ hai, lần thứ ba đều đã mất...... Thân thể cô đã không trong sạch, nhưng trong lòng cô thì thanh khiết. Cô sẽ cố gắng giữ cho mình trong sạch nhất.....

Nếu không phải ban đầu khởi nghiệp bước đường quá chông gai, thì chẳng ai lại muốn làm những chuyện đó để tự vấy bẩn lên chính mình.

Cho nên, cô sẽ không “qua đêm“.

Mặc dù nhiều người cảm thấy rất hài.

Tô Thần chỉ coi như đang xem Trần Uyển Như đang diễn trò bịp bợm, anh cười một tiếng, nghĩ thầm, Trần Uyển Như, người phụ nữ này đúng là rất thông minh, thế nhưng cô ta lại không muốn “ qua đêm “, chuyện này nói đi nói lại, một người đàn ông và một người phụ nữ nếu không có tình yêu, lại ở cùng một chỗ, chỉ có thể giải thích đó là vì dục vọng. Người đàn ông ham muốn người phụ nữ, hay ngược lại hoặc cả hai trường hợp cả hai muốn nhau. Khi niềm hoan ái qua đi, tiếp đến sẽ là đường ai nấy bước.

Nếu cô cố tỏ ra thanh cao, thì anh có muốn thua cũng khó, có phải không?

Tô Thần nhất thời ngẩng lên, ngang ngang càm, lộ ra chút cao ngạo: Yên tâm đi. Chuyện hoan ái nam nữ, tôi tương đối thích người đàn bà của mình tự nguyện, nếu không thì cũng chẳng thoải mái. Cho dù cô có nằm ra trước mặt tôi, tôi cũng không có hứng thú. Vì tôi thích người phụ nữ chủ động lao vào lòng tôi vuốt ve, ôm ấp, yêu thương.”

Trần Uyển Như cảm thấy lần đầu tiên trong đời gặp phải một người đàn ông mà lời nói cao ngạo, bất cần như thế.

Cô nghĩ thầm, trên đời này sao lại có một người đàn ông như thế chứ?

“ Công nhân vệ sinh có bị đau mắt không vậy? ở đây có một đống rác to như thế, cũng không nhìn thấy mà dọn dẹp.” Trần Uyển Như nhếch môi, quay đầu nhìn Tô Thần nói: “ Thời gian không còn sớm, tôi muốn về nhà.”

Bình luận

Truyện đang đọc