HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

"Chỉ trách lần này tôi đã tin nhầm người!" Giản Thần Hi nhìn lướt qua phụ tá của mình, cắn răng nghiến lợi: "Một bước sai, thua cả ván bài!"

"Nhưng mà như vậy thì có sao?" Giản Thần Hi thật cao ngạo ngẩng mặt lên, mặc dù hôm nay cô bị thất thế, cô ta cũng muốn mình thật cao ngạo trước mặt Lăng Mạt Mạt: "Cuối cùng thì Trần Uyển Như vẫn còn thảm hơn tôi! Tôi cũng chỉ rơi vào kết quả bị thất thế, tôi còn nhiều thời gian, một ngày nào đó, chờ thời cơ thích hợp, tôi vẫn có thể trở lại như ngày xưa, nhưng còn Trần Uyển Như thì sao?"

Giản Thần Hi cong môi cười lạnh lùng, lộ ra một vẻ giễu cợt: "Mười năm cố gắng rồi cũng chỉ có thể mặc cho sự đời sắp đặt, tất cả mọi người sẽ cho rằng Trần Uyển Như là một người phụ nữ lẳng lơ, thậm chí mọi người cũng sẽ cảm thấy tất cả Trần Uyển Như có được là dựa vào việc ngủ với người khác, sẽ không ai nhớ cảnh tượng huy hoàng của cô ta, mọi người chỉ biết nhớ tới vết nhơ của cô ta!"

"Cho nên, so với Trần Uyển Như, tôi không tính là thua rất thảm."

Lăng Mạt Mạt nhìn Giản Thần Hi cười khinh miệt như thế, chỉ cảm thấy rất tức giận, nhất là nụ cười kia, làm cho cô cảm thấy cực kỳ ghê tởm, cô cũng không thể nhịn được nữa lập tức giậm chân đi tới trước mặt Giản Thần Hi, giơ tay lên, muốn tát Giản Thần Hi một cái.

Nhưng tay của Lăng Mạt Mạt còn chưa đánh xuống, cửa phòng làm việc Giản Thần Hi đã bị người khác đẩy ra, có rất nhiều người vọt vào trong, tách Lăng Mạt Mạt và Giản Thần Hi ra.

Lăng Mạt Mạt không cam lòng, giùng giằng muốn xông lên, người cuối cùng xuất hiện là Lý Tình Thâm, bước cực nhanh, đi tới trước mặt cô, không nói hai lời, cầm tay của cô lại, không nói lời nào túm cô ra khỏi phòng làm việc của Giản Thần Hi.

Lăng Mạt Mạt giãy dụa, nhưng cũng không bằng sức lực của Lý Tình Thâm, cô bị Lý Tình Thâm mạnh mẽ túm trở về phòng làm việc của mình.

Lăng Mạt Mạt giận đến nghiến răng, Lý Tình Thâm vừa buông cô ra, cô lập kéo cửa ra, muốn xông ra ngoài.

Lý Tình Thâm nhanh tay khóa cửa lại, kéo Lăng Mạt Mạt đến ghế sa lon, bắt cô ngồi lên, nhàn nhạt mở miệng: "Chuyện không có quan hệ gì với em, không nên dính vào!"

"Tại sao lại không có quan hệ với em!" Lăng Mạt Mạt không nhịn được mở miệng phản đối.

Lý Tình Thâm cau mày: "Hai người Trần Uyển Như và Giản Thần Hi đấu đá, tại sao lại có quan hệ với em?"

"Dù không có quan hệ với em, nhưng chị Uyển Như là bị Giản Thần Hi hãm hại!" Lăng Mạt Mạt vốn còn đang rất tức giận phản bác lại Lý Tình Thâm một câu nói này, nhưng trong lúc bất chợt, cô liền trợn to hai mắt, trong mắt thoáng hiện lên hy vọng. Lý Tình Thâm, người đang đứng trước mặt cô, chính là người thừa kế Tập đoàn Bạc Đế của nhà họ Lý, tiền tài quyền thế ngút trời, chuyện lần này của Trần Uyển tất nhiên không thể nào làm khó được Lý Tình Thâm, cho nên, Lăng Mạt Mạt lập tức bắt lấy vạt áo của Lý Tình Thâm, nhìn Lý Tình Thâm với một ánh mắt đầy khát vọng: "Thầy, anh sẽ giúp chị Uyển Như, có đúng hay không?"

Lý Tình Thâm không lên tiếng, chỉ là nhìn ánh mắt đầy khát vọng của Lăng Mạt Mạt, hồi lâu, trong mắt thoáng hiện ra một cảm xúc khác thường, mới nhàn nhạt dời ánh mắt, nói: "Mạt Mạt, hôm nay anh đến công ty tìm em, là muốn nói cho em biết, vào ngày Giáng Sinh, công ty dự tính sẽ giúp em tổ chức buổi biểu diễn ca nhạc đầu tiên trong đời ở thành phố X."

Lăng Mạt Mạt hơi co người lại, cô không cam lòng để Lý Tình Thâm cứ như vậy mà chuyển đề tài, tiếp tục chưa từ bỏ ý định nói: "Thầy, anh nhất định có biện pháp giúp đỡ chị Uyển Như, anh giúp chị ấy một chút có được hay không?"

"Vì để lúc buổi biểu diễn được diễn ra không không xuất hiện sai lầm, bắt đầu từ ngày mai, em phải gia tăng rèn luyện." Lý Tình Thâm giống như hoàn toàn không hề nghe được lời nói của Lăng Mạt Mạt, tự nhiên phân phó.

P.s: cảm ơn thím Suni nhiều nhiều lắm

Bình luận

Truyện đang đọc