LINH VỰC

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Tống Đình Ngọc và Đường Tư Kỳ hai người nghe đến đây, trên mặt toát ra sự chán ghét.

Tần Liệt thì là sắc mặt trầm trọng, nói: “Sau đó thì sao?”.

“Sau đó, hắn bắt một võ giả Niết Bàn cảnh trung kỳ, đưa đến sâu trong một khu rừng rậm. Ta chưa nhìn thấy tình huống cụ thể, nhưng ta nghĩ... Hắn có thể làm chuyện giống với ta”. Khương Chú Triết nói.

Tần Liệt biến sắc.

Tống Đình Ngọc và Đường Tư Kỳ hai nàng thì là che miệng, mặt đầy sự kinh sợ.

“Hút máu tươi với ta mà nói, cũng không tính là việc gì đại nghịch bất đạo, ta cũng không cho rằng cách làm của hắn có vấn đề gì. Ta chỉ là lo lắng, hắn lúc ấy ở thời điểm hút máu tươi, có thể không phải xuất phát từ bản ý của mình”. Sắc mặt Khương Chú Triết ác liệt: “Ta sợ hắn bị tàn hồn của Huyết tổ từng chút một tằm ăn rỗi, biến thành...”.

Lời phía sau hắn cũng chưa nói ra.

Lúc này, hắn đem một mảnh xương như huyết ngọc đưa cho Tần Liệt, nói: “Đây là nửa bộ sau của Huyết Điển, ngươi có thời gian có thể xem một chút”.

Tần Liệt ngạc nhiên.

“Năm đó, ngươi từng ngắn ngủi vào ở thân thể Huyết tổ, đáng tiếc ngươi chưa thật sự lấy linh hồn dung nhập hồn đàn của Huyết tổ, cho nên ngươi vẫn là không thể biết toàn bộ truyền thừa chân lý của Huyết tổ”. Ngữ khí Khương Chú Triết bình tĩnh, nói: “Sư huynh lấy linh hồn dung nhập hồn đàn Huyết tổ, toàn bộ truyền thừa của Huyết chi nhất mạch, hắn không cần Huyết Điển cũng có thể đạt được, cũng dùng không tới nửa bộ Huyết Điển này”.

“Vì sao cho ta?”. Tần Liệt khó hiểu nói.

Khương Chú Triết trầm mặc một chút, nói: “Ở trong mắt ta, người thật sự có thể kế thừa Huyết chi nhất mạch truyền thừa, cùng đem nó phát dương quang đại, thế gian này chỉ có ba người. Ta, sư huynh, còn có ngươi!”.

“Ta có đầy đủ Huyết chi nhất mạch truyền thừa”.

“Sư huynh sau khi dung nhập hồn đàn Huyết tổ, cũng sẽ đạt được truyền thừa hoàn toàn. Chỉ có ngươi... Chỉ có được nửa bộ Huyết Điển, cho nên mảnh xương này do ngươi bảo quản một đoạn thời gian, chờ sau khi ngươi đem một bộ phận khác trong Huyết chi truyền thừa thật sự ghi nhớ, ngươi có thể trả lại cho ta”.

“Ta không cần”. Tần Liệt lắc lắc đầu, nói: “Truyền thừa lực lượng trên người ta đã đủ nhiều, mặc dù là lấy được khối Huyết Điển này, cũng chưa chắc có đủ tinh lực tu luyện”.

“Ngươi cần! Ngươi so với ta, so với ta sư huynh còn cần hơn!”. Khương Chú Triết cười hắc hắc, nói: “Bởi vì huyết mạch ngươi khác với chúng ta! Tin tưởng ta, nửa bộ Huyết Điển này giúp đỡ đối với ngươi, so với ta và sư huynh ta cộng lại còn lớn hơn! Nhân tộc thời đại thái cổ có tam đế ngũ tổ, tam đế có lẽ cường đại hơn ngũ tổ, nhưng người làm Nhân tộc thật sự quật khởi chính là Huyết tổ!”.

“Làm Nhân tộc quật khởi là Huyết tổ?”. Trên mặt Tần Liệt tràn đầy không tin.

“Nhân tộc có thể quật khởi, một điểm căn bản nhất, chính là đánh cắp huyết mạch thái cổ cường tộc!”. Đôi mắt Khương Chú Triết nở rộ ra huyết quang dọa người, nói năng có khí phách: “Máu Nhân tộc, phương pháp dung hợp huyết mạch thái cổ cường tộc, chính là Huyết tổ dẫn đầu đưa ra, cũng đem nó thành công thực thi!”.

“Huyết Điển hạ bộ, có một thiên pháp quyết kỳ dị, trình bày chính là đủ loại khả năng cùng phương hướng dung hợp huyết mạch Nhân tộc và thái cổ cường tộc”.

“Nay trung ương thế giới, các thế lực cấp Hoàng Kim có thể đánh cắp huyết mạch thái cổ cường tộc, phương pháp cướp lấy huyết mạch cường tộc rất nhiều đều là bởi vậy mà có”.

“Ở thời đại thái cổ, Huyết tổ, luôn giúp Nhân tộc tìm phương pháp dung hợp huyết mạch thái cổ cường tộc”.

“Nhưng, không biết trong lúc đó đã xảy ra chuyện gì, Huyết tổ... Lại bị các phe hiểu lầm, cuối cùng không thể chết già. Ngược lại là Thần tộc, tôn trọng vạn phần đối với trí tuệ của Huyết tổ, nghĩ hết mọi cách lấy được di hài Huyết tổ, giấu vào Thần Táng tràng”.

Khương Chú Triết cảm khái vạn phần.

“Huyết tổ không phải là bị Thần tộc giết chết?”. Tần Liệt lần nữa kinh ngạc kêu.

Cho tới nay, truyền lưu cách nói của các giới, đều là Thần tộc đem năm đại thủy tổ của Nhân tộc chém giết, đem di hài bọn họ giấu vào Thần Táng tràng, bày tỏ kính ý đối với cường giả thật sự.

Hắn chưa từng nghĩ đến Huyết tổ lại là chết ở trong tay người mình.

Hắn cũng không có ngờ được, Huyết tổ chính là đạo sư phương diện tinh thần dung hợp huyết mạch các tộc của Nhân tộc, không ngờ nay các đại thế lực cấp Hoàng Kim ở trung ương thế giới, đều là được lợi bởi Huyết tổ, mới lần lượt tìm được phương pháp đánh cắp huyết mạch thái cổ cường tộc.

Phen lời này của Khương Chú Triết rung động hắn thật sâu, làm hắn đối với đoạn lịch sử cổ xưa đó có nhận thức hoàn toàn mới.

Ngay tại lúc hắn và Khương Chú Triết trao đổi, thi khí trắng xóa chỗ Miêu Phong Thiên từ nồng đậm dần dần trở nên loãng.

Dao động khủng bố làm sinh mệnh từ trường của người ta tan rã dần dần bình ổn, linh hồn khí tức Miêu Phong Thiên trước biến mất một lúc, chợt trở nên càng thêm mãnh liệt rõ ràng.

Thi khí sương mù dày đặc cuối cùng toàn bộ tan hết.

Bên cạnh Không Gian Truyền Tống trận, trong con ngươi của Thi chi thủy tổ hiện ra nhiều điểm tia sáng trắng.

Thần thái từng chút một từ trên mặt hắn toát ra.

Trái lại, bản thể Miêu Phong Thiên thì là giống như thi yêu chưa luyện hóa, biến thành tử khí trầm trầm, ngay cả thi khí lượn lờ cũng đang chậm rãi từ trên người hắn dời đi.

Mọi người đều là xa xa nhìn về phía hắn.

Vừa mới hoàn thành ‘hồn di’, Miêu Phong Thiên ở trong thân thể của Thi chi thủy tổ, vẫn tỏ ra có chút không quá thích ứng.

Trong mắt hắn tràn đầy nét hoang mang.

Một lát sau, hắn tựạ như dần dần thích ứng, bắt đầu thong thả cử động tứ chi.

Lúc này, nơi này của hắn đã không nguy hiểm nữa, mọi người chung quanh lại tụ tập lại.

“Ta cần một đoạn thời gian, mới có thể thích ứng thân thể thủy tổ”. Miêu Phong Thiên vặn cổ, nhìn về phía bản thể của mình, vẻ mặt phức tạp, nói: “Thân thể ta... Ta sẽ đem nó luyện thành thi yêu”.

Tần Liệt và Khương Chú Triết lúc này cũng chạy như bay đến.

Hắn nhìn Khương Chú Triết một cái, lại nhìn về phía Tần Liệt, trong lòng thở dài, cúi đầu hướng về phía Tần Liệt, cung kính nói: “Chủ nhân”.

Lời vừa nói ra, một đám hồn đàn cường giả, đều là sửng sốt một chút.

Tần Liệt trái lại rất tự nhiên, khoát tay, tự nhiên nói: “Ngươi về sau vẫn là theo Khương tiền bối, dưới đại đa số tình huống, ta sẽ không can thiệp tự do của ngươi. Lúc ta cần ngươi, tự nhiên sẽ liên hệ ngươi”.

“Ta hiểu rồi”. Miêu Phong Thiên gật đầu.

Nói xong, hắn mang theo bản thể của mình, từ nơi này tung người rời khỏi, đi chỗ những thi yêu kia lơ lửng.

Khương Chú Triết do dự chút, nói với Tần Liệt: “Lần hành động này nhằm vào người Đông Di, hắn sẽ sử dụng thi yêu xung phong, thi yêu... Tuy luyện chế không thôi, nhưng dù sao chỉ là con rối. Sau chuyện, ngươi chỉ cần đem thi cốt người Đông Di kiếm một ít cho chúng ta làm bồi thường là được”.

“Được!”. Tần Liệt đáp ứng.

Khương Chú Triết không nhiều lời nữa, cũng đi chung với Miêu Phong Thiên, đi chiếc thuyền xương trắng khổng lồ đó.

Bình luận

Truyện đang đọc