LINH VỰC

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Vậy mà lại là tộc trưởng U Nguyệt tộc?”.

Trong lòng hai nàng tràn đầy kinh hãi, như thế nào cũng không đoán trước được khí hồn trong ‘Nguyệt Lệ’, lại là tộc trưởng U Nguyệt tộc.

Các nàng nhìn nhìn U Dạ, lại nhìn Tần Liệt một cái, nghi hoặc trong lòng càng đậm.

Nhìn ra được, U Dạ là khí hồn của ‘Nguyệt Lệ’, mà Tần Liệt thì lại là chủ của ‘Nguyệt Lệ’.

Một tên Nhân tộc không có huyết mạch U Nguyệt tộc, rốt cuộc là thông qua phương pháp nào, thế mà chiếm được truyền thừa thánh khí của U Nguyệt tộc?

... Các nàng không nghĩ ra.

“Chúng ta đổi chỗ nói chuyện”. Hồn ảnh U Dạ nhẹ nhàng chớp động, mang theo chín vầng trăng, hướng một huyệt động ánh trăng lấp lánh bên cạnh khe núi bay đi.

U Phủ cùng các tộc lão lớn tuổi nhắm mắt theo đuôi.

Rất nhanh, tộc nhân U Nguyệt tộc lớn tuổi, đều theo U Phủ đi hang núi kia.

“Hắn thật sự là tộc trưởng U Nguyệt tộc?”. Thái Lặc đột nhiên nói.

Tần Liệt gật đầu: “Không sai”.

Thái Lặc khẽ nhíu mày, nói: “Ngươi để hắn tiếp xúc với U Nguyệt tộc, có thể dẫn phát biến cố gì hay không? Nghe nói... Truyền thừa bí thuật của U Nguyệt tộc ở trong tay ngươi, tộc trưởng U Nguyệt tộc này, nếu đem truyền thừa U Nguyệt tộc giao cho U Phủ, U Nguyệt tộc có thể trở nên cường đại hay không? Nếu là U Nguyệt tộc một lần nữa cường đại lên, chúng ta còn muốn chế trụ bọn họ, sẽ trở nên rất phiền toái”.

“Ta biết ngươi lo lắng cái gì, yên tâm, ta để hắn và U Phủ gặp mặt, chính là muốn làm tộc nhân U Nguyệt tộc ở Bạc La giới hoàn toàn rũ sạch can hệ với Thái Âm điện”. Tần Liệt lạnh nhạt nói.

“Như vậy tốt nhất”. Thái Lặc nói.

“Chủ... Chủ nhân”. Lúc này, Trang Tĩnh sợ hãi đến, trên khuôn mặt mềm mại đáng yêu tràn đầy kinh dị, thấp giọng nói: “Ngài thật sự là Tần Liệt?”.

Tầm mắt Lận Tiệp và U Thiên Lan cũng đều rơi đến.

Tần Liệt chưa giải thích, mà là trực tiếp thúc giục huyết mạch chi lực, một cỗ khí tức dung nham hủy diệt, từ lỗ chân lông toàn thân hắn phóng ra.

Rất nhiều thần văn lửa cháy không biết tên, ở trong con ngươi của hắn, như tia chớp màu đỏ tỏa sáng rạng rỡ.

Một mái tóc dài của hắn trở nên đỏ rực như lửa.

Một loại khí tức cuồng bạo bá đạo, giống như từ mỗi một lỗ chân lông của hắn phát ra, cả người hắn giống như một ngọn núi lửa phun trào, toàn thân sóng nhiệt cuồn cuộn.

Đám người Đằng Viễn và Thái Lặc, nhìn hắn thúc giục huyết mạch Thần tộc, trong mắt đều hiện ra nét chấn động.

Trang Tĩnh càng là bị huyết mạch nóng rực hung bạo của hắn dọa cho thân thể run lên.

Không cần bất cứ sự giải thích nào, giờ này khắc này, Trang Tĩnh, Lận Tiệp đều lập tức tin thân phận hắn.

“Chẳng lẽ bởi vì huyết mạch thức tỉnh, cho nên ở trên người hắn mới xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, ngay cả tâm tính và linh hồn khí tức cũng trở nên hoàn toàn khác? Máu Thần tộc, công nhận là huyết mạch mạnh nhất, trước kia hắn là bởi vì huyết mạch chưa thức tỉnh, cho nên mới tỏ ra tầm thường phải không?”. Lận Tiệp âm thầm nói.

Ở lúc mọi người kinh dị, trong mắt Tần Liệt chợt hiện các luồng ánh sáng lạ màu lam đậm.

Những ánh sáng xanh thẳm đó tràn ngập một loại không gian bí lực, làm không gian bên cạnh hắn trở nên rung chuyển không ngớt.

“Ồ!”. Đằng Viễn hô khẽ.

Trong mắt Ni Duy Đặc và Thái Lặc cũng toát ra nét kinh dị.

Theo Tần Liệt thúc giục huyết mạch, ba cường giả đỉnh phong Bạc La giới này đều sâu sắc cảm giác được không gian khác thường.

Tâm thần bản thân Tần Liệt cũng khẽ động.

Hắn đột nhiên phát hiện ở lúc huyết mạch kích phát, ở lúc máu tươi như sôi trào như nham thạch nóng chảy bốc hơi ra Liệt Diễm thần văn, tốc độ huyết mạch hắn dung hợp với máu màu lam của Bát Mục Yêu Linh rõ ràng nhanh hơn rất nhiều.

Hắn lập tức hiểu, chỉ cần hắn ở trạng thái kích phát huyết mạch, hắn sẽ tiêu hao sinh mệnh thể năng, nhưng có thể đem hiệu suất dung hợp máu màu lam của Bát Mục Yêu Linh tăng cường thật lớn.

Trên người hắn bùng lên không gian dao động, cũng là chỉ huyết mạch Bát Mục Yêu Linh có.

“Huyết mạch sau khi hoàn toàn dung hợp, có thể có được thiên phú Bát Mục Yêu Linh ở phương diện không gian huyền bí hay không?”. Trong mắt hắn bắn ra hào quang kinh hỉ mãnh liệt.

Không gian chi lực, chính là một loại lực lượng thần bí nhất trong thiên địa, chủng tộc trong huyết mạch ẩn chứa thiên phú không gian cực kỳ thưa thớt hiếm thấy.

Huyết mạch hắn nếu có thể có được thiên phú không gian, ở lúc hắn đạt tới Bất Diệt cảnh hậu kỳ, hướng Hư Không cảnh đột phá, tất sẽ trở nên thoải mái đơn giản.

Không chỉ như thế, chờ hắn đột phá đến Hư Không cảnh, thiên phú không gian trong huyết mạch còn có thể tăng lên thể ngộ của hắn đối với không gian bí thuật, tăng tiến tốc độ tu luyện của hắn.

Tóm lại, đối với mọi sinh linh chủng tộc mà nói, sau khi tu luyện đến cảnh giới cực cao, đều sẽ bắt đầu cân nhắc ảo diệu của không gian chi lực.

Chỉ có liên quan đến không gian chi lực, tương lai mới có thể ở vực ngoại tinh không vô cùng vô tận bay lượn, mới có thể thăm dò đến cực hạn của lực lượng thiên địa.

Ở lúc hắn ý thức được thiên phú huyết mạch của Bát Mục Yêu Linh, đối với tương lai cảnh giới trưởng thành của hắn vô cùng hữu ích, hắn cũng đã thấy nét ngạc nhiên trên mặt đám người Đằng Viễn.

Hắn vì thế lại đem huyết mạch chi lực bình ổn xuống.

Làm ánh mắt và tóc khôi phục màu gốc, huyết mạch không sôi sục nữa, không gian dao động khác thường bùng lên trên người hắn cũng chậm rãi biến mất.

“Không gian dao động trên người ngươi là thế nào?”. Đằng Viễn đột nhiên hỏi.

“Trên người ta có một kiện đồ vật loại không gian”. Tần Liệt thuận miệng đáp.

“Không quá giống...”. Vẻ mặt Đằng Viễn cổ quái, nhưng cũng chưa truy hỏi tới cùng.

Tần Liệt cũng trầm mặc hẳn lên.

Sau nửa canh giờ, khí hồn U Dạ và tộc lão bọn U Phủ, từ trong hang núi đó đi ra.

Sắc mặt U Phủ lạnh lùng, đột nhiên hạ lệnh: “Đem những người đó giết hết!”.

Hắn chỉ về phía võ giả Thái Âm điện có được huyết mạch U Nguyệt tộc.

Vài tên tộc lão U Nguyệt tộc, như chim ưng vồ mà bay đến, vẽ ra các chùm nguyệt nhận sắc bén, đem mấy chục võ giả Thái Âm điện trẻ tuổi nhanh chóng đánh chết.

Ngay lúc ánh mắt những tộc lão đó rơi xuống trên người Lận Tiệp cùng Trang Tĩnh còn sót lại, Tần Liệt nhướng mày, nhịn không được hừ một tiếng.

U Phủ vội vàng quát: “Đủ rồi!”.

Vì thế, Trang Tĩnh và Lận Tiệp hoảng sợ bất an, bởi vậy có thể sống sót.

Tộc lão U Nguyệt tộc, sau khi đem võ giả Thái Âm điện trừ Trang Tĩnh, Lận Tiệp chém giết, đột nhiên hướng Tần Liệt quỳ một gối.

U Phủ cũng ở hàng ngũ người quỳ mọp.

Ngẩng đầu, hắn trầm giọng nói: “Ta đại biểu chi nhánh U Nguyệt tộc Bạc La giới, lấy lời thề cổ nguyệt của U Nguyệt tộc thề, chúng ta một chi tộc bộ U Nguyệt tộc này, từ hôm nay trở đi hướng Tần gia thần phục!”.

Ở phía sau hắn, vài tên tộc lão U Nguyệt tộc, lấy thủ thế tương tự, hướng về ánh trăng trên trời tuyên thề.

Khí hồn U Dạ, thì là lơ lửng ở đỉnh đầu các tộc nhân U Nguyệt tộc kia, vẻ mặt ảm đạm nhìn bọn họ.

Hai người Trang Tĩnh và Lận Tiệp sửng sốt một chút, cũng không nói một lời quỳ xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc