LINH VỰC

“Đi Bổn Nguyên Thâm Uyên xem xem...”

Tâm thần khẽ động, hồn niệm hắn từ phân tán trở nên tập trung, bỗng nhiên chuyên chú ở phương hướng Bổn Nguyên Thâm Uyên.

Chân hồn tự do ở ngoài bản thể, năng lực cảm giác của linh hồn hắn, tựa như được tăng lên trên diện rộng.

Trong mơ hồ, hắn cảm thấy phạm vi linh hồn hắn giờ phút này bao trùm, đã vượt qua Hư Hồn Chi Linh.

Cái này khiến hồn niệm hắn phóng thích, lấy một loại tốc độ kinh người, hướng thẳng tới Bổn Nguyên Thâm Uyên mà đi.

“Ồ!”

Đột nhiên, một cỗ linh hồn dao động khác thường, phảng phất kẻ săn mồi tới lui ở biển sâu, như nháy mắt đem hắn coi là mục tiêu.

Hắn còn chưa kịp làm ra phản ứng, một đám quỷ hỏa màu xanh thẫm, như u hồn nổi lơ lửng đã đột ngột buông xuống.

“Hắc hắc! Ta theo dõi ngươi rất lâu rồi, ngươi vậy mà dám đem linh hồn đưa ra khỏi thân thể, rốt cuộc để ta tìm được cơ hội.”

Sóng linh hồn chấn động đến từ Tác Mỗ Nhĩ bỗng nhiên khuếch tán ra, lập tức lan tràn cả một vùng.

Hồn niệm hắn phóng ra, muốn quan sát ảo diệu của Bổn Nguyên Thâm Uyên, vừa phát giác được kịch biến bản thể cùng chân hồn chỗ, lập tức thu hồi.

Hắn cũng chợt hiểu ra, tộc nhân Hồn tộc tên là Tác Mỗ Nhĩ, từ sau lần trước nói chuyện với hắn, hẳn là đã đem hắn coi là mục tiêu.

Có lẽ, trong khoảng thời gian này, Tác Mỗ Nhĩ còn ẩn nấp ở chỗ tối, luôn quan sát động tĩnh của hắn.

Thân là tộc nhân Hồn tộc, sinh ra là hình thái một đoàn linh hồn, Tác Mỗ Nhĩ tất nhiên là thông qua thủ đoạn đặc thù, đem khí tức linh hồn của mình che lấp.

Cái này dẫn tới hắn và Hư Hồn Chi Linh đều chưa cảm ứng được Tác Mỗ Nhĩ tồn tại.

Trong khoảng thời gian này, hắn say mê ở tu luyện “Thông Thiên” cổ trận đồ, nhưng linh hồn từ đầu tới cuối dung nhập thân thể máu thịt, chưa dám cố tình làm bậy.

Tác Mỗ Nhĩ biết hắn mang một khối Huyết Nhục Phong Bi, cũng biết một khi hắn đem Huyết Nhục Phong Bi hòa tan vào trong cơ thể, sẽ trở nên đáng sợ cỡ nào.

Ngay cả Linh tộc Thâm Lam, ở dưới rất nhiều tộc nhân Linh tộc che chở, cũng bị hắn làm bị thương nặng. Cái này khiến Tác Mỗ Nhĩ không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Nhưng, một khi chân hồn hắn thoát ly thân thể, tác dụng Huyết Nhục Phong Bi có thể phát huy liền hầu như bằng không.

Vì thế Tác Mỗ Nhĩ nhịn không được động thủ!

Đầu tiên là một đám quỷ hỏa màu xanh thẫm, chờ lúc hắn đem hồn niệm phóng ra thu hồi, chân hồn muốn trốn vào trong cơ thể, hắn đột nhiên phát hiện quỷ hỏa đó chợt phân liệt.

Một đám quỷ hỏa màu xanh thẫm, từ một biến thành hai, lại từ hai biến thành bốn, bốn biến tám...

Giống như chỉ là nháy mắt đó, khu vực thân thể cùng chân hồn của hắn đã xuất hiện mấy chục đám quỷ hỏa màu xanh thẫm.

Mỗi một đám quỷ hỏa, chẳng những lớn giống nhau, còn đều có được khí tức linh hồn của Tác Mỗ Nhĩ.

Hơn nữa, từ trong mỗi một đám quỷ hỏa, còn đều truyền đến tiếng cười quái dị đắc ý của Tác Mỗ Nhĩ.

“Ngươi ngàn không nên vạn không nên, không nên đem chân hồn thoát ly thân thể, ngươi chỉ là một hỗn huyết Thần tộc am hiểu lực lượng linh hồn. Sau khi linh hồn và thân thể phân liệt, lực lượng huyết mạch của ngươi, giữ Huyết Nhục Phong Bi, lại có tác dụng gì?”

“Hắc hắc, ta theo dõi ngươi lâu như vậy, vẫn luôn tìm cơ hội.”

“Ta vốn tưởng rằng ta chỉ sợ không đợi được cơ hội.”

“Thật sự không ngờ ngươi tự mình muốn chết!”

Từng đám linh hồn Tác Mỗ Nhĩ, tựa như đều đang hú quái dị, lấy Tần Liệt làm trung tâm hình thành một loại dao động kỳ dị.

Ở dưới những dao động đó, liên hệ tồn tại giữa linh hồn cùng thân thể Tần Liệt như bị hỗn loạn, lại như bị vô tình chặt đứt.

Hắn lần lượt thử linh hồn trở về thân thể, không biết vì sao, lại không thể phù hợp khăng khít dung nhập thân thể.

Cái này khiến linh hồn hắn không ngừng bồi hồi ở ngoài thân thể, lại không thể hồn xác hợp nhất.

“Ở dưới linh hồn từ lực ‘Loạn Hồn Mật Chú’ của ta, liên hệ của ngươi cùng thân thể đã bị kéo đứt, ngươi muốn nhẹ nhàng dung nhập thân thể, cũng không dễ dàng như vậy.”

Các đám linh hồn quỷ hỏa của Tác Mỗ Nhĩ lơ lửng ở mảng không trung này, giống như liên tục phóng thích lực lượng.

Cùng lúc đó, từ trong bóng đêm phương xa, cũng sáng lên quỷ hỏa màu xanh thẫm.

Chỉ thấy Tác Mỗ Nhĩ toàn thân bao phủ ở dưới trường bào đen sì, chậm rãi đi tới, những quỷ hỏa phiêu đãng ở đỉnh đầu Tần Liệt, ở sau khi bản hồn hắn đến, giống như đều đang hoan hô nhảy nhót.

Rất rất nhiều linh hồn tạp niệm khác thường, như vô số cảm xúc của chúng sinh vạn vật, tràn ngập ở mảng linh hồn từ trường quỷ dị này.

Ở trung ương, Tần Liệt như nghe được tiếng trẻ con khóc nỉ non, tiếng rao hàng, tiếng khắc khẩu giữa vợ chồng, tiếng chém giết chiến trường, tiếng khi nam nữ hoan hảo...

Mấy ngàn loại tiếng vang khác nhau, như hồn chú kì quỷ nào đó, ở lúc này bộc phát ra.

Đột nhiên, hắn như bị những thanh âm đó xâm nhập sâu trong linh hồn, linh hồn vốn rõ ràng vô cùng dần dần trở nên mơ hồ.

Giống như vô số năng lượng linh hồn vỡ vụn, thông qua những thanh âm đó, lần lượt đánh vào trong linh hồn hắn.

Những năng lượng tới từ bên ngoài thẩm thấu, dẫn tới linh hồn hắn chẳng những mơ hồ, ngay cả hồn niệm giống như cũng bị dần dần trói buộc khống chế.

“Ta sẽ chậm rãi suy yếu linh hồn lực của ngươi, làm ý thức ngươi mơ hồ suy yếu, sau đó lấy bí thuật Hồn tộc ta, đem ngươi biến thành hồn nô của ta.” Con mắt dưới áo choàng của Tác Mỗ Nhĩ dần hiện ra hào quang hưng phấn, “Ta sẽ làm ngươi biến thành hồn nô mạnh nhất của ta trong bí cảnh này! Ta sẽ đem ngươi một lần nữa đánh vào trong Thần tộc, ở thời điểm mấu chốt, dùng ngươi tới đối kháng Hạo Kiệt cũng mang một khối Huyết Nhục Phong Bi! Chỉ cần Hạo Kiệt bị ngươi giết chết, với ta mà nói, Thần tộc sẽ không có uy hiếp nữa!”

“Đương nhiên, tất cả cái này, sẽ xảy ra ở sau khi Thần tộc đem đám ác ma đáng chết kia đánh tan!”

“Địch Già, Thương Diệp, Hạo Kiệt, Minh Hú, Linh tộc Thâm Lam, Sa Liệt, Tư Thản Tạp, linh hồn tất cả các ngươi, đều sẽ bị ta nhất nhất nuốt hết luyện hóa!”

“Thâm uyên ác ma, Thần tộc, Linh tộc, Cốt tộc và Vũ tộc, một thế hoàn toàn mới hệ của mấy đại cường tộc này, sẽ bị ta diệt sát hết ở đây!”

“Ta sẽ đoạt được tất cả trong bí cảnh!”

“Ha ha ha!”

Tác Mỗ Nhĩ cười điên cuồng, như đã nhận định Tần Liệt khó thoát kiếp nạn này, cho nên không che dấu ý tưởng cùng mục đích chân thật của hắn.

“Loạn Hồn Mật Chú của Hồn tộc sao...”

Linh hồn Tần Liệt trôi nổi ở trên bản thể, nghe ngàn vạn tiếng vang lạ, nhìn linh hồn mơ hồ, cảm thụ được ý thức như dần dần không khống chế được, lấy hồn âm tự nói.

“Bồng!”

Đột nhiên, linh hồn hắn như pháo hoa phát nổ, nháy mắt tỏa ra thành vô số điện quang lôi hỏa.

Linh hồn đầy đủ của hắn, ở trong khoảnh khắc, như phân liệt thành ngàn vạn.

Từng luồng tàn hồn vỡ như sợi mưa, rơi ở trên người bản thể, bị bản thể như bọt biển hút nước tham lam nhất nhất nhét vào.

Trong não hải hắn, các sợi tơ hồn như dòng suối dung nhập hồn hồ.

Bình luận

Truyện đang đọc