LINH VỰC

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Toái Băng Vực.

Cường giả các tộc lấy Bùi Đức Hồng cầm đầu, tụ tập ở dải đất vùng ven, chưa vội xâm nhập.

Tuyệt Vọng Ma Vương và Khủng Bố Ma Vương sớm đã rời khỏi Toái Băng Vực, Băng đế cũng không thấy bóng dáng, Long tộc A Phất Lai Khắc cả ngày kích động mọi người giết vào Toái Băng Vực, lại bị Bùi Đức Hồng lần lượt từ chối.

Sự kiên nhẫn của A Phất Lai Khắc đã sắp bị hao hết.

Hắn biết còn có không ít tộc nhân Long tộc, bị Huyền Băng gia tộc nhốt, chỉ cần có thể đem Huyền Băng gia tộc đánh tan, các tộc nhân Long tộc kia của hắn đều có thể được giải phóng.

Nhưng Bùi Đức Hồng lo chỗ sâu trong Toái Băng Vực, có càng nhiều cường giả Thần tộc hơn luôn ngăn cản hắn.

Bùi Đức Hồng cho hắn lý do, chính là tiếp tục chờ, chờ Bổ Thiên cung, Cơ gia bên kia đáp tin, rõ ràng một lần thái độ đối đãi Tần Liệt.

Một ngày này, một cánh cửa vực giới ở dưới bọn họ chờ mong, rốt cuộc ở cửa vùng ven Toái Băng Vực.

Khổng Côn từ đó đi ra, cung kính tới trước người Bùi Đức Hồng, nói: “Bổ Thiên cung và Cơ gia bên kia từng xem khung cảnh trong Thiên Giám Thần Kính.”

Tinh thần Bùi Đức Hồng rung lên, nói: “Bọn họ là thái độ gì?”

Sắc mặt Khổng Côn trầm xuống, ở dưới ánh mắt chờ mong của mọi người, đột nhiên lắc lắc đầu, nói: “Cơ gia và Bổ Thiên cung chỉ nói Tần gia nếu thực có cấu kết với Thần tộc, bọn họ sẽ đem Tần gia coi là kẻ địch. Nhưng bọn họ lại nói... Chứng cứ chúng ta đưa ra, chỉ có thể chứng tỏ Tần Liệt và Huyền Băng gia tộc có qua lại.”

Lời vừa nói ra, sắc mặt Bùi Đức Hồng trở nên âm u.

“Chứng cứ rõ ràng, bọn hắn thế mà vẫn không cho thái độ rõ ràng!” Hồng Cự giận tím mặt, hét to: “Nay tộc nhân Huyền Băng gia tộc, đã đứng vững trong Toái Băng Vực, Cơ gia và Bổ Thiên cung còn có Cổ Thú tộc, vẫn chấp mê bất ngộ như thế! Thật là làm người ta thất vọng tột đỉnh!”

Một cường giả Tu La tộc huyết mạch cấp mười đang muốn đáp lời, đột nhiên vẻ mặt biến đổi lớn.

Chợt, mấy cường giả khác của Tu La tộc, sắc mặt cũng tái đi, giống như đồng thời thu được tin tức nào đó.

“Hai Thâm Uyên ma vương kia hướng Tu La giới chúng ta xông tới rồi!” Chiến sĩ Tu La tộc cầm đầu, chỉ thông báo với Bùi Đức Hồng, A Phất Lai Khắc một câu, sau đó đột nhiên dẫn chiến sĩ Tu La tộc còn lại, vội vã rời Toái Băng Vực, đầu cũng không quay lại một cái.

Sắc mặt A Phất Lai Khắc xanh lét.

Cường giả các tộc còn lại còn tụ tập nơi đây, mắt thấy Tu La tộc rút, ánh mắt cũng đều lóe lên.

Cùng lúc đó.

Chỗ hai chiếc tinh không cự hạm của Huyền Băng gia tộc, vẻ mặt Hàn Triệt cũng nghiêm túc, trong mắt hiện ra một tia lo lắng.

“Còn chưa liên hệ được tộc nhân sao?” Hắn trầm giọng nói.

Băng Huy lắc đầu, khuôn mặt đầy nghi hoặc nói: “Rất kỳ quái. Các loại tin tức chúng ta truyền hướng không gian thông đạo, mãi không thể nhận được đáp lại. Theo đạo lý mà nói, trôi qua lâu như thế, bên kia khẳng định sẽ thu được tin tức, tuyệt không nên kéo dài lâu như vậy.”

Chần chờ một chút, hắn lại nói: “Tộc nhân trở về không gian thông đạo của chúng ta cũng chưa trở về.”

Hàn Triệt trầm ngâm một chút, nói: “Ngươi tự mình lấy linh hồn thăm dò, làm rõ cho ta rốt cuộc đã xảy ra cái gì. Không biết vì sao, ta gần đây luôn có một loại cảm giác không ổn, hơn nữa Mễ Nhã nha đầu kia, kể từ sau khi rời khỏi Tần Liệt, cũng mãi chưa trở về.”

“Mễ Nhã hẳn không sao chứ?” Băng Huy quát.

“Không sao, khí tức sinh mệnh cùng khí tức linh hồn của nó, ta đều có thể mơ hồ cảm giác. Ta còn đại khái biết phương vị chỗ nó, nơi đó... Cách chúng ta cực kì xa xôi.” Hàn Triệt nhíu mày, nói: “Nhưng, chỉ cần ở một phương thiên địa này, ta sau khi thi triển huyết mạch bí thuật, vốn nên có thể có liên hệ linh hồn với nó.”

“Ngươi không liên hệ được nó?” Sắc mặt Băng Huy biến đổi.

“Ừm.” Hàn Triệt gật gật đầu, nói: “Ngươi trước chú ý không gian thông đạo kia, nếu thực có gì ngoài ý muốn, chúng ta cần mượn dùng cánh cửa Thâm Uyên kia. Những hố đen chúng ta giấu ở trong Thâm Uyên thông đạo, có thể khiến chúng ta liên hệ với gia tộc khác, cũng có thể khiến chúng ta thong dong rời khỏi.”

“Ta sẽ an bài tộc nhân bảo vệ cánh cửa Thâm Uyên kia!” Băng Huy nói.

Trong Thâm Uyên thông đạo.

Toàn thân Tần Liệt phóng thích quầng sáng màu lam đậm, như một quả cầu ánh sáng màu lam, dẫn Y Nặc Ti chìm xuống phía dưới.

Ở cạnh hắn, tràn ngập rất nhiều toái tinh quang thước cuồng bạo, còn có các chùm sáng lạ không ngừng trôi đi, cũng có rất nhiều khe hở không gian chói lọi lóe lên rồi biến mất.

Những cuồng phong thiên nhiên cực độ hung hiểm kia, làm Y Nặc Ti bên cạnh hắn cũng nhìn mà trong lòng run rẩy, không thể không dựa sát vào hắn.

Hắn theo cảm ứng vi diệu của huyết mạch, hướng bên dưới Thâm Uyên thông đạo chìm xuống, tâm thần dần dần bình tĩnh lại.

“Xẹt xẹt!”

Một đám sương khói màu tím, đột nhiên từ nơi xa lưu quang lóe lên dâng lên, trong sương mù tím nồng đậm, một bóng ma thật lớn như ẩn như hiện.

Bóng ma đó như một con nhím thật lớn, cả người đều là mũi nhọn sắc bén dữ tớn, bàn tay như móng vuốt sắc bén, trong con ngươi phóng thích ra hào quang tàn bạo khát máu.

“Một con Tiêm Thứ Ma cấp chín, hẳn đến từ Bạo Diệt Thâm Uyên, tên này không dễ chọc.” Y Nặc Ti thấp giọng nói.

“Cấp chín...”

Chỉ nhìn một cái, Tần Liệt liền nhíu mày. Ác ma cấp chín, chính là cấp bậc Thâm Uyên lĩnh chủ, hắn tự nhiên cũng không muốn chủ động đi trêu chọc.

“Nhưng, hắn giống như có ý đối với chúng ta.” Y Nặc Ti lại nói.

Tần Liệt tập trung nhìn, phát hiện đám mây mù màu tím bao bọc Tiêm Thứ Ma, quả nhiên nhanh chóng trôi nổi, hướng tới phương vị hắn và Y Nặc Ti.

Con Tiêm Thứ Ma kia vốn ở trong sương tím tỏ ra có chút mơ hồ, cũng đột nhiên trở nên rõ ràng, cũng đột nhiên cao giọng gào rống.

“Tên này giống như còn là một ác ma đời đầu...” Khuôn mặt Y Nặc Ti đầy cay đắng, nói: “Tiêm Thứ Ma ở Bạo Diệt Thâm Uyên cũng là ác ma cấp thấp, thường thường đều chỉ có huyết mạch cấp ba cùng cấp bốn, tên này có thể lột xác đến huyết mạch cấp chín, chỉ sợ không dễ đối phó. Chúng ta... nên nghĩ cách né tránh hắn hay không?”

“Tránh như thế nào?” Tần Liệt nói.

“Ngươi không phải có huyết mạch Thời Không Yêu Linh sao? Chỗ này là Thâm Uyên thông đạo, coi như là sân nhà của ngươi, ngươi không thể thông qua huyết mạch truyền thừa của Thời Không Yêu Linh nghĩ cách một chút sao?” Y Nặc Ti gấp nói.

Lúc này, Tiêm Thứ Ma cấp chín kia đã đang điên cuồng rít gào.

Lúc hắn một đường điên cuồng mà tới, rất nhiều ánh sáng vỡ vụn lần lượt phát nổ, những ánh sáng vỡ vụn đó sinh ra lực trùng kích, uy lực cực kỳ kinh người, đem hắn trùng kích không ngừng lăn lộn.

Các cây gai sắc bén trên người hắn, cũng ở trong những vụ nổ đó, thỉnh thoảng nứt gãy.

Nhưng hắn mặc dù nhìn như chật vật, nhưng phương hướng trùng kích đến luôn không thay đổi, cách Tần Liệt và Y Nặc Ti cũng trở nên càng lúc càng gần.

Bình luận

Truyện đang đọc