LINH VỰC

Từng sóng vai chiến đấu với Áo Khắc Thản, nàng biết rõ Áo Khắc Thản đáng sợ, nàng thật ra từ trong lòng có một tia sợ hãi đối với Áo Khắc Thản.

Tần Liệt có thể từ đầu tới cuối bức bách Áo Khắc Thản phân thân vô thuật, làm nàng phi thường ngoài ý muốn, nàng do đó đã tiếp nhận sức chiến đấu của Tần Liệt.

“Chính là hiện tại, năm đại gia tộc của Thần tộc, hẳn là chiến đấu với một đám cao giai ác ma nọ ở phụ cận Bổn Nguyên Thâm Hải.” Vẻ mặt Tần Liệt ngưng trọng, nói: “Nếu ta không đoán sai, Áo Khắc Thản và Tác Mỗ Nhĩ sở dĩ thối lui, là vì bọn hắn không muốn tiêu hao quá nhiều lực lượng ở trên người các ngươi. Bọn hắn cần bảo trì đủ nhân viên, đi đối phó một phương thắng lợi giữa Thần tộc và ác ma, trước cướp lấy quyền khống chế Bổn Nguyên Thâm Hải, đạt được một khối Bổn Nguyên Tinh Diện kia.”

Dừng một chút, hắn lại nói: “Một khi để Tác Mỗ Nhĩ đạt được Bổn Nguyên Tinh Diện, các ngươi... Chỉ sợ vẫn là khó thoát độc thủ.”

Lấy thực lực Tác Mỗ Nhĩ cùng Áo Khắc Thản đến xem, cộng thêm các tộc nhân Tái Đa Lợi Tư gia tộc, muốn cường hành giết chết mọi người ở đây khó khăn không phải quá lớn.

Chẳng qua, Tác Mỗ Nhĩ, Áo Khắc Thản và Tái Đa Lợi Tư gia tộc, cũng cần trả giá rất đắt mà thôi.

Bọn họ lựa chọn lúc này rời khỏi, thuần túy là vì hai người này có mục tiêu lớn hơn nữa -- cướp lấy Bổn Nguyên Thủy Giới.

Sau khi để Tác Mỗ Nhĩ lấy được khối Bổn Nguyên Tinh Diện kia, bí cảnh này sẽ bị Tác Mỗ Nhĩ nắm giữ, đến lúc đó tộc nhân Linh tộc, Cốt tộc, Vũ tộc, vẫn là sẽ bị vô tình tiêu diệt.

Tác Mỗ Nhĩ trù tính lâu như vậy, dẫn dụ năm đại gia tộc Thần tộc hội tụ, thúc đẩy bọn họ đi Bổn Nguyên Thâm Hải, muốn bọn họ tử chiến với ác ma.

Bất luận một bên nào thắng lợi, chờ bọn họ, đều sẽ là Tác Mỗ Nhĩ, Áo Khắc Thản cùng rất đông tộc nhân Tái Đa Lợi Tư gia tộc!

Bọn họ sở dĩ tới đây xuống tay với đám người Thâm Lam, là vì bọn họ cảm thấy lấy lực lượng bọn họ, đủ để nghiền áp ba phương này mà không cần trả giá thê thảm đau đớn.

Kết quả, bởi hắn đến, bởi Thâm Lam thời khắc mấu chốt bình tĩnh, còn có Sa Liệt, Tư Thản Tạp phấn khởi giao tranh, bọn hắn chưa thể dễ dàng được như mong muốn.

Tác Mỗ Nhĩ tiêu hao quá nhiều hồn lực, Áo Khắc Thản, cũng lãng phí quá nhiều lực lượng ở trên người hắn, cái này rõ ràng sẽ ảnh hưởng hành động phía sau của bọn hắn, cho nên bọn hắn mới sẽ làm ra điều chỉnh.

“Nếu để Tác Mỗ Nhĩ khống chế Bổn Nguyên Thủy Giới, chúng ta không có một ai có thể sống rời khỏi.” Thâm Lam mở miệng nói.

Tần Liệt trầm ngâm một chút, nói: “Ta đi Bổn Nguyên Thâm Hải trước.”

Mắt Thâm Lam hiện lên một tia lo âu, chợt nghiêm túc nói: “Xin cẩn thận một chút.”

Tần Liệt gật gật đầu, không nhiều lời cái gì, cũng chưa hướng Sa Liệt và Tư Thản Tạp giải thích, xoay người liền rời khỏi.

“Chủ nhân, hắn vì sao lại đột nhiên giúp ngươi?” Tiên Na kinh ngạc nói.

Sa Liệt và Tư Thản Tạp cũng nghi hoặc trùng trùng nhìn tới.

“Xin lỗi, vấn đề này ta không thể trả lời ngươi.” Thâm Lam nói.

Tiên Na sửng sốt một chút, nói tiếp: “Về sau, đối với chúng ta mà nói, hắn có thể là kẻ địch không?”

“Sẽ không.” Thâm Lam lắc đầu.

“Vậy thì rồi.” Tiên Na âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Ở lúc các nàng nói chuyện, Tần Liệt liên tục làm phép “Tật Lôi Độn”, lấy tốc độ cực hạn hắn có thể đạt tới chạy tới Bổn Nguyên Thâm Hải.

Không biết vì sao, vừa từ Thâm Lam bên này rời khỏi, hắn lại sinh ra một loại cảm giác bất an mãnh liệt.

“Kiền Thăng những tộc nhân gia tộc đó sẽ không bị giết hết chứ?”

Hắn nhíu chặt lông mày, cảm thấy càng lúc càng nôn nóng, không biết ở phụ cận Bổn Nguyên Thâm Hải tiến hành huyết chiến, rốt cuộc là một cái thế cục như thế nào.

Cũng không biết liên tục thúc dục bao nhiêu lần “Tật Lôi Độn”, ở lúc hắn cảm thấy lực lượng sấm chớp trong cơ thể như đã không đủ dùng, hắn rốt cuộc nhìn thấy không trung rộng thoáng phương xa.

Đó là các khối Ám Diệu Thạch Thần tộc và cao giai ác ma phóng ra.

Không trung sáng ngời, một nữ tử xinh đẹp tóc dài màu tím bay múa, mắt tím ánh sáng loá mắt, toàn thân bị thâm uyên ma khí nồng đậm như nước bao lấy, phóng ra linh hồn uy hiếp kinh thiên động địa.

Cách xa mấy ngàn thước, hắn chỉ xa xa nhìn thoáng qua, linh hồn cũng tựa như cũng bị dẫn dắt ra bên ngoài cơ thể.

“Ngữ Thi!”

Hắn kinh hãi hét lên, quả thực không thể tin được mắt mình, vẻ mặt rung động.

Chỉ thấy Địch Già hắn coi là đại địch, rõ ràng lấy Lăng Ngữ Thi làm trung tâm, đang đem hết toàn lực che chở Lăng Ngữ Thi làm phép.

Mà đám người Hạo Kiệt, Thương Diệp, còn có Kiền Thăng, thì là thất khiếu đổ máu, vừa liều mạng ngăn cản linh hồn rời cơ thể, vừa nghĩ cách muốn đánh giết nàng.

Cảnh này cực kỳ quỷ dị, vượt quá hắn dự liệu rất nhiều, khiến hắn trong nháy mắt vậy mà lại ngây dại.

“Sao có thể như vậy?”

Từ khi thông qua phân thân Hồn Thú, biết đám người Lăng Ngữ Thi, Lăng Huyên Huyên cũng bước vào Bổn Nguyên Thủy Giới, hắn đã luôn lo lắng.

Hắn biết thực lực đám người Lăng gia, chỉ sợ không đủ để sống sót ở Bổn Nguyên Thủy Giới tàn khốc. Hắn vài lần muốn thoát ly Liệt Diễm gia tộc, cũng là hy vọng có thể tìm được đám người Lăng gia.

Hắn từ đầu tới cuối cho rằng đám người Lăng Ngữ Thi tình cảnh gian nan.

Nhưng, phương xa, mảng bầu trời ở gần Bổn Nguyên Thâm Hải, đám ác ma săn bắn bị hắn coi là đại địch, rõ ràng là lấy Lăng Ngữ Thi làm chủ!

Địch Già lúc trước đại chiến Hạo Kiệt, đến từ “Hoàng Tuyền Luyện Ngục”, là một cao giai ác ma đáng sợ nhất ở Bổn Nguyên Thủy Giới.

Đám người Y Nặc Ti cùng Vi Sâm Đặc đều nghe lệnh Địch Già, coi hắn là lãnh tụ.

Nhưng, hắn giờ phút này lại đang đem hết toàn lực bảo vệ Lăng Ngữ Thi, để tránh Hạo Kiệt, Thương Diệp, Minh Hú thương tổn tới nàng.

Khung cảnh chiếu ở mi mắt hắn quá mức quỷ dị, ra ngoài hắn đoán trước rất nhiều.

Hắn kinh ngạc nhìn Lăng Ngữ Thi chói mắt vô cùng giữa không trung, trong lúc nhất thời tinh thần hoảng hốt, có chút không phân rõ chân thật.

Hắn lại nhìn về phía tình hình chiến đấu bên dưới Lăng Ngữ Thi, ý đồ thông qua chi tiết còn lại, để xác định một hình ảnh này là thật hay không.

Phụ cận Bổn Nguyên Thâm Hải, rõ ràng từng trải qua chiến đấu tàn khốc tanh máu, rất nhiều ác ma và tộc nhân Thần tộc vĩnh viễn mất đi linh hồn dao động.

Đám người Lợi Duy Liệt Diễm gia tộc, Huyền Băng gia tộc Hoành Khải lúc trước từng nghi ngờ hắn, cũng đã biến thành thi thể máu thịt mơ hồ.

Diễm Phong, ngực bị một cây ma đao bằng xương đâm xuyên, bị đóng đinh trên mặt đất, rõ ràng cũng chết đã lâu.

Vụ Sa và Lưu Dạng, chiến giáp trên người đã vỡ vụn, một thân vết máu, lại vẫn đang cùng Kiền Thăng, Nam Khi chém giết với các cao giai ác ma.

Tầm mắt hắn trôi nổi đến phụ cận Bổn Nguyên Thâm Hải.

Đám người Lăng Huyên Huyên và Lăng Phong, Cao Vũ, thế mà cũng ở trong đám ác ma, trên người giống như cũng đều bị thương.

Bình luận

Truyện đang đọc