LINH VỰC

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Trong máu tươi, vô số thần văn bay múa như bướm, hướng hắn kể cái gì đó.

Nhắm mắt, toàn bộ linh hồn ý thức của hắn tập trung ở huyết mạch, từ trong kho báu huyết mạch lấy ra tri thức huyền ảo.

“Các vị, các ngươi muốn đi nơi khác trước, hay là vùng trung bộ Tam Lăng đại lục?”. Sau một hồi, hắn mở mắt ra, nhìn mọi người nói: “Ta muốn đến cung điện đá dưới lòng đất Tuyệt Âm mộ địa gặp con Tà Long kia một lần”.

“Ngươi muốn đi gặp con Tà Long đó? Vì sao?”. Hạ Nghi vi kinh.

“Có lẽ, ta có thể đạt thành ăn ý với bọn Tà Long kia, bọn nó tựa như cực kỳ chán ghét tộc nhân ba Quỷ tộc!”. Tần Liệt tỏ thái độ.

Hạ Nghi trầm ngâm một chút, lại nói: “Tà Long và ba Quỷ tộc xác thực thế thành nước lửa”.

Mọi người kinh ngạc hẳn lên.

“Bác Thiên tộc trước khi từ vực ngoại tinh không hạ xuống, Tà Long tộc đã thường xuyên huyết chiến với ba Quỷ tộc. Đợi đến sau khi Bác Thiên tộc bước lên mảnh thiên địa này, các đại chủng tộc nhất nhất quy hàng, Tà Long tộc cũng biến thành một thanh vũ khí sắc bén của Bác Thiên tộc, tục truyền nói, một trong các điều kiện quy thuận của Tà Long tộc, chính là tiêu diệt ba Quỷ tộc”.

“Lúc Bác Thiên tộc tiến hành diệt sạch chủng tộc đối với ba Quỷ tộc, Tà Long tộc cũng là kẻ tham dự góp sức, theo Bác Thiên tộc đại khai sát giới đối với ba Quỷ tộc”.

“Hai đại chủng tộc này một khi gặp nhau, sẽ lập tức triển khai chém giết, cũng là ở trong tình lý”.

Thân là một trong các Luyện Khí sư trác tuyệt nhất của Thiên Khí tông, Hạ Nghi đối với một ít chuyện cũ thời đại thái cổ, tựa như có chút nhận thức.

“Hiểu biết của ta đối với ba Quỷ tộc giới hạn ở một quyển sách cổ, cho nên tuy ta biết ba Quỷ tộc, biết bọn chúng khúc mắc với Tà Long tộc, nhưng ta không nhận biết bọn chúng”. Hạ Nghi giải thích: “Cho nên nếu không có ngươi chỉ rõ bọn chúng, ta cho dù là nhìn thấy những dị tộc này, cũng không biết bọn chúng rốt cuộc là chủng tộc nào”.

Tần Liệt gật gật đầu.

“Ngươi có lòng tin sau khi gặp con Tà Long đó, sẽ không bị nó đánh chết? Tà Long tộc, hiếu sát, tàn bạo, lạnh lùng tàn khốc vô tình, âm hiểm giả dối, hầu như không có ưu điểm gì, ngươi khẳng định muốn đi gặp nó?”. Hạ Nghi hỏi tiếp.

“Ta nghĩ ta không có việc gì”. Tần Liệt một tay đè Phong Ma Bi, nói: “Ta có nó”.

“Vậy được, ngươi đi xuống là được. Chúng ta có thể ở bên ngoài chờ ngươi một đoạn thời gian”. Hạ Nghi nhẹ nhàng gật đầu.

“Cái này...”.

“Có thể quá nguy hiểm hay không?”.

“Vì sao thế nào cũng phải đi gặp con Tà Long kia?”.

Rất nhiều người tỏ vẻ khó hiểu.

Tần Liệt vẫn chưa giải thích cái gì.

Từ một con Kim Sí Loan kia của Trầm Nguyệt nhảy xuống, hắn lập tức rơi vào cửa một huyệt động của Tuyệt Âm mộ địa, hướng tới sâu trong lòng đất âm hàn u ám lẻn vào.

Sáu Hư Hồn chi linh, lúc trước từng theo đuôi tộc nhân ba Quỷ tộc, một mực tiến vào sâu trong lòng đất, phân tán ở các khu vực của cung điện đá.

Hư Hồn chi linh chính là tai mắt của hắn, dựa vào ký ức, hắn một đường lặn xuống, liên tục xâm nhập.

Ven đường chứng kiến, đều là các xác chết máu thịt mơ hồ của tộc nhân ba Quỷ tộc, các xác chết đó đại đa số bị xé thành phấn, còn có rất nhiều bị nọc độc ăn mòn phun, biến thành một bộ xương dính máu.

Khung cảnh dọc theo đường đi nhìn thấy quả nhiên tanh máu vô cùng, mùi máu tươi tanh hôi nồng đậm, mấy phen làm người ta muốn nôn mửa.

Sau nửa canh giờ.

Sau khi thông qua các con đường đá kín đáo đi thông lòng đất, chỉ sợ xâm nhập lòng đất gần vạn thước, hắn rốt cuộc tới cung điện đá chỗ Tà Long Cát Nhĩ Bá Đặc.

“Vù vù vù! Vù vù vù!”.

Hư Hồn chi linh phân tán ở phương vị khác, hóa thành các chùm sáng đi đến, vờn quanh hắn, như sáu mặt trời lóe ra hào quang lóa mắt.

Tần Liệt tập trung nhìn, phát hiện sáu thân thể Hư Hồn chi linh co thành một cục, như một quả bóng cao su không ngừng bành trướng.

“Hô...”.

Hắn còn chưa kịp nhiều lời một câu, sáu Hư Hồn chi linh, phảng phất mỏi mệt muốn chết, đều trở về Trấn Hồn châu nghỉ ngơi.

Hắn đột nhiên ý thức được, chờ lúc Hư Hồn chi linh đi ra lần nữa, hẳn là có thể thật sự tiến hóa một cấp.

Nhưng vào lúc này, một cái vuốt rồng chợt hạ xuống, lúc hắn còn chưa phản ứng lại, thân thể đã bị vuốt rồng nắm lấy.

Sau một trận trời đầy xoay chuyển, hắn rốt cuộc ổn định thân thể, sau đó liền phát hiện vuốt rồng mang theo hắn, đã tới trước mắt Cát Nhĩ Bá Đặc.

Mắt Tà Long Cát Nhĩ Bá Đặc, như cái đèn lồng to xanh lét, ở cung điện đá u ám tỏ ra vô cùng âm trầm quỷ dị.

Nhưng, ở sâu bên trong con ngươi thật lớn của Tà Long, cẩn thận nhìn mà nói, sẽ phát hiện hai cái ấn ký chỉ Liệt Diễm gia tộc có.

Đợi đến sau khi Tần Liệt nhìn thấy hai cái ấn ký đó, hắn bỗng nhiên yên lòng, còn nhếch miệng cười, thoải mái nói không nên lời.

Hắn bắt đầu vận chuyển huyết mạch chi lực.

Từng đám lửa cháy từ trong máu hắn bốc hơi ra, vô số thần văn lưu động, như từ lỗ chân lông cả người hắn tung bay, làm hắn nháy mắt tỏ ra lóa mắt vô cùng.

Cái vuốt rồng nọ Cát Nhĩ Bá Đặc nắm hắn cũng bị lửa nóng tổn thương, điều này làm Tà Long không khỏi rên một tiếng.

Ở lúc Tần Liệt lấy bí thuật kích phát huyết mạch, làm nó thiêu đốt càng thêm mạnh, ngay cả sâu bên trong con ngươi của Cát Nhĩ Bá Đặc cũng có lửa cháy trồi lên.

Cát Nhĩ Bá Đặc đột nhiên kêu lên đau đớn.

Lúc này, huyết mạch chi lực của Tần Liệt mới đột nhiên thu liễm, dừng lại hỏi: “Lời thề của Tà Long tộc các ngươi, nay coi như không tính nữa?”.

Lúc trước, hắn ở bên trên Tuyệt Âm mộ địa, lúc máu tươi thiêu đốt, hắn từ trong kho báu huyết mạch đã nhìn thấy một số thứ.

Hạ Nghi nói không giả, Tà Long tộc, quả thực từng hướng Bác Thiên tộc tuyên thệ nguyện trung thành, vĩnh viễn không ruồng bỏ.

Sau khi lời thề này hình thành, làm hậu duệ Bác Thiên tộc ở sau khi trưởng thành, có thể đi Tà Long tộc chọn lựa một con Tà Long làm vật cưỡi.

Một khi hậu duệ Bác Thiên tộc đạt thành ăn ý với Tà Long lựa chọn, còn có lớp già của Bác Thiên tộc, ở trên người Tà Long lưu lại ấn ký chỉ gia tộc tên hậu duệ kia có.

Lúc này, con Tà Long tên là ‘Cát Nhĩ Bá Đặc’ này, sâu bên trong con ngươi, vừa vặn có ấn ký của Liệt Diễm gia tộc.

Ấn ký đó, là ở trước khi Cát Nhĩ Bá Đặc thức tỉnh, từ Phong Ma Bi khắc xuống.

Tần Liệt từ kho báu huyết mạch đạt được tri thức, trừ có minh ước của Tà Long tộc với Bác Thiên tộc, còn có bí thuật lấy huyết mạch đến kích phát ấn ký trong cơ thể Tà Long.

Chính là bởi vì dựa vào bí thuật đó, hắn mới dám một mình xâm nhập sâu trong lòng đất Tuyệt Âm mộ địa, tới gặp con Tà Long này.

Bởi vì hắn lúc trước thông qua Hư Hồn chi linh, đã nhìn thấy sâu bên trong mắt con Tà Long này có ấn ký chỉ Liệt Diễm gia tộc có.

“Tộc ta chưa từng ruồng bỏ lời thề!”. Cát Nhĩ Bá Đặc lấy tiếng thông dụng của linh vực gầm nhẹ.

“Hậu duệ Thần tộc, sau khi trưởng thành đến tộc ta chọn đồng bạn, chỉ có thể lựa chọn tộc nhân cấp tám trở xuống, chưa có tên thật!”.

“Mà ta, Cát Nhĩ Bá Đặc cao quý, vĩ đại, uy vũ, thì là Tà Long đã đạt tới cấp tám, hơn nữa là có được tên thật!”.

“Tà Long có được tên thật, tuyệt đối không thể trở thành vật cưỡi của ngươi! Huống chi, ngươi chẳng những không phải Thần tộc thuần túy, hơn nữa còn nhỏ yếu như vậy!”.

“Cho nên, ngươi không xứng trở thành chủ nhân của ta!”.

Cát Nhĩ Bá Đặc rít gào.

“Ta đến, không phải vì muốn nô dịch ngươi, ta không cần ngươi trở thành vật cưỡi của ta, mà là muốn tìm ngươi nói chuyện hợp tác”. Tần Liệt mỉm cười nói.

“Hợp tác?”. Cát Nhĩ Bá Đặc nghi hoặc hẳn lên, chợt hừ lạnh một tiếng, thất vọng nói: “Quả nhiên không phải Thần tộc thuần túy, Thần tộc chân chính, xưa nay sẽ không hợp tác cái gì!”.

“Ồ? Vậy bọn họ vậy làm như thế nào?”. Tần Liệt hiếu kỳ nói.

“Hoặc là quy thuận, hoặc là lập tức giết chết, bọn họ chưa từng cho người khác cái lựa chọn thứ ba!”. Cát Nhĩ Bá Đặc kính sợ nói.

“Nơi này trừ ngươi, còn có Tà Long khác có được tên thật hay không?”.

“Không có nữa!”.

“Ngươi chỉ cấp tám, nếu gặp phải mười mấy lão quỷ Quỷ tộc có được hồn đàn hai tầng, ba tầng, ngươi có lòng tin sống sót không?”.

“Không có”.

Tần Liệt gật gật đầu, nở nụ cười: “Không có, vậy ngươi phiền to rồi. Hiện tại, ít nhất có mười tên cường giả hồn đàn của ba Quỷ tộc, ở sâu trong bầu trời huyết chiến với cường giả hồn đàn của Nhân tộc. Bọn chúng sở dĩ chưa giết đến nơi này, chỉ là bởi vì bọn chúng tạm thời không rảnh tay!”.

Cát Nhĩ Bá Đặc đột nhiên rít gào lên: “Nếu không phải theo Thần tộc các ngươi tiến hành trận chiến trăm tộc, tộc ta sẽ tuyệt đối không chết và bị thương thảm trọng, nếu tộc nhân có được tên thật của tộc ta, nay đều ở nơi này, vậy lão gia hỏa của ba Quỷ tộc đều sẽ biến thành thức ăn của chúng ta!”.

“Đáng tiếc nơi này chỉ có ngươi”. Tần Liệt không khách khí cắt đứt lời kế tiếp của hắn.

“Nói đi! Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”. Cát Nhĩ Bá Đặc rống giận.

“Rúc ở trong này không phải cách hay. Một khi chiến đấu trên trời phân ra thắng bại, chỉ cần còn có cường giả hồn đàn của ba Quỷ tộc còn sống, bọn chúng tất nhiên sẽ giết đến nơi này, đem một chi Tà Long này của các ngươi diệt tộc, lấy máu thịt các ngươi, để nhanh chóng khôi phục sức chiến đấu của bọn chúng!”. Tần Liệt hừ lạnh.

“Chúng ta lại có thể như thế nào?”. Cát Nhĩ Bá Đặc hét giận dữ, vẫy cánh, lượn vòng ở trong cung điện đá, tràn ngập oán niệm quát: “Thần tộc các ngươi sau khi chiến bại, từ linh vực chạy về phía vực ngoại tinh không, các ngươi chỉ mang theo bộ phận cực ít tộc nhân tộc ta. Càng nhiều Tà Long, cấp tám trở xuống chưa có tên thật, thì bị vứt bỏ ở nơi này, chúng ta phải đối mặt Nhân tộc, Tu La tộc, Mộc tộc, Long tộc, Cổ Thú tộc rất nhiều chủng tộc diệt sát, ngươi biết chúng ta là sinh tồn như thế nào không?”.

Tần Liệt trầm mặc.

“Tộc nhân tộc ta, rất nhiều bị bắt sống, bị bọn chúng lột da rút xương, biến thành linh tài của bọn chúng! Trở thành thức ăn ngon của bọn chúng!”.

“Những thế giới phụ do các ngươi ban cho cho chúng ta, một cái tiếp nối một cái luân hãm, bị các chủng tộc chiến thắng chia nhau vơ vét”.

“Không gian chúng ta có thể hoạt động càng ngày càng nhỏ!”.

“Chỉ cần chúng ta còn sống, chỉ cần long hồn còn ở trong thân rồng, hơi thở rồng của chúng ta sẽ không biến mất”.

“Bọn chúng có thể thông qua hơi thở rồng tìm được chúng ta”.

“Vì sống sót, ta cùng tộc nhân của ta chỉ có thể thông qua làm vỡ hồn, đem long hồn lấy bí thuật của Tà Long tộc làm tan vỡ, khiến long hồn phân tán ở nơi khác nhau, chia lìa với thân rồng, ẩn náu ở chỗ sâu dưới lòng đất, mới có thể lấy trạng thái giả chết tồn tại”.

“Chúng ta bởi vậy từ bỏ tiến thêm một bước tu luyện”.

“Bởi vì, các ngươi từng hứa hẹn, một ngày kia các ngươi chắc chắn ngóc đầu trở lại, chúng ta vì thế yên lặng ở sâu dưới lòng đất, lấy trạng thái giả chết yên lặng chờ”.

“Chúng ta đang đợi ngày nào đó các ngươi trở về!”.

Nói đến đây, Tà Long Cát Nhĩ Bá Đặc ngừng một chút, nhìn thật sâu về phía Tần Liệt, nói: “Đáng tiếc, ngươi không phải người chúng ta chờ đợi”.

Tần Liệt tiếp tục im lặng.

Hắn biết, Tà Long chờ, chính là tộc nhân Thần tộc chân chính.

Bọn họ đang đợi tộc nhân Thần tộc, lại một lần nữa từ trên trời xuống, một lần nữa mở ra thời đại hoàn toàn mới của linh vực.

“Ta quả thực không phải người các ngươi muốn đợi”. Hồi lâu sau, sắc mặt Tần Liệt ngưng trọng, nói: “Nhưng tình huống các ngươi hiện nay rất không ổn, các ngươi phải làm chút gì đó, nếu không... Hoặc là các ngươi bị Quỷ tộc chém giết, hoặc là, ở tương lai bị cường giả Nhân tộc bao vây tiễu trừ”.

Sự thật bày ở trước mặt một chi Tà Long này chính là tàn khốc như thế.

***

“Ngươi nói hắn có thể nói chuyện gì với Tà Long?”.

Trên Tuyệt Âm mộ địa, Đỗ Hướng Dương và Lạc Trần bọn võ giả Thiên Kiếm sơn canh giữ ở chỗ một cửa hang, nhàn rỗi nhàm chán, Đỗ Hướng Dương tự kiếm chuyện để nói.

Lạc Trần lạnh mặt, hờ hững nói: “Quỷ biết”.

“Tiểu tử đó càng ngày càng nhìn không thấu”. Sờ cằm, con ngươi Đỗ Hướng Dương có ánh sáng lấp lánh: “Hắn từ Thần Táng tràng đạt được Phong Ma Bi, sao có thể có nhiều tác dụng thần diệu như vậy? Lại có thể dùng để cảm giác ba Quỷ tộc, lại có thể dẫn phát dấu ấn trên người bọn chúng, nay còn có thể giao thiệp với Tà Long, thật sự là làm người ta không thể không kinh ngạc”.

“Ở trên người hắn, khẳng định còn cất giấu thứ khác chúng ta không biết”. Lạc Trần suy đoán.

Đỗ Hướng Dương rất cho là đúng gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy”.

“Hy vọng hắn có thể sống đi ra”. Lạc Trần nhíu mày.

“Mạng hắn trước giờ luôn rất cứng!”. Đỗ Hướng Dương trả lời.

***

Bên kia.

Thiên Khí tông Hạ Nghi, Tất Vưu, còn có đám người La Khả Hinh, cũng tụ tập ở cùng nơi, thấp giọng bàn luận cái gì.

“Hạ lão, có cảm thấy... Tần Liệt không vẻn vẹn chỉ nắm giữ Phong Ma Bi đơn giản như vậy hay không?”. La Khả Hinh hạ giọng nói.

“Ta cũng cảm thấy hắn không có khả năng thông qua Phong Ma Bi làm được nhiều việc như vậy!”. Phùng Nhất Vưu hừ nói.

Hạ Nghi nhìn về phía mọi người, trầm ngâm chốc lát, đột nhiên nói: “Thần Táng tràng không đơn giản như các ngươi nghĩ”.

“Ồ?”. Vẻ mặt La Khả Hinh chấn động, ngồi nghiêm chỉnh, toát ra hứng thú nồng hậu.

Phùng Nhất Vưu cũng tập trung nghe.

“Có một số việc, chỉ có ít ỏi mấy người biết được, cha ngươi từng dặn dò chúng ta, không cho phép chúng ta hướng ra phía ngoài lộ ra”. Hạ Nghi nhìn về phía Phùng Nhất Vưu.

“Mấy người các ngươi đi bên ngoài chút!”. Tất Vưu hướng vài tên võ giả Thiên Khí tông bên cạnh hạ lệnh.

Vài tên võ giả chỉ Như Ý cảnh, Phá Toái cảnh, nghe vậy yên lặng lui về phía sau, một mực lui đến ngoài vài trăm thước mới dừng.

Bởi vậy, còn tụ tập ở cạnh Hạ Nghi, hoặc là cảnh giới đạt tới Niết Bàn, hoặc thì là người thân phận đặc thù như La Khả Hinh, Phùng Nhất Vưu.

“Bên ngoài rất nhiều đồn đại là thật, chúng ta quả thực âm thầm lui tới với Khương Chú Triết, một điểm này, nghĩ hẳn các ngươi cũng đều hiểu rõ trong lòng chứ?”. Hạ Nghi nhìn về phía Phùng Nhất Vưu cùng La Khả Hinh.

Hai người nhẹ nhàng gật đầu.

Nhất là Phùng Nhất Vưu, hắn cúi đầu, sắc mặt suy sụp: “Ta biết ta có thể sống sót ở Thần Táng tràng, đều là bởi vì Khương Chú Triết, bằng không ta chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ”.

Bình luận

Truyện đang đọc