LINH VỰC

“Tới gần một chút sao...” Đôi mắt đẹp của Lưu Dạng xoay chuyển, khẽ mím môi, cười tủm tỉm nói: “Không thành vấn đề.”

Nàng cách Tần Liệt vốn không xa, lúc này cái mông đầy đặn khẽ nhấc, liền kiều mỵ vô hạn mà đến.

Nàng hầu như sóng vai ngồi xuống với Tần Liệt.

“Hô...” Nàng cười khẽ phun ra một ngụm hương thơm đến trên mặt Tần Liệt, trong mắt ám hỏa dâng trào, dịu dàng nói: “Hiện tại có đủ gần hay không? Hay là không đủ mà nói... Ta ngồi trong lòng ngươi như thế nào?”

Đại đa số nữ nhân Thần tộc đều là dám yêu dám hận, tính cách cũng thường thường mạnh mẽ lớn mật, Lưu Dạng cũng thế.

Theo tiếp xúc sâu sắc, nàng đối với Tần Liệt dần dần có một tia hảo cảm. Nàng bình thường cũng không chút che dấu, một điểm này Kiền Thăng, Diễm Phong, Nam Khi đều thấy rõ ràng.

Có lẽ cũng bởi vì như vậy. Diễm Phong ngay từ đầu đã đối đầu với Tần Liệt, về sau cũng không dây dưa nàng nữa.

Kiền Thăng cũng rõ ràng một điểm này, mới cố ý an bài nàng đi thủ hộ Tần Liệt, xem như gián tiếp sáng tạo cơ hội cho hai người.

Lưu Dạng tự nhận là nàng đã biểu hiện rất rõ ràng, cũng đang chờ Tần Liệt thoáng chủ động chút, nhưng Tần Liệt... Tựa như từ đầu tới cuối chưa lĩnh hội ý tứ của nàng.

Trong lòng nàng sốt ruột, lần này... Liền càng thêm chủ động.

“Ặc, không cần, khoảng cách này được rồi.” Vẻ mặt Tần Liệt lúng túng nói.

Tâm thần hắn đột nhiên hơi loạn.

Viêm Giới màu đỏ sậm, như khí cầu đỏ bị cuồng phong thổi, lay động mạnh một cái.

Hắn không thể không tạm thời dừng thúc dục “Quần Nhiên Huyết Thuật”.

Lưu Dạng hơi sững sờ, nàng quay đầu nhìn tới, nói: “Ngươi đang tránh né cái gì?”

Tần Liệt trầm mặc một chút, sờ sờ cái mũi, nói: “Ta lúc trước đã nói với các ngươi, ta có mấy người rất thân mật, lấy thân phận thâm uyên ác ma, cũng tới nơi này.”

“Ừm, ta biết.” Vẻ mặt Lưu Dạng không hiểu, không rõ hắn vì sao đột nhiên nhắc tới việc này.

“Trong mấy người đó, có một là... Vị hôn thê của ta.” Tần Liệt nói.

“Vị hôn thê?” Lưu Dạng kinh ngạc.

Tần Liệt gật đầu, suy nghĩ một chút, hắn lại cười khổ nói: “Cái kia, ta ở Linh Vực còn có nữ nhân khác...”

Lưu Dạng kỳ quái nhìn hắn, “Vì sao đột nhiên nói những cái này với ta?”

Lời vừa nói ra, ngược lại là đổi thành Tần Liệt ngây ngẩn cả người, “Ta một đống chuyện phiền toái, lại hỗn loạn, ta không muốn ngươi...”

Nhưng, không đợi hắn nói cho hết lời một phen, Lưu Dạng đã cắt đứt trước, cười không nổi nói: “Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta muốn cùng ngươi thiên trường địa cửu hay sao?”

Tần Liệt ngạc nhiên.

“Thần tộc chúng ta đối với chuyện giữa nam nữ đều chỉ nhìn trước mắt.” Lưu Dạng thấp giọng cười, nói: “Có lẽ, sau khi chuyến đi bí cảnh lần này kết thúc, chúng ta liền mỗi người một nơi. Mà ta, nếu ở lúc nhiệm vụ lần sau, gặp được đối tượng khác vừa ý, cũng sẽ cùng hắn, ngươi chẳng lẽ không biết chúng ta ở phương diện này rất tùy tiện?”

“Ô!” Tần Liệt hô khẽ.

“Cho nên, ta đối với quá khứ của ngươi, còn có tương lai của ngươi, cũng không cần hiểu biết, cũng căn bản sẽ không để ý.” Lưu Dạng rất tự nhiên nói.

Tần Liệt thật lâu không nói nên lời.

Hắn và tộc nhân Liệt Diễm gia tộc, thời gian tiếp xúc không dài, nhận thức đối với Thần tộc hiển nhiên cũng không đủ.

Hắn từ Hồn Thú phân thân đến, về Thần tộc ký ức, cũng không đề cập đến tình yêu nam nữ phương diện.

Cho nên hắn đương nhiên cho rằng Thần tộc giống với nhân tộc.

“Vì sao sẽ như vậy?” Một lát sau, sắc mặt hắn mới cổ quái nói.

Nụ cười của Lưu Dạng tỏ ra có chút cay đắng, nói: “Chúng ta khác với nhân tộc, năng lực sinh sản của chúng ta quá yếu, không phải tùy tùy tiện tiện có thể có bầu.”

Tần Liệt càng thêm kinh dị.

Mặt Lưu Dạng đỏ lên, có chút ngượng ngùng nói: “Chính là nói, chúng ta có thể cần trải qua rất nhiều nam tử trong tộc, mới có thể mang thai. Mà không phải bất cứ hai người nào cùng một chỗ, chỉ cần kết hợp, thì nhất định có thể mang thai sinh con. Cho nên, chúng ta cần... Không ngừng đi thử, thử mãi đến thành công mới thôi.”

Tần Liệt ngẩn ngơ, mơ hồ hiểu ra một chút, sau đó nói: “Ngươi từng thử mấy người rồi?”

“Còn, còn chưa. Vốn muốn tìm Diễm Phong thử chút, hiện tại ta đã đổi chủ ý, muốn tìm ngươi thử trước một lần.” Lưu Dạng cũng có chút ngượng ngùng.

Tần Liệt chần chờ một chút, nói: “Ta nghĩ... Chúng ta vẫn là thử Quần Nhiên Huyết Thuật trước đi?”

“Ừm.” Lưu Dạng hé miệng cười.

Có đôi khi, đem lời nói ra rồi, ngược lại sẽ không quá xấu hổ.

Tần Liệt ở sau khi nhận rõ Thần tộc tùy tiện đối với phương diện nam nữ, thời điểm đối mặt Lưu Dạng lần nữa bỗng buông lỏng hơn rất nhiều, cũng có thể tùy tiện nói đùa, “Lần này ngươi không cần ngồi trên đùi ta, bằng không ta ngay cả Viêm Giới cũng không thể duy trì, chờ sau khi ta thuần thục có thể thử chút.”

“Lưu manh thối! Vừa thấy có thể không cần chịu trách nhiệm, lập tức liền trở nên không kiêng nể gì sao?” Lưu Dạng lườm hắn một cái.

Tần Liệt cười hắc hắc, nói: “Ngươi chú ý một chút, ta hiện tại thúc dục lực lượng huyết mạch, phóng thích Quần Nhiên Huyết Thuật!”

“Được!” Lưu Dạng cũng tập trung tinh thần.

Viêm Giới lúc trước không ngừng lay động chợt dừng lại bất động, từng mảng lớn bí văn, hiện lên ở tầng ngoài Viêm Giới.

Những bí văn kỳ dị đó, như các đám mây đỏ trôi ở tầng Viêm Giới, ẩn chứa lực lượng bùng nổ làm huyết mạch người ta sôi trào.

Lưu Dạng dựa sát Tần Liệt, khẽ ngẩng đầu, nhìn từng mảng lớn bí văn màu đỏ kia, một mái tóc dài như thác nước giống như bắn tung tóe ra đốm lửa.

Liệt Diễm huyết mạch trong cơ thể nàng, như bị những bí văn kì quỷ đó dẫn cháy, bùng nổ mãnh liệt như núi lửa.

Cùng lúc đó, nàng còn chú ý tới theo huyết mạch nàng biến hóa kì lạ, hỏa diễm lực nồng đậm lượn lờ trong Viêm Giới, dường như bị nàng hấp dẫn, điên cuồng trút tới trong cơ thể nàng.

Trong chốc lát, mắt nàng đỏ đậm, như nham thạch nóng chảy.

Các đám lửa đỏ sậm, cũng ở trong khoảnh khắc, bao trùm ở trên chiến giáp màu đỏ rực trên người nàng.

Kiện chiến giáp đó dẫn đầu thiêu đốt mãnh liệt, lửa từ trong đó tràn ra nhanh chóng lan tràn toàn thân nàng.

Nàng vì thế cảm nhận được máu tươi sôi trào thiêu đốt.

Một lực lượng cuồng bạo bắt nguồn từ huyết mạch chính nàng, còn có trong Viêm Giới, từ tứ chi bách hải nàng, còn có trong trái tim, bắt đầu điên cuồng bùng nổ!

“Thiêu đốt! Thực thiêu đốt rồi!”

Nàng phút chốc thấy, ở trong máu tươi nàng, những tia máu nàng không thể lý giải, lấy phương thức nàng trước đây chưa từng gặp cử động hoa mắt.

Nàng đột nhiên hiểu những tia máu đó đại biểu cho thiên phú huyết mạch “Thiêu đốt” trong máu tươi.

Chỉ là, thiên phú huyết mạch này tồn tại trong máu tươi nàng, nàng chưa lý giải lĩnh ngộ, cũng không thể lấy lực lượng huyết mạch thúc dục kích phát ra.

Tần Liệt giờ phút này hình thành Viêm Giới, các mảng bí văn trôi nổi ở tầng Viêm Giới kia, lại là một loại lực lượng điều khiển những tia máu đó, làm nó dựa theo quy tắc vận chuyển dẫn dắt thiên phú huyết mạch “Thiêu đốt” trong cơ thể Tần Liệt.

Nàng đột nhiên hiểu ra, Tần Liệt sở dĩ có thể ở “Hỗn Độn Huyết Vực” đạt được “Quần Nhiên Huyết Thuật”, là vì Tần Liệt chẳng những có được Viêm Giới, còn có được thiên phú huyết mạch “Thiêu đốt”.

Bình luận

Truyện đang đọc