LINH VỰC

Cơ thể phát tán Thâm Uyên khí tức nồng đậm kia của hắn, vừa rơi vào Bổn Nguyên Thâm Hải, một quầng sáng huyễn lệ màu tím nhạt, trong nháy mắt đem thân thể hắn che kín.

Ánh sáng vỡ nát chìm vào Bổn Nguyên Thâm Hải, như chịu cơ thể này của hắn hấp dẫn, thế mà lại từ bốn phương tám hướng hội tụ đến.

Cũng ở giờ phút này, một khối Huyết Nhục Phong Bi kia ở ngực hắn, theo tâm niệm hắn biến hóa, chợt bắn vụt ra các đạo thần quang.

Máu tươi màu tím đậm chảy trong các đạo thần quang đó, máu tươi đó bắn tung tóe, lan tràn ở Bổn Nguyên Thâm Hải.

Đó là máu tươi hắn ở trong Thâm Uyên thông đạo, từ trên người mấy chục ác ma cấp tám, cấp chín, lấy huyết mạch Thời Không Yêu Linh rút đi.

Những máu tươi đó khắc huyết mạch ảo diệu của từng ác ma cấp tám, cấp chín.

Rất nhiều ánh sáng vỡ nát, vừa thấy máu tươi kia chảy tràn ra, đều điên cuồng xông lên.

Từng ánh sáng vỡ nát, đều đang hút máu tươi của những ác ma kia, kết hợp cùng từng giọt máu tươi.

Sau đó không lâu, những ánh sáng vỡ nát đó, đều lấy tốc độ mắt thường có thể thấy lột xác.

Ánh sáng vỡ nát trước biến hóa thành cái kén máu màu tím, cái kén máu hấp thu Thâm Uyên ma khí trong Bổn Nguyên Thâm Hải, còn có máu tươi ác ma vừa mới đến, kết hợp hạt giống sinh mệnh của mình, lần lượt phá kén mà ra.

Từng con ma trùng, còn có tiểu ác ma vỗ cánh, từ trong những cái kén máu kia chui ra.

Bọn nó từ Bổn Nguyên Thâm Hải bay ra, lập tức tranh thức ăn thực vật thâm u bên ngoài, tích lũy chút lực lượng huyết mạch, liền bắt đầu đánh giết lẫn nhau.

Từ trên thân những ma trùng cùng tiểu ác ma được thai nghén ra, Tần Liệt thấy được bóng dáng huyết mạch cao giai ác ma, biết bọn nó bởi máu tươi ác ma trong Huyết Nhục Phong Bi mà được lợi, tốc độ tự mình tiến hóa đã tăng lên mấy cái thời đại.

Mà bản thân Tần Liệt, chìm xuống ở trong Bổn Nguyên Thâm Hải, khối Bổn Nguyên Tinh Diện kia thì nổi lên.

Bổn Nguyên Tinh Diện bị luyện hóa thành hồn đàn, vừa hiển hiện ở Bổn Nguyên Thâm Hải, trong nháy mắt hắn liền có một loại cảm giác kỳ diệu tan thành một thể với Viêm Nhật Thâm Uyên.

Hắn như có thể nhìn thấy thiên địa năng lượng của Viêm Nhật Thâm Uyên, tồn tại Thâm Uyên quy tắc, như căn cứ Bổn Nguyên Tinh Diện xảy ra biến hóa vi diệu.

Hắn tập trung cảm thụ.

Dần dần, hắn phát hiện tồn tại Bổn Nguyên Tinh Diện cùng trái tim ác ma của hắn “Viêm Nhật” hai Thâm Uyên lạc ấn cổ xưa, giống như trở nên nóng rực chói mắt.

Hắn cảm thấy Thâm Uyên ma khí nồng đậm của Viêm Nhật Thâm Uyên, đều như mang theo một chút khí tức nóng bức, cảm giác được hoàn cảnh thiên địa của Viêm Nhật Thâm Uyên, bắt đầu hướng Cực Viêm Thâm Uyên hắn từng đi biến hóa.

Hai chữ “Viêm Nhật”, ở sau khi hắn đặt tên cho Bổn Nguyên Thủy Giới, giống như ở một khắc này rốt cuộc phát huy ra thay đổi nên có cho Thâm Uyên này.

Hàn Tịch Thâm Uyên, cả năm băng hàn thấu xương, Cực Viêm Thâm Uyên, trải rộng núi lửa cùng lửa nóng phun trào, Hắc Ám Thâm Uyên, vĩnh viễn ở trạng thái u ám, Quang Diệu Thâm Uyên, thì là ánh sáng lóa mắt...

Mỗi một tầng Thâm Uyên, từ lúc có tên, hoàn cảnh chỉnh thể của Thâm Uyên tựa như đã định sẵn.

Thâm Uyên vừa mới bị khắc lên cái tên “Viêm Nhật”, lúc trước chưa có biến hóa đặc biệt, đó là bởi vì hắn kẻ tạo ra này, cũng chưa ngay lập tức trở về.

Nay, hắn và khối Bổn Nguyên Tinh Diện kia, đều hiện thân ở trong Bổn Nguyên Thâm Hải.

Viêm Nhật Thâm Uyên, cũng bắt đầu căn cứ dấu ấn “Viêm Nhật”, theo Thâm Uyên quy tắc thần bí, quy hoạch mảng thiên địa kỳ lạ này một lần nữa.

Tất cả, lấy dấu ấn “Viêm Nhật” của hắn, lấy các loại quy tắc tồn tại trong hồn đàn của hắn làm cơ sở.

Đây là một thế giới chuyên môn vì thích hợp hắn mà tồn tại.

Thế giới kì dị như vậy, cường giả nhân tộc Vực Thủy cảnh, ở sau khi rèn luyện ra chín tầng hồn đàn, mới bắt đầu thử ngưng luyện ra, nhưng là lấy lực lượng quy tắc lĩnh ngộ được đi thay đổi.

Mà hắn, ở lúc rèn luyện ra tầng hồn đàn đầu tiên, thì đã bắt đầu.

***

“Chuyện gì vậy? Mảng thiên địa này đang trở nên nóng bức?”

Phụ cận Thâm Uyên thông đạo, Tái Đa Lợi Tư gia tộc Áo Khắc Thản đột nhiên dừng lại, khuôn mặt đầy nghi hoặc.

“Xem ra ngươi cũng cảm giác được rồi.” Tác Mỗ Nhĩ trầm giọng nói.

Hắn lấy hình tượng một cao giai ác ma, đứng chung một chỗ với Áo Khắc Thản, tóc tím, mắt tím, nhìn từ ngoài trăm phần trăm là ác ma.

Đây là một thân thể máu thịt của ác ma hắn vừa mới dung hợp.

Tuyệt đại đa số tộc nhân Hồn tộc, sẽ chọn Hồn Thú là con rối máu thịt tốt nhất, chủ thân thường thường đều là Hồn Thú.

Nhưng Tác Mỗ Nhĩ không phải thế.

Hắn luôn thích không gò bó, hắn hoạt động ở một cái thiên địa nào, liền sẽ ở trong vực giới đặc biệt, lấy tài liệu ngay tại chỗ chọn một cái thân thể máu thịt.

Nay, ác ma này, là hắn sau khi theo Áo Khắc Thản tiến vào Viêm Nhật Thâm Uyên, đánh giết một tên ác ma cấp tám sau đó đoạt lấy.

Không giống với ác ma khác, hắn và Áo Khắc Thản sau khi từ Thâm Uyên thông đạo đi ra, nhanh chóng phân biệt phương hướng, hướng thẳng vị trí Bổn Nguyên Thâm Hải mà đến.

Bọn họ từng đến Bổn Nguyên Thủy Giới, từng chinh chiến ở chỗ này một đoạn thời gian, cũng thiếu chút nữa chết ở nơi đó.

Bọn họ so với ác ma khác càng thêm quen thuộc Bổn Nguyên Thủy Giới hiện nay diễn biến thành Viêm Nhật Thâm Uyên.

“Ta là tộc nhân Linh tộc, mà ngươi... thì là tộc nhân Hồn tộc, ngươi ta sau khi đánh giết Tần Liệt, thực có thể trở thành kẻ tạo ra mới của Viêm Nhật Thâm Uyên?” Áo Khắc Thản bỗng hoài nghi hẳn lên.

Tác Mỗ Nhĩ cười hắc hắc, nói: “Tần Liệt cũng không phải ác ma.”

Lời vừa nói ra, vẻ mặt Áo Khắc Thản ngẩn ra, mê man nói: “Nhưng Bổn Nguyên Thủy Giới đã biến hóa thành Viêm Nhật Thâm Uyên. Hắn đã không phải ác ma, vì sao có thể làm Bổn Nguyên Thủy Giới xảy ra lột xác?”

“Hắn có thể làm được, chúng ta cũng có thể, ngươi không nên quên chúng ta từng đạt được cơ duyên gì.” Tác Mỗ Nhĩ trầm giọng nói.

Áo Khắc Thản nghe hắn nói ra như thế, gật gật đầu, ánh mắt một lần nữa trở nên chuyên chú.

Hai người chợt không nhiều lời nữa, ở lúc ác ma khác tìm kiếm như ruồi nhặng mất đầu, bọn họ đã dần tới gần Bổn Nguyên Thâm Hải.

Cách mỗi một đoạn thời gian, bọn họ đều có thể cảm giác được Viêm Nhật Thâm Uyên trở nên càng lúc càng nóng, phát hiện bọn họ càng lúc càng không hiểu mảng thiên địa này.

Thế giới trước kia vĩnh viễn bị bóng đêm vô tận bao trùm nay bầu trời có ánh sáng, linh hồn ý thức trước kia không thể vươn ra, nay có thể tra xét khắp nơi, trước kia không tồn tại Thâm Uyên ma khí, nay tràn đầy ở mỗi một góc của thiên địa...

Bọn họ càng lúc càng cảm thấy xa lạ.

“Hô!”

Một cao giai ác ma cao quý, trên khuôn mặt phủ đầy hoa văn tinh xảo đẹp đẽ, hít một hơi thật sâu.

“Thâm Uyên ma khí thật thuần khiết.” Hắn nhịn không được thở dài một câu nói: “Đây là một thế giới mới sinh, nó nên thuộc về ta, nên theo huyết mạch của ta mà biến hóa.”

Bình luận

Truyện đang đọc