LINH VỰC

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Màu da nàng tựa như U Thiên Lan, cũng là bạch bích không tỳ vết, chỉ là thân thể hơi tỏ ra đầy đặn hơn chút, điều này làm nàng ngực ưỡn mông tròn, càng thêm gợi cảm dụ người hơn một chút.

Nàng tự nhiên cởi mở như vậy đứng ở cạnh U Thiên Lan, trên mặt không có bất cứ nét khuất nhục cùng miễn cưỡng nào, ánh mắt lạnh nhạt bình tĩnh, nói: “Ta và Thiên Lan cùng nhau hầu hạ ngươi như thế nào? Nếu còn chưa đủ, toàn bộ nữ tử U Nguyệt tộc, còn có một số nha đầu của Thái Âm điện chúng ta, ngươi có thể tùy tiện chọn, tùy tiện bao nhiêu người, thế nào?”.

“Lận tỷ?”. U Thiên Lan kinh hô.

Nàng chỉ muốn hy sinh bản thân, không ngờ được Lận Tiệp sẽ đến, càng thêm không ngờ được Lận Tiệp chẳng những trần truồng mà đến, lại còn đưa ra điều kiện khác nữ nhân U Nguyệt tộc, Thái Âm điện tùy tiện Tần Liệt chọn.

Nàng cảm thấy như vậy quá không có giới hạn rồi.

Lận Tiệp lấy ánh mắt ra hiệu nàng không cần nhiều lời.

Vẻ mặt U Thiên Lan ảm đạm, muốn nói lại thôi, cuối cùng cúi đầu.

Trong lòng nàng hiểu, Lận Tiệp dám nói ra phen lời này, nhất định là đã được U Phủ những tộc lão này đồng ý.

Vì chín đại truyền thừa bí nghĩa của U Nguyệt tộc, vì chủng tộc hưng thịnh, những tộc lão kia hiển nhiên không đem trinh tiết thiếu nữ của các nàng coi trọng.

Tần Liệt nheo mắt, tựa cười mà không cười nhìn thân thể trần truồng của Lận Tiệp, tỉ mỉ đánh giá một phen, soi mói nói: “Dáng người rất không tệ, phối hợp mặt ngươi, nghe nói ngươi ở trung ương thế giới của linh vực cũng có nhân khí không thấp, không hề thiếu thanh niên nhân tài kiệt xuất thế lực cấp Hoàng Kim có chút ái mộ đối với ngươi?”.

“Ta nếu có thể trở về linh vực, mới có thể có nhân khí, bằng không chờ Hắc Ngục tộc giết đến, sẽ không biết thưởng thức, sẽ chỉ dứt khoát lưu loát đem ta chặt đầu”. Ngữ khí Lận Tiệp rất bình tĩnh: “Hắc Ngục tộc đối với Thái Âm điện thù hận khác thường, bọn hắn sau khi tới, sẽ ở trước khi đối phó U Nguyệt tộc, đem chúng ta những người tới từ bên ngoài quấy động thị phi Bạc La giới diệt trừ. Ta muốn sống sót, hoặc là tìm cơ hội quay về linh vực, nhưng mặc dù trở lại trung ương thế giới, bởi vì cánh cửa bí cảnh của Thái Âm điện nổ tung, ta cũng sẽ chịu liên lụy, ở Thái Âm điện cũng sẽ không được trọng dụng nữa”.

“Trừ phi...”.

“Trừ phi U Nguyệt tộc cường đại lên, chẳng những có thể ngăn được thế công của Hắc Ngục tộc, làm ngươi miễn họa sát thân, còn có thể để ngươi bằng vào U Nguyệt tộc tín nhiệm với ngươi, làm Thái Âm điện tiếp tục trọng dụng ngươi?”. Tần Liệt tiếp lời.

Lận Tiệp kinh dị nhìn về phía hắn, gật gật đầu, rất thản nhiên nói: “Ngươi nói đúng hết”.

“Cho nên, vì có thể sống sót, vì tương lai có thể thoát được can hệ, tiếp tục được Thái Âm điện coi trọng, ngươi có thể hy sinh tất cả?”. Tần Liệt cười hỏi.

“Không sai”. Lận Tiệp nói.

Tần Liệt nghĩ một chút, mỉm cười, nói: “Các ngươi đi xuống trước đi, ta cần đem hàm nghĩa những cổ phù này nhớ kỹ, đem chín đại truyền thừa bí nghĩa của U Nguyệt tộc thật sự làm rõ”.

“Vậy chúng ta?”. Ánh mắt Lận Tiệp nôn nóng.

“Đem thân thể các ngươi giữ lại cho ta, chờ ta khi nào muốn giao dịch với U Nguyệt tộc, ta sẽ tìm U Phủ bàn bạc”. Tần Liệt nheo mắt, thản nhiên nói: “Ta nghĩ tới lúc đó, thân thể các ngươi... Cũng chỉ có thể được coi là đưa tặng thêm cho ta, mà sẽ không là bộ phận chủ yếu của điều kiện”.

Vẻ mặt U Thiên Lan và Lận Tiệp khuất nhục.

***

“Sao? Không có hứng thú đối với hai nha đầu này?”.

Sau khi U Thiên Lan, Lận Tiệp từ đỉnh núi rời khỏi, Ni Duy Đặc bỗng xông ra, trong mắt rắn hình tam giác tràn đầy ý cười trêu chọc.

Tần Liệt biết hắn luôn ở phụ cận, chẳng qua không ngờ được hắn sẽ đi ra: “Muốn chín đại truyền thừa bí nghĩa của U Nguyệt tộc, nào có đơn giản như vậy? Hơn nữa, bên người ta lại chưa bao giờ thiếu nữ nhân, thân thể hai người bọn họ đã tính là cái gì?”.

“U Phủ lão gia hỏa kia còn cho rằng ngươi dễ lừa, vẻn vẹn hai nữ nhân đã muốn ngươi đem truyền thừa bí nghĩa giao ra, thật đúng là đủ ngây thơ”. Ni Duy Đặc cười nhạo nói.

“Ta trước đem những văn tự kia ghi nhớ lại”. Tần Liệt chỉ hướng văn tự Nhân tộc U Thiên Lan khắc ra trên đất đá.

“Ừm!”. Ni Duy Đặc gật đầu tỏ vẻ hiểu.

Hắn không tiếp tục quấy rầy Tần Liệt, mà là dừng lại ở bên cạnh một khối đá lớn phía sau Tần Liệt, nhìn ánh trăng trên trời như có chút đăm chiêu.

Bên kia.

U Thiên Lan và Lận Tiệp hai nàng, vẻ mặt khuất nhục xuống núi, về tới tộc địa U Nguyệt tộc.

Vài tên tộc lão U Nguyệt tộc vội vàng nghênh đón, ánh mắt tràn ngập mong chờ.

“Thế nào? Hắn có xuống tay với các ngươi hay không?”. U Phủ vội hỏi.

Bảo Lận Tiệp cũng lặng lẽ đi lên, tăng thêm lợi thế, quả thực chính là hắn bày mưu đặt kế.

Trong mắt hắn, các cô gái này của U Nguyệt tộc, còn có các cô gái Nhân tộc có huyết mạch U Nguyệt tộc của Thái Âm điện, đều xa xa không quan trọng bằng chín đại truyền thừa bí nghĩa.

Nếu có thể lấy thân thể những cô gái này, làm tâm tình Tần Liệt vui sướng, do đó đem truyền thừa bí nghĩa báo cho bọn họ, hắn sẽ cảm thấy phi thường đáng giá.

Đối với U Nguyệt tộc mà nói, chín đại truyền thừa bí nghĩa có thể chấn hưng toàn bộ chủng tộc, làm tộc bộ này của bọn họ phồn vinh hưng thịnh, biến thành thánh địa của toàn bộ U Nguyệt tộc.

Vì đạt được truyền thừa bí nghĩa, hắn có thể bỏ qua tất cả, huống chi vẻn vẹn một số cô gái?

“Hắn bảo chúng ta đem thân thể giữ lại, chờ hắn khi nào có hứng thú, sẽ bàn bạc điều kiện trao đổi truyền thừa bí nghĩa với ngài. Khi đó, thân thể chúng ta... Sẽ là điều kiện thêm vào, mà không phải bộ phận chủ yếu”. Sắc mặt Lận Tiệp bình tĩnh.

Nhưng trong lòng nàng lại tràn ngập cảm giác khuất nhục.

U Thiên Lan nhẹ nhàng cắn môi dưới, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt, hào quang làm người ta mê say trong mắt trước kia cũng tựa như ảm đạm xuống.

Nàng cũng bị một phen lời của Tần Liệt làm tổn thương đến tâm linh cao ngạo.

Luôn tự xem bản thân rất cao, nàng thông qua chuyện này rốt cuộc hiểu, nàng thật ra cũng không trân quý như trong tưởng tượng của nàng.

U Phủ, vì tương lai U Nguyệt tộc, có thể không chút do dự hy sinh nàng.

Bình luận

Truyện đang đọc