LINH VỰC

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Viên Văn Trì sau khi đến, tâm thần chấn động tương tự, trong mắt toát ra một tia sợ hãi.

Thái Dương cung và Thái Âm điện bị hủy, cánh cửa bí cảnh đều bị phá hủy, cái này ý nghĩa từ nay về sau, bốn đại gia tộc không thể thông qua cánh cửa bí cảnh, từ linh vực triệu tập cường giả tới đây nữa.

Lúc này, bốn đại gia tộc bọn họ đều không có cường giả Hư Không cảnh tọa trấn Bạc La giới.

Bạc La giới, chín đại thái cổ cường tộc, Cổ Thú tộc, Cự Nhân tộc, còn có Hắc Ngục tộc nhiều năm ẩn nhẫn, tuy từng bước thoái nhượng, nhưng trong lòng hẳn là chứa đầy oán khí.

Lúc còn cánh cửa bí cảnh, ba đại cường tộc này không có quan hệ cưới hỏi với Nhân tộc, cố kị viện binh đến tiếp sau cuồn cuộn không dứt của Nhân tộc, luôn rất khắc chế.

Nay cánh cửa bí cảnh bị phá, cường giả đến tiếp sau của Nhân tộc, sẽ rất khó trong thời gian ngắn nhanh chóng đi đến đây.

Dưới loại tình huống này, ba đại chủng tộc ban đầu nhiều lần nhượng bộ, dễ dàng tha thứ bọn họ từng bước ép sát, có thể còn lựa chọn nén giận hay không?

Viên Văn Trì theo bản năng nhìn về phía mấy tộc nhân Cổ Thú tộc cùng Hắc Ngục tộc tới đây.

Tộc nhân Cổ Thú tộc chỉ tới một người, nàng ở sau khi biến hóa làm người, chính là một nữ tử xinh đẹp mặc quần áo màu đỏ rực, khí tức trên người như lửa nóng.

“Chu Tước cấp chín...”. Trong lòng Viên Văn Trì tràn đầy cay đắng.

Hắn lại nhìn về phía mấy tộc nhân Hắc Ngục tộc.

Sáu người đó, đầu mọc sừng cong, hình thể cường hãn như yêu ma, trong con ngươi thâm u lóe ra ma quang dọa người.

Ở lúc hắn nhìn qua, một người trong đó, đột nhiên nhếch miệng cười, cũng chợt nhìn về phía hắn.

Trong lòng Viên Văn Trì đột nhiên phát lạnh.

Hắn lưu ý đến, các tộc nhân Hắc Ngục tộc này, cùng Chu Tước cấp chín biến ảo làm người của Cổ Thú tộc luôn khe khẽ nói nhỏ.

Hắn từ trong mắt tộc nhân Hắc Ngục tộc nhìn ra nét mừng như điên.

“Sợ là sắp nguy rồi”. Viên Văn Trì cảm thấy có chút không ổn.

Lúc này, U Phủ ngồi một chiếc chiến xa hình trăng non, cũng vội vã đến.

Trên chiến xa, các tấm màn đen sì sì, đem toàn bộ ánh nắng che khuất.

U Phủ ở trong chiến xa, nhìn về phía Thái Âm điện hóa thành tro tàn, thét to: “Chuyện gì đây? Ai làm? Rốt cuộc là ai làm?!”.

Thái Âm điện chính là huyết thân của U Nguyệt tộc, nhiều năm qua, thông qua Thái Âm điện viện trợ, thực lực U Nguyệt tộc bọn họ tăng lên nhanh chóng mãnh liệt, linh tài tộc nhân mới sinh tu luyện cần, đều có thể thu hoạch từ U Nguyệt tộc.

Bởi vì như thế, U Nguyệt tộc không ngừng thử tới gần cực hạn nhẫn nại của Hắc Ngục tộc, từng bước tằm ăn rỗi địa giới của Hắc Ngục tộc.

Những năm gần đây Hắc Ngục tộc cũng luôn nhường ra ích lợi.

“Không biết vì sao, ta luôn cảm thấy không khí hôm nay đặc biệt tươi mát, tâm tình ta thật sự là vô cùng thoải mái”. Một đại hán sừng cong của Hắc Ngục tộc, như tháp sắt đen sì, đột nhiên nhếch môi cười lên quái dị.

Hắn cười, lấy hắn làm trung tâm, đám mây lực lượng nồng đậm đen sì như mực nước, không ngừng hướng ra phía ngoài lan tràn.

Trong đám mây đen sì sì đó truyền đến khí tức thô bạo, khát máu, tàn nhẫn, càng lúc càng đáng sợ.

U Phủ cách hắn gần nhất, vừa thấy hắn cười ha hả, sắc mặt liền lạnh lùng, kêu lên: “Thái Lặc! Ngươi muốn làm gì?”.

“Tâm tình ta tốt, cười to càn rỡ vài tiếng. Sao? Ngươi mất hứng?”. Đại hán Hắc Ngục tộc vẻ mặt dữ tợn hung ác, như cá sấu mở ra mồm to như chậu máu: “Ngươi nếu mất hứng, có thể thử ngăn cản ta!”.

Nói xong như vậy, hắn lại lập tức hướng U Phủ đi tới.

Càng nhiêu đám mây đen sì nông hậu, như máu thịt đen sì sì cựa quậy, cũng hướng U Phủ tới gần.

Sắc mặt U Phủ kịch liệt biến đổi.

Đây là ban ngày, ba mặt trời mãnh liệt treo cao hư không, sẽ đè nén lực lượng của hắn.

Mà Hắc Ngục tộc Thái Lặc lại không chịu ảnh hưởng.

Mặt khác, hắn lần này vội vã đến, chỉ là lẻ loi một mình, bên người Thái Lặc lại có năm đồng bạn.

“Có gan ngươi ở thời điểm màn đêm buông xuống, đến U Nguyệt tộc chúng ta làm càn!”. U Phủ bỏ lại một câu nói hung hăng, lại không dám lưu lại ở đây quá nhiều, hắn là một người tới cuối cùng, lại rời khỏi đầu tiên.

Hắn là bị Thái Lặc cứng rắn ép đi.

“Sẽ! Không cần bao lâu, ta sẽ đi U Nguyệt tộc bái phỏng các ngươi!”. Thái Lặc cất tiếng cười điên cuồng.

Nơi đây, bốn thế lực lớn của Nhân tộc, còn có các tộc nhân thái cổ cường tộc còn sót lại, nghe tiếng cười của Thái Lặc, sắc mặt đều thâm trầm hẳn lên.

Cho tới nay, Hắc Ngục tộc Thái Lặc ở lúc đối mặt U Phủ, đều luôn duy trì khắc chế.

Gần một ngàn năm qua, Thái Lặc tính tình nóng nảy, thế mà chưa bùng nổ xung đột quy mô lớn với U Nguyệt tộc.

Cái này không thể không nói là kỳ tích.

Nhưng, ngay sau khi cánh cửa bí cảnh của Thái Dương cung cùng Thái Âm điện vừa mới nổ tung, nhiều năm chưa từng trở mặt với U Phủ, Thái Lặc vậy mà lại lập tức khí thế bức người muốn khai mào chiến tranh.

Giờ khắc này, các đại thế lực của Nhân tộc, còn có thủ lãnh của thái cổ cường tộc, đều ý thức được theo cánh cửa bí cảnh nổ tung, Bạc La giới chắc chắn xảy ra thay đổi kinh thiên.

“Ba Lôi Đặc, trước kia có tộc bộ Ám Ảnh tộc, từ lãnh địa của Cổ Thú tộc chúng ta, đào vong đến Ma Long nhất tộc các ngươi”. Nữ tử xinh đẹp cả người lưu chuyển lửa cháy, từ bên cạnh Thái Lặc đi ra, nàng nhìn về phía Ba Lôi Đặc, thản nhiên nói: “Chờ sau khi trời tối, Ma Long nhất tộc các ngươi, đem bọn hắn đưa đến dãy núi lửa ta tu luyện cho ta”.

Ba Lôi Đặc mập mạp vô cùng gầm lên một tiếng, nói: “Những Ám Ảnh tộc kia đã không còn một chút quan hệ nào với ta!”.

“Cái này ta mặc kệ”. Trong mắt Chu Tước cấp chín phun trào ngọn lửa nồng đậm, nói mỗi một câu, nhiệt độ chung quanh đều kéo lên một phần: “Dù sao năm đó là Ma Long nhất tộc các ngươi tiếp nhận bọn họ, làm bọn họ trở thành phụ thuộc của các ngươi, cho nên ngươi phải đem bọn họ đưa trở về cho ta”.

“Ta nếu không thì sao?”. Ba Lôi Đặc rít gào nói.

“Vậy ngươi cứ làm sẵn chuẩn bị toàn diện khai chiến với Cổ Thú tộc chúng ta”. Chu Tước cấp chín bỏ lại câu này, theo đám người Hắc Ngục tộc Thái Lặc tùy tiện rời khỏi.

Ba Lôi Đặc cắn răng, tức gần như phát cuồng, lại chưa đi qua đuổi đánh.

Hắn biết rõ, hắn và Chu Tước cấp chín thực lực chỉ sàn sàn như nhau, mà Ma Long nhất tộc, chỉ có một mình hắn có thể cùng Chu Tước cấp chín chiến một trận, nhưng Cổ Thú tộc... Không đơn giản chỉ có một Chu Tước cấp chín.

Chu Tước cấp chín và đám người Hắc Ngục tộc Thái Lặc, sau khi tới đây xác định Thái Âm điện hóa thành tro bụi, một cánh cửa bí cảnh còn lại cũng bị phá hủy, lập tức lộ ra răng nanh.

Sau khi Chu Tước và tộc nhân Hắc Ngục tộc rời khỏi, bốn đại gia tộc tụ tập ở chỗ này, còn có thủ lãnh các thái cổ cường tộc, sắc mặt đều trầm trọng hẳn lên.

Ánh mắt bọn họ lóe lên ngưng tụ đến trên người Ba Lôi Đặc.

Bình luận

Truyện đang đọc