NGƯỜI DẤU YÊU

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 255 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





NÓI RẤT HAY, RẤT CÓ LÝ!
“Sao anh lại đến đây?” Nghiên Thời Thất rất ngạc nhiên.


Rõ ràng hôm qua còn nói cuối tuần mới đến được, hôm nay mới thứ sáu sao đã xuất hiện rồi?


Khuôn mặt đẹp trai của Thành Nghiệp Nam rất tối tăm, là biểu cảm lạnh lẽo mà Nghiên Thời Thất rất ít khi gặp.


Cô rất nghi hoặc, đứng trước mặt anh ta sửa sang lại búi tóc vừa búi lên, hỏi thêm một câu, “Mặt anh làm sao thế? Ai làm anh giận à?”


Thành Nghiệp Nam dựa vào lan can trên hành lang, ánh mắt sâu lắng nhìn cô chăm chú, không trả lời mà hỏi ngược lại: “Em xong rồi à?”


“Vâng, vừa chụp thử trang phục. Nhưng mà em vẫn chưa thử ống kính, ngày mai lại phải cử hành nghi thức khởi động máy, sắp quay rồi!”


Cô vừa nói xong, Thành Nghiệp Nam đã cười lạnh: “Thế thì tốt, ai thích quay thì đi mà quay, chúng ta về Lệ Thành.”


Nghiên Thời Thất: “!!!”


Cô quái dị nhìn Thành Nghiệp Nam, bị tức suýt phì cười, “Anh đùa hả? Em đã vào đoàn rồi, về Lệ Thành làm gì?”


Hôm nay anh rất kì lạ!


Hợp tác lâu thế rồi, cô chưa từng thấy anh tức, giận độc đoán bảo cô làm trái với hợp đồng…


“Đi, ra ngoài rồi nói!” Thành Nghiệp Nam vừa nghiêng đầu, cũng không để ý sự nghi ngờ của Nghiên Thời Thất, đi ra khỏi khu nhà kiến trúc trước.


Anh ta cảm thấy may mà tối qua mình bớt thời gian nhìn kịch bản trong hòm thư, nếu không có lẽ sẽ không kịp.


Đợi hai người một trước một sau rời khỏi, Lâm Mặc Nhi cũng vừa khéo từ trong phòng thử quần áo xuất hiện.


Người đại diện của Nghiên Thời Thất muốn cô làm trái hợp đồng rời khỏi đoàn làm phim?


Thật là thú vị!


***


Bên ngoài phim trường Bình Hoài, Thành Nghiệp Nam đi thẳng đến bãi đỗ xe rồi mới bước chậm lại. Đứng cách xe chuyên dụng một đoạn, anh ta rút ra một điếu thuốc, kẹp trong tay nói: “Lưu Khánh đưa em kịch bản hoàn chỉnh chưa?”


Nghiên Thời Thất không chần chừ gật đầu, “Vừa đưa hôm qua.”


“Em xem chưa?” Thành Nghiệp Nam cầm bật lửa châm thuốc, hít sâu một hơi, nếp nhăn giữa trán hơi giãn ra.


“Em xem rồi!” Cô trả lời nhanh gọn.


Nghe thế Thành Nghiệp Nam nhìn cô kinh ngạc, “Xem rồi? Xem rồi em còn định diễn tiếp à?”


Thì ra là thế!


Nghiên Thời Thất ngẫm nghĩ một hồi liền đoán ra ngay nguyên nhân anh tức giận đến vậy.


Cô thản nhiên nhìn về phía khu nhà kiến trúc quay phim, giọng mang ý cười, “Sao không diễn?”


Thành Nghiệp Nam im lặng, bởi vì anh ta chưa tìm được lời để nói!


Lặng yên một lát, gõ rơi tàn thuốc, anh ta híp mắt hỏi: “Nếu xem kịch bản rồi, em nên biết về sau người ta sẽ hận nữ phụ này đến mức nào. Nội dung đoạn đầu xây dựng cô ta quá hoàn mĩ, sau đó xoay chuyển, rất có thể sẽ hoàn toàn giết chết nhân vật này, vậy mà em còn muốn diễn ư?”


Thấy cô vẫn cười, Thành Nghiệp Nam hơi sốt ruột, “Em không giao thiệp với giới điện ảnh, không biết nước trong này sâu cạn thế nào. Trong giới này không thiếu diễn viên có tài năng thật sự, nhưng lại bởi vì cách xây dựng nhân vật mà bị gán cho hình tượng cố định, vĩnh viễn không thể thoát được. Em không sợ diễn xong bị dân mạng chửi bới khắp nơi à?”


Một cơn gió thổi qua, thổi tắt đốm lửa tàn thuốc.


Thành Nghiệp Nam xoa loạn đầu mình. Nhìn điếu thuốc bị thổi tắt, anh ta bực bội ném nó thẳng xuống đất.


Nghiên Thời Thất thấy anh ta mất kiểm soát như vậy thì không khỏi thở dài, nhìn anh ta chăm chú, “Anh đừng gấp, trả lời em một vấn đề. Công việc chính của em là gì?”


Thành Nghiệp Nam trừng mắt, hơi mơ hồ: “Người mẫu.”


“Đúng, người mẫu!” Nghiên Thời Thất gật gật đầu, “Vậy như anh đã nói, nếu là người mẫu, và nhân vật này khiến toàn bộ dân mạng chửi bới, vậy có phải đã chứng minh, hình tượng hắc hóa của nữ phụ đã được em diễn đến xâm nhập lòng người với thân phận của một người mẫu hay không?”


Cô nói xong, Thành Nghiệp Nam chỉ trợn mắt há mồm!


Nói rất hay, rất mẹ nó có lí nha! Nguồn : ngontinh hay.com

Bình luận

Truyện đang đọc