NGƯỜI DẤU YÊU

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 899 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





Chương 899ÔN TRANH VÀ LÔI DUỆ TU CHIA TAY!
Nghiên Thời Thất ngạc nhiên nhìn Ôn Tranh, “Chị phải đi sao?”


Ôn Tranh mím môi gật đầu, “Ừ, nhất định phải đi, chị trì hoãn quá lâu rồi. Nếu mắt của em không sao rồi thì chị cũng không cần lo lắng chờ ở đây nữa. Em yên tâm, chị sẽ cố gắng xử lí xong chuyện ở Giang Nam rồi sớm trở lại.”


Nghiên Thời Thất nghe Ôn Tranh đảm bảo cũng không biết nên làm thế nào, chỉ có thể chấp nhận kế hoạch của cô.


Trong phòng khách, Lôi Duệ Tu đang hút thuốc lá trước cửa sổ.


Chỗ anh đứng khá gần phòng ăn, có thể nghe rõ nội dung trò chuyện của hai chị em.


Cô ấy muốn đi Giang Nam, nhưng anh phải về Nam Hải.


Khi Nghiên Thời Thất và Ôn Tranh ăn xong đi ra phòng khách thì Lôi Duệ Tu lập tức dập thuốc lá.


Anh nhìn Ôn Tranh chăm chú, ánh mắt đen láy sâu thẳm.


Nghiên Thời Thất không thể xen vào tình cảm giữa hai người, chỉ có thể lặng lẽ siết cổ tay Ôn Tranh, lặng lẽ an ủi.


Cô không nán lại lâu, chưa được mười phút bèn đứng lên đi về.


Ôn Tranh tiễn cô ra tận cửa, cắn môi kéo tay cô, “Giữ gìn cặp mắt cho thật tốt, đừng để chị phải lo.”


“Vâng, em biết rồi.” Nghiên Thời Thất nắm lại tay cô, “Khi nào đi thì nhớ phải báo với em một tiếng đấy.”


Ôn Tranh không trả lời thẳng, chỉ gật đầu coi như đồng ý.


Cô đứng ở cửa nhìn Nghiên Thời Thất chậm rãi bước đi, rủ mi che giấu vẻ lưu luyến trong ánh mắt.


“Khi nào em định… đi Giang Nam?” Lôi Duệ Tu đứng ở cửa ra vào nhìn bóng lưng của Ôn Tranh, trầm giọng lên tiếng hỏi.


Ôn Tranh quay người nhìn anh, sau đó lại cúi đầu đánh mắt đi, “Không liên quan đến anh!”


“Ôn Tranh, chúng ta không thể hòa thuận ở bên nhau sao? Thời gian qua anh đối với em thế nào, em không cảm nhận được sao?” Lôi Duệ Tu mệt mỏi.


Anh mệt mỏi với cuộc tình này, cũng mệt mỏi với các mối nguy cơ và phức tạp trong gia tộc mình.


Anh sẽ không buông bỏ tình yêu của mình và Ôn Tranh. Cho nên anh chỉ có thể sắt đá tiến lên, nhưng Ôn Tranh lại không ngừng lui lại.


Anh nắm lấy cổ tay Ôn Tranh, cô giãy một lúc cũng không dứt ra được.


Cô hít sâu liên tục, cố đè nén trái tim xao động. Nhưng cô không thể buông thả bản thân chỉ để đắm chìm trong mối tình này.


Bởi vì cô không dám đánh cược!


Trong thời gian Thập Thất ra ngoài chữa bệnh, cô lại nhận được mệnh lệnh của người kia.


Cô không muốn tiếp tục làm việc cho gã… Cho nên, cô nhất định phải quay về Giang Nam, tự mình giải quyết triệt để mối họa tiềm tàng này.


Cô không biết đối phương là ai, có mục đích gì. Cô chỉ biết gã đang nắm giữ tính mạng của Tiểu Lục và những anh em khác của cô.


Nếu cô không về, bọn Tiểu Lục sẽ… Vietwriter.vn


Nghĩ tới đây, Ôn Tranh khép chặt hai mắt lại, ngay sau đó mạnh mẽ giằng ra khỏi Lôi Duệ Tu.


Cô lạnh lẽo ngước mắt nhìn thẳng vào anh, “Cho dù anh có tốt với tốt đến đâu đi nữa thì cũng là do anh tự nguyện. Tôi chưa từng yêu cầu anh làm như vậy.”


Ôn Tranh biết, những lời này chắc chắn sẽ đâm thẳng vào trái tim anh.


Trong tình yêu, câu nói không được phép nói ra nhất chính là… anh ngộ nhận tình cảm của tôi rồi.


Ôn Tranh không chỉ nói ra miệng, mà ngay cả ánh mắt của cô cũng tràn đầy châm chọc và giễu cợt.


Nhìn thấy vẻ mặt sa sầm và sự tức giận ngấm ngầm nhẫn nhịn của anh, Ôn Tranh chớp mắt, cười khẽ, “Lôi Duệ Tu, nếu nhà họ Lôi đã chọn cho anh một vị hôn thê rồi thì anh cũng nên ngoan ngoãn về thực hiện theo nguyện vọng của bọn họ đi. Cảm ơn anh đã chăm sóc tôi suốt khoảng thời gian qua. Nhưng trừ lòng cảm kích, tôi cũng không có gì có thể trao cho anh cả.”


Lôi Duệ Tu nhìn cô trân trối, ánh mắt tràn ngập đau đớn. Anh nghiến răng, một lúc lâu mới nhả ra được một câu: “Ôn Tranh, em tàn nhẫn lắm!”


Waka là đơn vị duy nhất sở hữu bản quyền tác phẩm Người dấu yêu. Các cá nhân, tổ chức khác có hành vi sao chép, đăng tải tác phẩm dưới mọi hình thức đều là hành vi vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Bình luận

Truyện đang đọc