NGƯỜI DẤU YÊU

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 599 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





Chương 599KHÔNG PHẢI NÓI NGỌT, MÀ LÀ NÓI THẬT LÒNG!
Nghe thấy lời Tống Kỳ Ngự nói, Nghiên Thời Thất khách sáo mỉm cười, đáp: “Nếu có cơ hội, nhất định rồi.”


Chỉ là cơ hội này, e rằng sẽ không có nữa.


Lúc này, Tống Kỳ Ngự đổi hướng chủ đề, “Trước kia từng nhắc cô bớt chút thời gian đến tiệm trà nghệ Ngự Hợp, hôm nay đúng dịp tôi có ở đây, cô có rảnh tới không? Người làm thầy, đương nhiên muốn kiểm tra thành quả dạy học của mình một chút.”


Dĩ nhiên Nghiên Thời Thất nghe thấy tiếng máy đun nước trong điện thoại.


Cô nhìn xuống ngón vô danh trên tay trái của mình. Cặp mắt sáng lên ấm áp, cô dùng giọng điệu tiếc nuối, nói: “Xin lỗi, thầy Tống, gần đây tôi không có thời gian. Có điều, tôi sẽ luyện tập nhiều hơn. Nếu có chỗ nào không hiểu, tôi sẽ lập tức nhờ anh chỉ bảo!”


Nói đến đây thì không còn gì để nói, hai bên cúp máy.


Tống Kỳ Ngự ngồi trước bàn, nhìn nước sôi sùng sục trước mắt, đôi mắt vô cùng âm u, lạnh lùng.


Cô quả là một người phụ nữ thông minh, kiên quyết vạch rõ giới hạn. Nhưng anh ta sẽ không dễ dàng buông tay như vậy đâu.


***


Sẩm tối, sáu giờ, Nghiên Thời Thất ngồi trong biệt thự Vịnh Lâm Hồ, chờ anh về.


Ôn Tranh và Lôi Duệ Tu vẫn chưa trở về, cô cân nhắc có nên xuống bếp nấu cơm tối cho anh Tư không.


Suy nghĩ này vừa nảy ra, cô đã thấy háo hức muốn thử.


Nhưng lúc cô đứng dậy định đi vào trong bếp thì nhận được điện thoại của anh.


Khi nghe anh nói trên điện thoại, nụ cười trên mặt nhạt bớt đi mấy phần.


Hóa ra ngày mai là lễ đính hôn của Mặc Lương Vũ và Lăng Mật, mà đêm nay hai người họ muốn mời bạn bè ăn tiệc trước, sắp xếp tổ chức ở biệt thự nhà họ Mặc.


Nghiên Thời Thất ngồi trên xô pha, không lập tức đi thay quần áo. Dù ngày mai là lễ đính hôn của Mặc Lương Vũ và Lăng Mật, nhưng cô vẫn cảm thấy có chút khó tin.


Loại cảm xúc này không duy trì quá lâu. Sau khi cô thay đồ đơn giản trên tầng, vừa xuống dưới liền nhìn thấy Tần Bách Duật đã ngồi trong phòng khách đợi mình.


Cô chỉnh sửa dây thắt eo áo sơ mi, liếc nhìn anh rồi cười khúc khích đi đến, “Anh về từ bao giờ thế?”


“Vừa về.” Tần Bách Duật ngắm nghía trang phục trên người cô, tia ấm áp dịu dàng lướt qua đáy mắt.


Nghiên Thời Thất nương theo ánh mắt của anh cúi xuống ngắm mình, “Sao thế? Trang phục này không đẹp à?”


Dù sao cũng chỉ là bữa tiệc bình thường, cô không định mặc đồ quá trang trọng, diêm dúa.


Một chiếc áo sơ mi bạc và váy bút chì màu đen là sự phối hợp rất đơn giản.


Tần Bách Duật khẽ lắc đầu, đứng dậy cầm lấy áo khoác ngoài trên xô pha, giọng rất tự nhiên: “Em mặc gì cũng đẹp.”


Nghiên Thời Thất mím khóe môi, lúc choàng áo khoác ngoài màu xám nhạt trên khuỷu tay lên người còn pha trò với anh, “Bây giờ anh Tư nói ngọt càng lúc càng thành thạo rồi.”


Hai người ra đến cửa, Tần Bách Duật nhìn cô thay giày, khẽ cau mày, khóe môi vương ý cười, đáp, “Không phải nói ngọt, mà là nói thật lòng.”


Nghiên Thời Thất càng cười tươi hơn, níu khuỷu tay anh, hôn lên mặt anh một cái, “Ông Tần thích nói thật lòng ơi, chúng ta đi thôi.”


***


Biệt thự nhà họ Mặc nằm ở gần đường Xuân Dương.
Vietwriter.vn
Nghiên Thời Thất không xa lạ với con đường này. Trước đó, nơi Kiều Phỉ Bạch bị tai nạn xe chẳng phải chính là chỗ này hay sao.


Nhưng cô rất hiếm khi bước chân tới đây. Nghe đâu biệt thự nhà họ Mặc là nơi giải trí thư giãn cao cấp hiếm có ở khu vực này.


Mà thế hệ này của nhà họ Mặc chỉ có duy nhất một người con trai là Mặc Lương Vũ.


Nếu không có gì ngoài ý muốn, tương lai tất cả gánh nặng sản nghiệp của nhà họ Mặc sẽ dồn cả lên vai Mặc Lương Vũ.


Nhưng đến bây giờ, người đứng đầu gia đình họ Mặc vẫn còn rất khỏe mạnh, chưa về hưu, vậy nên Mặc Lương Vũ mới có thể tiếp tục lông bông làm một cậu ấm ăn chơi trác táng.

Bình luận

Truyện đang đọc