NGƯỜI DẤU YÊU

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 576 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





THẦY TỐNG TỪ CHỨC RỒI?!
Nghiên Thời Thất nhìn Nghiên Thời Dương không chớp mắt. Cậu em trai vừa hai mươi tuổi này có lẽ cũng không ngờ nhà họ Nghiên lại có biến động lớn đến thế.


Cô mỉm cười, mang theo chút xót xa, “Em có ngốc không thế, em có gọi cô ta là chị hay không thì trên quan hệ huyết thống, hai người vẫn là chị em ruột. Nhưng điều này không ảnh hưởng đến quan hệ của chị và em, không phải sao? Dù chị đã rời khỏi nhà họ Nghiên, nhưng chỉ cần em bằng lòng gọi chị một tiếng chị, vậy thì chẳng có gì thay đổi hết.”


Nghiên Thời Thất cố gắng hết sức khuyên nhủ Nghiên Thời Dương. Từ trước đến nay cô vốn phân định rạch ròi. Trong vở hài kịch hoán đổi thân thế này, cậu là người duy nhất vô tội.


“Chị…”


Nghiên Thời Dương nghẹn ngào gọi cô một tiếng, dời tầm mắt, không nhịn được mà muốn khóc.


Cậu chưa tiếp xúc với Ôn Tri Diên, nhưng trong tiềm thức rất ác cảm với cô ta.


Nghiên Thời Thất tao nhã đứng dậy, đi đến trước mặt cậu trai, gõ ngón tay lên trán cậu, “Đừng nghĩ nhiều như thế, cho dù mọi thứ thay đổi nhưng chị vẫn là chị của em, biết chưa?”


Nghiên Thời Dương nhìn cô, vô thức gật đầu.


Hai tay siết vào nhau, cậu bối rối chau đầu mày, “Vậy sau này chị còn trở về nhà không?”


“Đây chính là nhà của chị. Lúc chị và anh rể em đăng kí kết hôn thì đã ra ở riêng rồi. Nếu sau này em có chuyện thì cứ qua đây tìm chị bất cứ lúc nào, hoặc gọi điện thoại cho chị cũng được.”


Ánh mắt Nghiên Thời Dương ảm đạm dần, yết hầu của cậu nhấp nhô vài lần, “Em biết rồi…”


Vừa dứt lời, di động của cậu vang lên.


Nghiên Thời Dương móc điện thoại từ trong túi quần ra xem, lập tức nhăn mày, do dự một lúc rồi vẫn nhận máy, nhưng giọng điệu rất bực bội, “A lô?”


“Đến Đế Kinh làm gì?”


“Con không đi! Có liên quan gì đến con, chính chị ta tự chạy về, còn muốn cả nhà đến đón, chị ta nghĩ mình là ai?”


“Được rồi!”


Nghe Nghiên Thời Dương nói như vậy, Nghiên Thời Thất đột nhiên nhếch môi mỉm cười.


Quả nhiên, Ôn Tri Diên đã quay về Đế Kinh.


Nghiên Thời Dương ấm ức cúp điện thoại, ngẩng đầu nhìn về phía Nghiên Thời Thất rồi cười khẩy, “Mẹ gọi điện cho em, nói rằng đêm qua người phụ nữ kia đã chạy về Đế Kinh, muốn bảo em cùng đến đón chị ta về. Chị nói xem, có phải mẹ có vấn đề rồi không?”


“Đó là chuyện của mẹ, em đừng can dự vào. Hôm nay không phải cuối tuần, em không phải đến trường à?” Nghiên Thời Thất không muốn Nghiên Thời Dương bị cuốn vào việc này, cho nên nói lảng sang chuyện khác.


Khóe môi Nghiên Thời Dương giật giật, thấy cô không muốn nói nhiều thì hậm hực đút di động vào trong túi quần, “Có lớp, lát nữa em về. Gần đây đổi giảng viên, quản lí không nghiêm lắm, trốn vài tiết thầy giáo cũng không phát hiện ra.”


“Thầy Tống không dạy em nữa à?” Ấn tượng của Nghiên Thời Thất với vị giáo sư nhân dân kia, ngoại trừ trà đạo tài giỏi thì cũng chỉ có cảnh tượng gặp gỡ trong trường học.


Cả người toát lên vẻ dịu dàng điềm đạm đầy học thức.


Nghiên Thời Dương lắc đầu, “Thầy Tống từ chức rồi, tháng sau sẽ nghỉ.”


Nghiên Thời Thất chỉ ngạc nhiên trong giây lát rồi thôi.


Dù sao Tống Kỳ Ngự cũng là cậu ấm của gia đình giàu có bậc nhất Tuyền Thành, không thể làm giảng viên đại học cả đời được.


***


Chưa đến nửa tiếng, Nghiên Thời Dương đã rời khỏi Vịnh Lâm Hồ.


Trước khi đi, cậu còn liên tục bày tỏ suy nghĩ trong lòng mình, như thể rất sợ từ nay Nghiên Thời Thất sẽ xa cách mình vậy.


Mãi đến khi tin chắc vào ý kiến của Nghiên Thời Thất, cậu mới lưu luyến rời đi. Cũng bắt đầu từ ngày hôm đó, cậu trai thường xuyên gửi tin nhắn cho Nghiên Thời Thất để duy trì liên lạc.


Mà cậu và người chị máu mủ Ôn Tri Diên đột nhiên xuất hiện cũng định trước là không thể bình yên chung sống cả cuộc đời. Vietwriter.vn

Bình luận

Truyện đang đọc