NGƯỜI DẤU YÊU

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 701 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





Chương 701VỊ BÁC SĨ NÀY KHÔNG ĐÁNG TIN!
Thời gian Lâm Dục do dự dường như đã tác động lên cảm xúc của tất cả mọi người trong phòng khách.


Mỗi người bọn họ nhìn anh ta bằng ánh mắt sáng quắc, trái tim thấp thỏm, lo lắng không yên và hồi hộp, chỉ sợ anh ta nói ra chứng bệnh nào đó khiến họ khó chấp nhận.


Lâm Dục lại thong thả thu dọn dụng cụ trong tay. Lúc đứng dậy, anh ta nhìn lướt qua tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại ở đôi mắt của Tần Bách Duật.


Chớp chớp mắt, đảo một vòng, anh ta nói rất thoải mái: “Cậu Tư, tình huống của cô chủ, chính là do nhiệt độ trong phòng quá cao, gây ra không khí khô hanh…”


Anh ta còn chưa dứt lời, ánh mắt của Tần Bách Duật đã sắc lẹm, dáng vẻ cũng mạnh mẽ khác thường, “Nói ý chính!”


Lâm Dục hơi nghẹt thở, bị ánh mắt của cậu Tư đóng băng, cũng không dám thừa nước đục thả câu, dùng tốc độ nhanh nhất thả ra một câu: “Không hợp môi trường sống, khí hậu khô hanh, hệ thống sưởi địa nhiệt quá nóng nên bị nóng trong!”


Trong phòng khách, lặng ngắt như tờ.


Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Lâm Dục, dường như đang cân nhắc thật giả.


Chỉ riêng Nghiên Thời Thất dựa lên bả vai của Tần Bách Duật âm thầm kéo khăn mặt trên trán xuống, sờ chóp mũi, rầu rĩ hờn dỗi nói bên tai Tần Bách Duật: “Em đã nói không sao, anh xem, chỉ nóng trong thôi mà!”


Nghe thấy cô lẩm bẩm, anh không đáp, chỉ nhìn Lâm Dục, sắc mặt vẫn sa sầm như cũ, “Nóng trong sẽ chảy nhiều máu như vậy à?”


Lâm Dục cẩn trọng dò xét anh, yết hầu nhúc nhích, đoạn giải thích: “Khí hậu phương bắc có độ ẩm thấp, lần đầu tiên cô chủ ngủ trong phòng có hệ thống sưởi địa nhiệt, nhiệt độ quá cao khiến niêm mạc khoang mũi khô hanh. Có lẽ buổi sáng cô chủ xoa mũi, nên mới dẫn đến nhiều mạch máu nhỏ trong mũi xuất huyết.”


Dừng như để chứng minh lời nói của anh ta, Nghiên Thời Thất còn vô cùng nghiêm túc gật đầu phụ họa, “Lúc xuống tầng, đúng là em luôn xoa mũi, Tranh Tranh có nhìn thấy.”


Lâm Dục nhìn trộm Tần Bách Duật một cái, lại bổ sung thêm: “Buổi sáng khi cô chủ tỉnh lại, có lẽ cảm thấy cổ họng cũng rất khô, váng đầu uể oải. Lệ Thành của chúng ta có vị trí và khí hậu của phương nam, khó tránh khỏi không thích ứng. Tôi nhớ lần đầu tiên ngủ trong phòng sưởi địa nhiệt, buổi sáng hôm sau tỉnh dậy cũng có triệu chứng giống cô chủ.”


Anh ta nói liên miên, sau khi thu dọn hòm thuốc xong xuôi mới nhìn về phía ông cụ Đoan Mộc Ngạc, cười nói: “Thưa ngài, không cần lo lắng, cô chủ của chúng ta không có vấn đề gì hết.”


Đoan Mộc Ngạc cau mày liếc Lâm Dục, nhìn thế nào cũng cảm thấy dáng vẻ của vị bác sĩ này không đáng tin.


Ông cụ không trả lời, nhân lúc Lâm Dục quay đầu trò chuyện với Tần Bách Duật, thì nhỏ giọng căn dặn ông Trịnh, “Tiếp tục giục bác sĩ gia đình, vẫn nên để bác sĩ của chúng ta đến khám xem sao.”


Lâm Dục ngoảnh lại nhìn Tần Bách Duật, “Cậu Tư, với tình huống của cô chủ, để cô ấy uống nhiều nước, ban đêm thì đặt thêm máy phun sương trong phòng là được. Về những mặt khác, cố gắng ăn ít đồ ăn có hàm lượng protein dễ gây nóng trong, ví dụ như các loại thịt bò. Anh yên tâm, sẽ không có vấn đề gì lớn đâu.”


Vào lúc này, cuối cùng nét mặt của Tần Bách Duật cũng hơi dịu đi.


Anh rủ mắt nhìn Nghiên Thời Thất dựa trong lòng mình, thấy chóp mũi của cô đỏ ửng, trên cằm còn vết máu khô, trong lòng rất khó chịu. Bạn đang đọc truyện tại Vietwriter.vn


“Nếu lại chảy máu cam thì làm sao?” Lời này do Ôn Tranh hỏi.


Lâm Dục vừa thu dọn hòm thuốc, vừa cười khẽ trả lời, “Không sao, thỉnh thoảng chảy máu cam một, hai lần, không phải việc xấu. Ừm, đây là dầu bạc hà, lúc ổn định có thể xoa một chút. Các vị yên tâm, cô chủ rất khỏe mạnh.”


Ôn Tranh nghi ngờ cầm lấy dầu bạc hà từ tay anh ta, ngắm nghía một lát, cuối cùng rủ mắt suy nghĩ, vị bác sĩ này không đáng tin, vẫn nên kiểm tra thêm thì hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc