NGƯỜI DẤU YÊU

Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 724 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





ANH CẢ, ANH HAI, EM KHÔNG CÓ TIỀN, NGHÈO KIẾT XÁC RỒI!
Câu hỏi của cậu Tranh khiến những người khác không hẹn mà cùng nhìn về phía hai chị em.


Ôn Tranh mỉm cười, lên tiếng giải thích: “Có vài chuyện riêng cần chị em cháu xử lí. Cậu yên tâm, sẽ không sao đâu.”


Cậu Tranh lấy tăm ra từ miệng ra, trầm ngâm lẩm bẩm, “Quả nhiên là tuổi trẻ. Nếu muốn ra ngoài thì các cháu cẩn thận một chút, dù việc giữ gìn an ninh ở Đế Kinh tốt nhưng hai cô gái xinh đẹp như các cháu quá nổi bật, nên cẩn thận thì tốt hơn.”


Nghiên Thời Thất nghe lời dặn dò chu đáo của người lớn, trái tim của cô nóng lên. Cô thật sự cảm nhận được sự quan tâm khi được coi trọng ở nhà Đoan Mộc.


Lúc này, cậu Cách kín đáo liếc ông một cái, giọng điệu ghét bỏ rõ ràng, “Chú thật là phiền, không nhìn thấy hai cháu rể đang đứng ngoài cửa chờ hai đứa à? Chú lải nhải xong chưa!”


Tặng máy bay ngầu lắm chắc?!


Cậu Cách không nhịn được mà thốt ra câu nói này, dù sao cũng không thể tỏ ra quá hẹp hòi trước mặt cháu gái.


Cậu Tranh nhướng mày về phía ông, quả nhiên trông thấy cách cửa sảnh tiệc không xa có hai bóng người đứng trong màn đêm mịt mù.


Ông bực bội bĩu môi, tiếp tục ngậm tăm trong miệng, lườm anh hai của mình một cái.


Cậu Lãng nhìn hai em trai, lắc đầu đầy bất đắc dĩ, “Nếu các cháu có việc thì đi nhanh về nhanh. Nhớ là đừng về quá muộn, nếu cần thì gọi điện cho các cậu nhé.”


Sau khi tạm biệt, hai chị em bước ra khỏi sảnh tiệc, dường như loáng thoáng nghe thấy tiếng cậu Tranh hô lên sau lưng, “Nếu ra ngoài chơi thì nhớ tìm hàng không Bình Tường hẹn trước tuyến đường bay nhé!”


Các cậu thật tốt, thật thân thiết!


Sau khi gào về phía họ một câu, cậu Tranh đắc ý mỉm cười.


Một giây sau, ông rùng mình bần bật, sao đột nhiên ông cảm thấy nhiệt độ trong sảnh tiệc này lại hạ thấp rồi?!


Ông nghi ngờ đưa mắt nhìn xung quanh, mí mắt vừa chuyển động thì trông thấy anh Cả và anh Hai đứng sánh vai ngay sau lưng mình.


“Các anh nhìn em như vậy làm gì?” Cậu Tranh chưa phản ứng kịp, dáng vẻ hất cằm hỏi ngược kia trông rất tsundere(*).


(*) Tsundere: kiểu người ngoài lạnh trong nóng.
Vietwriter.vn
Ánh mắt của cậu Lãng rất nghiêm túc, ông quay đầu nhìn về phía em Hai bên cạnh mình bằng ánh mắt rất nghiêm nghị, nói: “Chú Hai, chú Ba đã giàu có như vậy, thế nên hợp đồng vận chuyển nguyên liệu công nghiệp quân sự qua đường biển bên chú có cần thay đổi phía hợp tác không?”


Cậu Cách lập tức hít một ngụm khí lạnh, chưa kịp hoàn hồn thì nghe thấy anh Hai biết nghe lời gật đầu ngay, “Có lí lắm! Em về suy nghĩ một chút.”


“Đừng, đừng mà!” Cậu Tranh lập tức nhổ cây tăm trong miệng ra, “Anh Cả, anh Hai, chúng ta đừng làm loạn nữa, em không có tiền, em nghèo kiết xác rồi!”


Cậu Lãng chỉnh lại bộ đồ âu của mình, liếc ông một cái, “Chú Ba, đừng xem nhẹ bản thân, quà lưu niệm tặng máy bay, đúng là hiếm thấy.”


Cậu Hai phụ họa: “Đúng, quả là lần đầu nghe, lần đầu chứng kiến. Anh Cả, hai chúng ta còn chưa có máy bay đây này, ha ha!”


Dứt lời, cậu Ba lập tức nghiêm mặt rút di động. Sau khi đối phương bắt máy, ông nói rất có trật tự: “Mau, tiếp tục làm thêm cho tôi hai bản chứng nhận biếu tặng quyền sử dụng máy bay thương mại, tặng cho anh Cả và anh Hai của tôi. Làm nhanh hết sức, sáng mai đưa đến nhà tôi!”


Cúp máy, cậu Tranh ngước mắt cười khúc khích, gương mặt tràn ngập lấy lòng và nịnh nọt.


Thấy vậy, cậu Lãng và cậu Cách đều mừng rỡ vỗ vai ông, “Chú Ba, chú trưởng thành rồi!”


Dứt lời, hai người cười ha ha rời đi.


Cậu Tranh giậm chân tại chỗ, nhìn bóng lưng mãn nguyện quay đi của họ, tiếp tục lau mồ hôi. Đây chính là anh em ruột của ông, đúng là mẹ nó không có nhân tính!


Ôi chao, hơi đau lòng, tặng bốn cái máy bay trong chốc lát, ông mua tổng cộng có mười chiếc thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc