SIÊU CẤP ĐẠI GIA



"Tôi nói có đúng không, cậu vào nhìn mà xem."
Thẩm Lãng đã rất nhiều lần xem qua bản vẽ thiết kế của biệt thự.
"Ha ha, cậu thì hiểu được cái gì chứ!"
Nói xong, Dương Nguyệt Như giẫm mạnh chân lên sàn, xoay người đi thẳng vào bộ phận bán hàng.
Ngoài cửa có một chiếc Bentley tao nhã dừng lại, Dương Nguyệt Như tràn đầy tự tin bước vào, nhưng bà ta không biết rằng sự tự tin này đều là do Thẩm Lãng ban cho.
Lúc này, Thẩm Lãng và Lý Thư Yểu đi ở phía sau, từ tận đáy lòng, Lý Thư Yểu cảm thấy vô cùng có lỗi với Thẩm Lãng.
Cô có rất nhiều điều muốn nói với Thẩm Lãng, nhưng cô không biết phải bắt đầu nói như thế nào.
Thẩm Lãng thấy Lý Thư Yểu hình như có chuyện gì đó, liền an ủi: "Tuy rằng mua căn biệt thự này sẽ tốn gần hết số tiền tiết kiệm được, nhưng ít nhất cũng có một chuyện tốt cho cô.

Chỉ cần người phụ nữ kia rời khỏi nhà thì cô có thể tránh được rất nhiều tai họa.

Dù sao cô vốn là một người cao quý mà.

"
Lý Thư Yểu không hiểu ý người cao quý mà anh nói nghĩa là gì, nhưng cô nghe hiểu lời an ủi của Thẩm Lãng, cười đắc ý: "Nghe lời an ủi của anh, tâm trạng của tôi đã tốt hơn rất nhiều rồi.

Thực ra bây giờ mặc dù nhà họ Lý đã dần ổn định lại, nhưng dù sao tài lực cũng không còn được như trước nữa.Tôi hi vọng từ nay về sau sẽ không còn quan hệ gì với Dương Nguyệt Như nữa."
“Bà ta sẽ không được yên ổn đâu.” Trong lời nói của Thẩm Lãng như có ý gì đó.

"Tôi cũng không phải là một người tốt bụng gì.

Nếu không phải bệnh của bố tôi ngày càng nặng, tôi đã trở mặt với người phụ nữ này lâu rồi." Lý Thư Yểu biết ý tứ trong lời nói của Thẩm Lãng.
Dương Nguyệt Như nắm lấy mặt dây chuyền ngọc bích, nghĩ rằng đó là một bảo vật, nhưng bà ta không biết rằng mặt dây chuyền ngọc bích sẽ chỉ mang lại xui xẻo cho con người mà thôi.
"Hai người đang nói gì vậy? Còn chưa chơi với nhau đủ à.

Hai người còn muốn học theo chó tùy tiện ghép đôi ngoài đường hả?"
Dương Nguyệt Như lộ vẻ mặt không kiên nhẫn.
Vào đúng lúc này, đã có những nhân viên bán hàng với đôi mắt sắc bén chạy đến bắt chuyện.
Chiếc xe Bentley tao nhã đậu ở ngoài cửa, nhìn dáng vẻ mỹ nữ này, chắc hẳn là một người không tầm thường.
"Mua nhà! Mua căn nhà đắt nhất ở đây!"
Dương Nguyệt Như cố tình đặt chiếc túi Hermes ở vị trí nổi bật nhất.
Nhìn thấy tình hình như vậy, nhân viên bán hàng nhanh chóng tươi cười chào hỏi.
"Quý khách, không biết nên xưng hô với cô thế nào ạ?"
"Như."
"Cô Như, tôi đưa cô đi xem ngay căn nhà đắt nhất trong khu nhà này nhé."
"Những lời này không cần phải nói nhiều.

Tôi biết những người bán hàng các cô rất mạnh miệng, nhưng nếu cô dám nói dối tôi hoặc giấu đi vài căn nhà đẹp, tôi sẽ để anh rể tôi kiện cô.


Anh rể tôi là luật sư lớn nhất nơi này đó!"
Nhân viên bán hàng bị Dương Nguyệt Như làm cho hoảng sợ, vội vàng gật đầu đồng ý.
"Công ty luật Tình Thiên cô có biết không? Anh rể của tôi là luật sư ở đó, anh ấy cũng là bảo bối đáng tự hào của công ty đó, vì vậy cô đừng có mà giở trò với tôi!" Dương Nguyệt Như lại cảnh báo.
Sau đó, người bán hàng đưa Dương Nguyệt Như, Lý Thư Yểu và Thẩm Lãng đến căn nhà đẹp nhất ở khu Thịnh Thế Thiên.
Phải nói rằng vị trí của căn nhà đúng là đẹp nhất trong khu nhà, nói đơn giản là bốn phía không có nhà cao tầng, ánh sáng vô cùng tốt.
Khi lên đến trên sân thượng tầng ba, một vài người nhận thấy diện tích quả thực lớn hơn những biệt thự khác ở xung quanh.
Lúc này, nhân viên bán hàng cũng giới thiệu: “Cô Như đây thoạt nhìn là người sành sỏi, sân thượng của biệt thự này rộng hơn 1/3 so với các biệt thự khác, được thiết kế bởi một nhà thiết kế hàng đầu trong nước, hệ thống an ninh cũng đáng tin cậy và ổn định hơn các biệt thự khác.

Mặc dù đắt hơn các biệt thự khác trong khu này nhưng chúng chắc chắn mọi thứ của căn biệt thự này xứng đáng với giá trị của nó.

"
Khi nghe nhân viên bán hàng giải thích, Dương Nguyệt Như và Lý Thư Yểu tỏ vẻ khó hiểu.
Nó giống hệt như những gì Thẩm Lãng đã nói!
Thẩm Lãng có bạn trong ngành bất động sản sao?
“Căn biệt thự này, có giá là bao nhiêu?” Dương Nguyệt Như hỏi người bán hàng.
“Một trăm linh tám tỷ, đã bao gồm thuế và các chi phí khác.” Nhân viên bán hàng trả lời.
Sau khi nghe mức giá này, phản ứng đấu tiên của Dương Nguyệt Như là: Căn nhà thực sự rất đắt!

Bà ta cho rằng căn biệt thự này có thể lên tới hơn ba mươi tỷ đồng, nhưng không ngờ nó lại lên đến hơn trăm tỷ.
Sau khi phản ứng lại, bà ta càng ngạc nhiên hơn khi nghĩ đến lần tranh chấp trước đây với Thẩm Lãng.
Thằng con rể tội nghiệp này còn có thể đoán được giá nhà à!
Lý Thư Yểu và Dương Nguyệt Như rất kinh ngạc về giá nhà.

Toàn bộ những lời bọn họ nói ở dưới đều chính xác!
Không nghĩ quá nhiều về nó, Dương Nguyệt Như và Lý Nguyệt Yểu đều cảm thấy căn biệt thự này đã vượt quá ngân sách.
"Những hơn trăm tỷ? Đúng là hút máu!" Dương Nguyệt Như mặt mày uy hiếp nói: "Có tin hay không tôi sẽ gọi cho Sở công thương khiếu nại các ngươi!"
Nhân viên bán hàng lúng túng nói: “Đây là giá do chủ đầu tư đưa ra, tôi không thể làm chủ được.

Hay là chúng ta xem những căn biệt thự khác, cũng có những căn giá từ ba mươi đến sáu mươi tỷ."
"Cô đang coi thường tôi sao? Cô cho rằng tôi không có tiền sao? Tôi là phu nhân của nhà họ Lý, có tiền!" Sau đó, Dương Nguyệt Như chỉ vào chiếc Bentley tao nhã dưới lầu, nheo mắt nói đầy tự tin: "Xem chiếc xe đó đi, đó là xe của tôi, một người có thể mua một chiếc Bentley lịch lãm như vậy, cô nghĩ sẽ không có tiền mua căn nhà này hay sao? "
Người bán hàng cúi đầu sợ hãi trước sự hung hãn của Dương Nguyệt Như.
"Vậy thì cô Như, ý cô là gì ạ?"
“Ừm, căn hộ này, tôi đang ở xem xét, nếu cô chịu hạ giá, tôi sẽ lập tức ký hợp đồng mua nhà!” Dương Nguyệt Như lôi kéo nói.
"Cô Như, cô định ra giá bao nhiêu?"
“Bảy mươi tỷ!” Dương Nguyệt Như nói.
"Chuyện này...!Tôi thật sự không thể làm chủ được, vậy để tôi tìm quản lý tới nói chuyện với cô."
Nhân viên bán hàng vừa nghe xong liền cảm thấy sợ hãi, tim như muốn rớt ra ngoài.

Nếu nói giảm vài chục triệu thậm chí cả trăm triệu thì còn có thể thương lượng.


Nhưng vừa mở miệng đã đòi giảm cả chục tỷ, đây là cố ý gây rối.
“Gọi cho quản lý của cô ngay đi, tôi muốn gặp giám đốc của các cô, chứ không phải gặp quản lý bán hàng của cô!” Dương Nguyệt Như nói.
Ba phút sau, giám đốc đi đến.
Bình thường trong những tình huống như này anh ta cũng lười đàm phán, rõ ràng đối phương không giàu có lại thích làm như mình có tiền, nhưng tình huống lần này đặc biệt bởi anh phát hiện có Thẩm Lãng đang đứng lẫn trong đó!
Không dám không đi được!
Ngay khi giám đốc đến, Dương Nguyệt Như đã nói thẳng: "Tòa nhà này sáu mươi tỷ, tôi sẽ mua nó."
"Cô Như, có thể thương lượng giá nhưng không thể chặt chém như vậy được, giảm tận ba mươi tỷ.

Cô nghĩ có khả năng đó không?" Vị giám đốc nghe vậy cũng cảm thấy không nói nên lời.
"Nhà của anh là loại nhà gì? Nhà làm bằng vàng sao? Giá cao ngất trời như vậy, có tin không tôi sẽ bảo anh rể tôi kiện anh, anh rể của tôi là luật sư nổi tiếng đó!" Dương Nguyệt Như nói.
Lúc này, Thẩm Lãng lại nói: "Giám đốc Khâu, anh có thể suy nghĩ giảm 20 tỷ không?”
“Được, giảm xuống 20 tỷ thì có thể đàm phán.” Giám đốc Khâu gật đầu.
Bây giờ chủ tịch của tập đoàn cũng đã lên tiếng, không có lý do gì một người làm công ăn lương như giám đốc Khâu lại không đồng ý cả.
Tuy nhiên, Dương Nguyệt Như lại nghĩ rằng là do bà ta đưa anh rể ra đe dọa nên mới có thể hạ giá nhà xuống.

Lúc này bà ta lại càng thêm phần kiêu căng tự tin.
"Đồ ngu ngốc! Mau tránh sang một bên đi!"
Dương Nguyệt Như nắm lấy cánh tay của Thẩm Lãng cố gắng kéo anh ra, nhưng không thể kéo anh ra được.
"Mau đứng ra đi, không có chỗ cho cậu nói chuyện, lỗ mất mấy tỉ cậu bù được chắc?"
Dương Nguyệt Như cả kinh, muốn đá thẳng vào cậu con rể nghèo kia một phát..


Bình luận

Truyện đang đọc