SIÊU CẤP ĐẠI GIA



Thẩm Lãng suýt chút nữa quên rằng, hiện tại hắn cũng là người có cấp bậc giáo sư.

Khi các bạn khác còn đang bận tốt nghiệp rồi đi tìm việc,thì hắn đã trở thành đồng nghiệp với giáo sư Hách Lập Đông rồi.

Theo quy định, lãnh đạo nhà trường và giáo sư đều được sắp xếp ngồi ghế VIP.

Lý Mộc Ca sững người, nét mặt lộ rõ sự nghi ngờ.

Hiệu trưởng gì chứ, sắp xếp gì chứ, chả cái nào giống cái nào cả?
“Giáo sư Hách, có chuyện gì vậy?”
Hách Lập Đông là một giáo sư có tiếng ở trường đại học Bình An, vì vậy Lý Mộc Ca cũng không dám vô lễ.

“ Không có chuyện gì đâu, cứ để lãnh đạo nhà trường ngồi uống rượu, trò chuyện, các cậu cứ chơi đùa đi, đừng làm gì quá giới hạn là được.”
Nói xong, Hách Lập Đông liền đặt tay lên vai Thẩm Lãng, mói quan hệ của hai người họ xem ra khá thân thiết.

Điều này khiến Lý Mộc Ca khó mà chấp nhận được!
Chết tiệt thật! Thẩm Lãng lại có thể ngồi uống rượu và trò chuyện với bố ta sao, chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Ông ấy có đang tỉnh táo không vậy?”
Ngay lúc này, trong đầu Lý Mộc Ca căn bản không thể hiểu nổi nguyên nhân tại sao.

Làn sóng vừa rồi xem ra không thành.

Vốn dĩ hắn muốn thể hiện sự vượt trội, nhưng lần này không những không thành công, ngược lại còn tạo cơ hội để Thẩm Lãng được dịp giả vờ.

Tức thật!

Lý Mộc Ca tức đến nỗi hận không thể không đấm vào ngực mình!
Hắn ta vẫn không thể hiểu nổi, rốt cuộc là dựa vào cái gì chứ?
Lẽ nào Thẩm Lãng nghiêng mình một cái là có thể thành lãnh đạo TSo?
Chuyện này sao có thể chứ!
Có điều, Lý Mộc Ca quyết không nhận thua.

Ngoài việc bị sốc một phen, hắn ta thậm chí còn cho rằng đây là một cơ hội tốt.

“ Để có thể ngồi ăn cơm cùng lãnh đạo nhà trường, chỉ có Thẩm Lãng mới tình nguyện dẫm phải phân chó thôi, Thẩm Lãng nhất quyết sẽ không từ bỏ cơ hội này, cứ như vậy hắn sẽ không thể lừa dối ai được nữa.” Lý Mộc Ca nghĩ thầm trong lòng.

Sự thật là, dù có ngồi ở ghế nào đi nữa thì với Thẩm Lãng đều không thành vấn đề.

Hắn không có tiếng nói chung với lãnh đạo và các giáo sư trong trường, đơn giản chỉ là mời rượu rồi lại mời rượu, rồi nịnh nọt, thật là thô tục!
Còn với các sinh viên, Thẩm Lãng lại càng không có chút cảm tình nào cả, không can thiệp chuyện của nhau, tốt hơn hết là không làm phiền nhau.

Nhưng do nghĩ tới Lâm Nhuyễn Nhuyễn, Thẩm Lãng đã quyết định ở bên Lâm Nhuyễn Nhuyễn.

Hôm nay, Lý Mộc Ca rất có thể sẽ giở trò, Thẩm Lãng muốn đảm bảo Lâm Nhuyễn Nhuyễn không bị người khác ức hiếp.

“ Xin lỗi giáo sư Hách, tôi đã đồng ý với Lâm Nhuyễn Nhuyễn, hẹn hôm nay sẽ ngồi cùng hàng ghế với cô ấy,vậy nên không thể đi uống rượu với giáo sư được rồi.” Thẩm Lãng từ chối.

Có những thứ phải bỏ đi khi cần thiết, hắn đã hứa sẽ chăm sóc tốt cho Lâm Nhuyễn Nhuyễn Nhuyễn, hắn nhất định sẽ làm điều đó.

Vừa dứt lời, Lý Mộc Ca vô cùng ngạc nhiên!
Thẩm Lãng vậy mà lại từ chối một cơ hội tốt như vậy!

Hắn cần biết rằng để có thể dùng bữa với các lãnh đạo và giáo sư trong trường, đây chắc chắn là trường hợp đàu tiên ở trường đại học Bình An.

Nó thực sự là một cơ hội lớn với công việc và tiền đồ phát triển trong tương lai!
Đến ngay cả con trai hiệu trưởng như Lý Mộc ca cũng không có cơ hội được ngồi cùng.

Vậy mà Thẩm Lãng đã từ chối nó!
Lý Mộc Ca lại một lần nữa thấy khó hiểu, hắn nhướn mày lên.

Để ở bên Lâm Nhuyễn Nhuyễn, Thẩm Lãng thậm chí đã từ chối cơ hội tuyệt hảo một bước lên mây, điều này khiến hắn không thể nào hiểu nổi.

“ Ta khinh! Nếu như Thẩm Lãng nắm bắt cơ hội lần này, nói không chừng có thể giúp tổ tông nghèo ba đời của hắn ngóc đầu lên rồi, kết quả lại vì một người phụ nữ mà từ bỏ.

Đây chính là tình yêu sao? Tên ngốc Thẩm Lãng thật sự cho rằng, chỉ dựa vào việc này mà có thể khiến Lâm Nhuyễn Nhuyễn rung động sao, hắn quá ngây thơ rồi.

Đợi đến khi Lâm Nhuyễn Nhuyễn ra xã hội, tự khắc sẽ phải thay đổi theo hiện thực thôi, nếu không có tiền không có tương lai, hắn cũng chỉ là đồ bỏ đi!”
Lý Mộc Cương cười nhạo sự ngu ngốc của thẩm Lãng, chờ để xem Hách Lập Đông sẽ khó chịu Thẩm Lãng thế nào.

Thẩm Lãng từ chối lời mời, chắc chắn Hách Lập Đông sẽ khó chịu lắm!
Thế nhưng nó lại khiến Lý Mộc Ca thất vọng!
Hách Lập Đông không có ý trách móc Thẩm Lãng, ngược lại còn mỉm cười nói: “ Không sao đâu, tôi hiểu mà, trai tài gái sắc, ai mà không trải qua tuổi trẻ chứ, tôi cũng từng trải cả rồi.”
Nhưng câu nói đó của Hách Lập Đông có thể khiến Lý Mộc Ca tức giận.

Lúc này, mặt Lý Mộc Ca tối sầm lại, hắn ta mắng thầm trong lòng: “Mẹ nó Hách Lập Đông, ông đang nói cái quái gì vậy, trai tài gái sắc cái gì chứ, tôi và Lâm Nhuyễn Nhuyễn mới gọi là một cặp trai tài gái sắc!”
Mặc dù trong lòng vô cùng nham hiểm, nhưng Lý Mộc Ca vẫn cố tỏ vẻ vui cười để hoàn thành nốt vai diễn mà mình đã sắp đặt.


Xem ra, từ hôm nay, cái danh “ công tử khiêm tốn, ôn nhu như ngọc” của Lý Mộc Ca đã bắt đầu sụp đổ, ít nhất đã sụp đổ trong mắt Lâm Nhuyễn Nhuyễn.

“ Giáo sư Hách, nếu như Thẩm Lãng đã không muốn đi thì không cần thuyết phục nữa, tôi sẽ đưa cậu ấy đến chỗ ghế VIP chỗ sinh viên lớp tôi, nó cũng như nhau thôi.”
Lý Mộc Ca đột nhiên đổi ý, trong đầu liền nảy ra ý khác.

Trước đây hắn cười nhạo Thẩm Lãng, thịt chó vẫn chưa lên bàn tiệc, bây giờ lại làm ngược lại.

Đây không phải là đánh thức lương tâm mà là mộn âm mưu thâm độc hơn.

Thẩm Lãng đã muốn dính chặt không buông Lâm Nhuyễn Nhuyễn, vậy Lý Mộc Ca sẽ dứt khoát một là không làm, hai là đã làm thì làm tới cùng, xúc phạm Thẩm Lãng hơn nữa trong tiệc rượu.

Hàng ghế VIP của hắn có Chu Tử Hào và Đỗ Thiên Lượng, hai kẻ này cũng không tốt đẹp gì.

“ Đỗ Thiên Lượng không cần phải nói, hắn là bạn thân của tôi nên chắc chắn sẽ theo phe tôi.

Còn về Chu Tử Hào, cậu ta là ông chủ trẻ tuổi của một nhà hàng, quan hệ giữa tôi và cậu ta cũng bình thường, nhưng cậu ta có thì với Thẩm Lãng, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, hôm nay tôi phải làm nhục Thẩm Lãng là chuyện chẳng có gì nghi ngờ cả!”
Kế sách nham hiểm được nảy ra trong đầu Lý Mộc Ca.

Đối với lời mời giả vờ giả vịt của Lý Mộc Ca, Thẩm Lãng không chút dao động, có vẻ như sớm đã dự đoán được Lý Mộc Ca là một con quỷ.

Ngược lại là Lâm Nhuyễn Nhuyễn,vẻ mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.

Nhìn thấy đôi mắt của Lâm Nhuyễn Nhuyễn, Lý Mộc Ca mỉm cười và nói: “Nhuyễn Nhuyễn, cậu và Thẩm Lãng cùng nhau tới chỗ ghế VIP của tôi đi.”
Lâm Nhuyễn Nhuyễn ngập ngừng nhìn sang Thẩm Lãng,muốn biết liệu Thẩm Lãng có đồng ý không.

Lý Mộc Ca tiếp tục nói: “Nhuyễn Nhuyễn, cậu phải hiểu rằng, đi qua thôn này cũng không còn quán ăn nào đâu, nếu bây giờ cậu không trân trọng, sau này chắc chắn sẽ hối hận.

Để tôi nói cậu nghe, nhị thiếu gia nhà họ Đỗ là bạn thân thiết của tôi, chỉ cần tôi nói một câu thôi cũng đủ để cậu ta có được một công việc tử tế rồi, cơ hội này thực sự rất hiếm đấy!”

“Tôi muốn nghe ý kiến của Thẩm Lãng.” Lâm Nhuyễn Nhuyễn trả lời.

“ Tôi đi.” Thẩm Lãng nói.

Không chút nghi ngờ gì, câu trả lời của Thẩm Lãng khiến Lâm Nhuyễn Nhuyễn có chút bất ngờ.

Lâm Nhuyễn Nhuyễn cho rằng, việc Lý Mộc Ca đột nhiên mời Thẩm Lãng chắc chắn có ý trong đó, khác gì đào sẵn một cái hố chỉ chờ Thẩm Lãng nhảy vào chứ, không ngờ Thẩm Lãng vẫn nhảy vào.

Đôi mắt trong sáng thuần khiết của Lâm Nhuyễn Nhuyễn chợt lóe lên một chút lo lắng.

Thế nhưng Thẩm Lãng nhẹ nhàng nắm lấy mái tóc đen nhánh trên vai Lâm Nhuyễn Nhuyễn, ra hiệu không cần lo lắng.

“ Nếu như Thẩm Lãng đi, vậy tôi cũng đi.”
Giữa hai người họ, đều như ngầm hiểu mỗi một động tác của nhau.

Lý Mộc Ca nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng không khỏi căm hận.

Hắn thực sự muốn cắn người!
Khốn kiếp, tại sao Thẩm Lãng đi thì Lâm Nhuyễn Nhuyễn mới đi? Tại sao càng ngày lão tử càng cảm thấy sai vậy!
Lẽ nào thuốc keo da chó của tên Thẩm Lãng kia đã dán thánh công rồi?
Thật vô lý!
Lý Mộc Ca thầm hét trong lòng vì cho rằng nó thật vô lý!
Trước đây hắn cho rằng, là Thẩm Lãng dính chặt Lâm Nhuyễn Nhuyễn, có chết cũng không chịu buông.

Nhưng cảnh tượng trước mắt lại ngược lại với suy nghĩ của hắn.

Còn nữa, mẹ nó, cái này lẽ nào không phải đang rắc cẩu lương sao?.


Bình luận

Truyện đang đọc