SIÊU CẤP ĐẠI GIA



Đối xử với người đẹp, đương nhiên Thẩm Lãng không khó chịu, hơn nữa người đẹp còn rất nhiệt tình.
"Đúng vậy, vừa chuyển vào." Thẩm Lãng cười nói.
Mặc dù anh mua phòng ở, nhưng Thẩm Lãng cũng lười giải thích quá nhiều.
"Tôi cũng ở tầng mười, về sau chúng ta là hàng xóm đấy.

Tôi tên Trương Tịnh Di, cô ấy tên Chu Nghiêm, rất hân hạnh được gặp.

Rõ ràng Trương Tịnh Di nhiệt tình sáng sủa hơn Chu Nghiêm ở bên cạnh rất nhiều, cô chủ động đưa tay ra.
Thẩm Lãng lễ phép đáp lại, đưa tay ra nắm lấy tay cô ta, nói: "Chào cô, tôi họ Thẩm, hai người gọi tôi anh Thẩm là được."
"Ha ha, nhìn anh không chênh lệch so chúng tôi lắm, cũng không già, vì sao muốn chúng tôi gọi là anh Nghiêm?" Trương Tịnh Di bộ dạng ông cụ non của Thẩm Lãng chọc cho bật cười, ngay cả Chu Nghiêm mặt lạnh ở bên cạnh cũng cười như cười, nhếch khóe miệng lên.
Rất nhanh thang máy đã tới tầng mười, so sánh với Trương Tịnh Di nhiệt tình, Chu Nghiêm lập tức có cảm giác lạnh lùng, thậm chí còn không nhìn Thẩm Lãng dù chỉ một chút, càng đừng nhắc đến nói chuyện với nhau.

Đương nhiên Thẩm Lãng không phải loại người vừa nhìn thấy người đẹp là dán vào, ra vẻ lạnh lùng sẽ chỉ làm cho Thẩm Lãng cảm thấy phản cảm.

Cho dù có là người đẹp đạt chín mươi điểm, Thẩm Lãng vẫn như cũ không đặt vào mắt.
Loại đồ vật như sắc đẹp, đối với Thẩm Lãng nó không phải là thứ thiết yếu cho sinh hoạt.

Bởi vì tiểu khu mặc dù không phải tiểu khu sang trọng nhưng cũng coi như cao cấp, một tầng hai nhà, cùng ở tầng mười là hai người hàng xóm xinh đẹp, chuyện trùng hợp như vậy khiến Thẩm Lãng không khỏi hoài nghi có phải do Dương Kim cố ý an bài không.
Sau khi về đến nhà, Thẩm Lãng nhận được điện thoại của Dương Kim gọi tới.
"Cậu chủ, tất cả đã sắp xếp ổn thỏa, bây giờ hạng mục của chúng ta đã chính thức khởi động, cấp cao phụ trách hạng mục này tôi cũng đã sắp xếp hợp lý, cậu có muốn gặp một lần hay không?" Dương Kim hỏi.
"Cấp cao tôi không thấy tăm hơi, ngược lại là nhà họ Hoàng bên kia có tin tức gì không?" Thẩm Lãng vừa thay quần áo vừa nói.
"Nhà họ Hoàng bên kia không có tin tức gì, bình tĩnh lạ thường, khả năng Hoàng Lão Tà đã giác ngộ…" Dương Kim nói.
"Phải vậy không? Nếu vậy thì không gì tốt hơn, nhưng tôi cảm thấy sự việc sẽ không đơn giản như vậy, sắp tới sẽ diễn ra buổi đấu thầu cho hạng mục ở Tân Hải đấu thầu, ông chú ý kỹ một chút." Thẩm Lãng nói xong, cúp điện thoại.

Thẩm Lãng không hiểu rõ Hoàng Chí Thành, nhưng nhà họ Hoàng làm một trong mười nhà nổi tiếng giàu có, quyền thế nhất Giang Nam nhiều năm như vậy, mất thể diện chắc chắn sẽ không có một tí động thái nào, trừ khi Hoàng Chí Thành có kế hoạch phản kích, trước mắt chỉ là yên bình trước bão táp."
Một bên khác, sau khi về đến nhà, không đợi Trương Tịnh Di cởi giày cao gót, Chu Nghiêm lập tức mở miệng nói: "Tịnh Di, không phải tớ nói cậu nhưng đừng nhiệt tình với người xa lạ như vậy.

Cậu không sợ người khác có ý đồ khác sao? Nhỡ đâu người vừa nãy là người xấu thì phải làm sao bây giờ?"
"Nghiêm à, tớ nhìn anh ấy không giống người xấu mà, với lại cậu xem anh ấy tuổi còn trẻ mà đã tự mình thuê được nhà ở chỗ như này, nhất định cũng là người nỗ lực trong công việc, mà vừa rồi từ đầu tới cuối, ánh mắt của anh ấy không nhìn trộm chúng ta, tớ cảm thấy anh ấy là người tốt." Trương Tịnh Di nói.
Chu Nghiêm khinh thường cười, nói: "Cậu không nghe anh ấy nói đang thuê phòng sao? Loại người này vừa nhìn đã biết là người làm công, không có tiền còn nguyện ý tiêu phung phí, trên mặt giả bộ như đứng đắn trưởng thành nhưng sau lưng ai biết anh ta như thế nào? Chiêu lạt mềm buộc chặt cũ rích."
Trương Tịnh Di nghe thấy vậy khuôn mặt bất đắc dĩ, đánh giá đầu tiên của Chu Nghiêm về đàn ông là có tiền hay không, hơn nữa lòng cảnh giác cực kỳ nặng, chỉ cần người có tiền trong tầm ngắm của Chu Nghiêm, tất cả đều là người tốt, không có tiền người trong mắt cô ta đều là người xấu.

Theo Trương Tịnh Di, thanh niên thành thục ổn trọng này là người chính trực.
Bởi vì từ lúc các cô bước vào thang máy, ánh mắt Thẩm Lãng chưa từng nhìn lung tung, nhất là cô ta còn đang mặc là váy ngắn, khoảng cách gần như vậy Thẩm Lãng cũng không có bất kỳ ánh mắt thừa thãi nào, đây là việc cực kỳ hiếm thấy.
"Nghiêm, đàn ông trên thế giới này không nên dùng tiền tài để so sánh, không phải mỗi người sinh ra đã có nhiều tiền, cũng không phải người nghèo đều là người xấu…" Trương Tịnh Di nói.

"Ha ha...!Cho nên tớ chỉ có thể rời xa những người nghèo kia, còn bọn họ tốt hay xấu không liên quan đến tớ lắm, mà là bọn họ vốn rất xấu, tớ chỉ nhắc nhở cậu, đừng để sau này cậu lãng phí tình cảm, lãng phí thanh xuân của mình trên một người đàn ông nghèo."
"Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, bây giờ cậu quyết định đến chỗ nào làm việc chưa?" Chu Nghiêm nói.
Nói đến chuyện công việc, trên mặt Trương Tịnh Di lộ ra lúng túng, nói: "Lúc đầu tớ định đi tập đoàn Hưng Long, nhưng bây giờ lại có tập đoàn Phi Vũ mời tớ đi phỏng vấn, tớ đang phân vân."
Nghe được suy nghĩ của Trương Tịnh Di, Chu Nghiêm lấy máy tính ra, tra tư liệu về hai công ty này.

Tập đoàn Phi Vũ vừa mới vào thành phố Giang Nam, thực lực cũng tạm ổn, nhất là gần đây còn tham dự hạng mục khai phá giải phóng khu vực Tân Hải đang rất hot.

Còn tập đoàn Hưng Long thì là tập đoàn uy tín lâu năm của thành phố Giang Nam, chỗ dựa là một trong mười nhà nổi tiếng giàu có, quyền thế nhất Giang Nam: nhà họ Bàng, so sánh về danh tiếng và thực lực ở thành phố Giang Nam, khẳng định tập đoàn Phi Vũ loại không thể so được.
Bình thường dưới tình huống này hầu hết sẽ lựa chọn tập đoàn Hưng Long ổn định, thế nhưng Chu Nghiêm lại không nghĩ vậy.
"Phi Vũ là công ty mới, loại công ty đang ở thời kỳ phát triển này, tớ cảm thấy tài năng của cậu sẽ được phát triển tốt hơn.

Nhất là bây giờ công ty vừa mới tới thành phố Giang Nam lại xuất ra một khoản lớn như vậy, đối với cậu là một cơ hội.


Nếu như có thể cùng phát triển với tập đoàn Phi Vũ, sau này cậu sẽ có cơ hội thăng chức rất lớn, mặt đó tốt hơn nhiều so với tập đoàn Hưng Long." Chu Nghiêm giải thích cho Trương Tịnh Di đang do dự.
"Mặc dù là đạo Lý này, nhưng tập đoàn Hưng Long vẫn luôn phát triển rất ổn định, nếu như lần này tập đoàn Phi Vũ thất bại ở hạng mục mới rất có thể sẽ lập tức sụp đổ, đến lúc đó tớ lại phải tìm công việc mới, khi đó muốn đến Hưng Long sẽ rất khó khăn…" Trương Tịnh Di lo lắng nói, cô cẩn thận trong chuyện thăng chức hơn so với Chu Nghiêm, đây cũng do tính cách của hai người.
"Đến lúc sụp đổ cũng không phải chỉ có duy nhất tập đoàn Hưng Long có thể đến, vẫn có thể đến những công ty khác ở thành phố khác mà, thành phố Giang Nam cũng không phải chỉ có hai tập đoàn này." Chu Nghiêm cực kỳ quả quyết nói, đối với, có một số việc nhất định phải thử một lần mới có thể biết kết quả.
Bây giờ tập đoàn Phi Vũ vừa mới thành lập ở thành phố Giang Nam, đúng là có vẻ hơi không ổn.
Thế nhưng trong mắt Chu Nghiêm, đây cũng là một cơ hội cực kỳ tốt.
Làm ở một công ty lâu năm, dù cho làm ra thành tích xuất sắc cũng sẽ bị quan hệ nhân sự rắc rối phức tạp cản trở, cũng rất có thể công lao sẽ còn bị người khác cướp mất.
Nhưng công ty mới thì khác, tất cả mọi người đều mới tinh, chỉ có khả năng lên, không có khả năng xuống.
Chỉ cần nắm lấy một cơ hội biểu hiện, về sau ở công ty này tiền đồ sẽ trở nên vô biên.
Mà một công ty mới, dám tham dự khai phá giải phóng hạng mục khu vực Tân Hải, khẳng định không phải công ty nhỏ vô danh.
"Cái này…Cũng được." Trương Tịnh Di nghĩ, gật đầu.
Đối loại người bình thường như cô, dù cho công ty có thất bại, đổi một công việc hẳn cũng không phải việc khó gì.
"Vậy ngày mai tớ sẽ đi tập đoàn Phi Vũ phỏng vấn." Trương Tịnh Di nói..


Bình luận

Truyện đang đọc