SIÊU CẤP ĐẠI GIA



Nhưng ngay lập tức, Thẩm Lãng liền hiểu ra được, chắc hẳn Lăng Vũ này đã lấy trộm từ số tiền mà Lăng Sương Nguyệt đưa cho anh ta để mua xe, hơn nữa xem ra đó không phải là một khoản tiền nhỏ!
Thẩm Lãng cười nói: “Cậu không sợ tôi nói với chị gái của cậu là cậu đã ăn bớt tiền mua xe sao?”
Lăng Vũ có chút ngạc nhiên trước hành động nhỏ này của Thẩm Lãng, anh ta nhanh chóng nở một nụ cười rồi giải thích: “Anh Thẩm Lãng, anh đừng làm khó em nữa mà! Số tiền tiêu vặt một tháng của em không đủ để em đổi xe đâu, không dễ dàng gì chị gái em mới hào phóng được một chút, anh cứ...!anh cứ nhắm mắt xem như không biết gì đi!”
Nhìn thấy dáng vẻ khổ sở của Lăng Vũ ngay lúc này, Thẩm Lãng không khỏi bật cười.
“Được rồi, chuyện này tôi sẽ không nói với chị gái của cậu, nhưng cậu phải hứa với tôi rằng ngày mai cậu sẽ đến trại trẻ mồ côi và quyên góp một nửa số tiền mà cậu đã lấy từ chị gái cậu!” Thẩm Lãng cười nói.
Lăng Vũ bị anh làm khó, do dự một chút rồi nói nói: “Một phần ba thôi có được không?”
Thẩm Lãng cười nhạt, rút điện thoại ra, làm động tác như đang gọi điện cho Lăng Sương Nguyệt.
“Được được được… em quyên góp, em lập tức quyên góp được chưa?” Lăng Vũ vội vàng nói.
“Vậy mới đúng chứ!” Thẩm Lãng rất hài lòng vỗ vỗ lên vai của Lăng Vũ sau đó nói: “Cậu đừng lo, số tiền này không phải cậu tiêu một cách vô ích đâu, đợi xe của tôi trở về đây thì tôi có thể cho cậu mượn đi chơi một tháng!”
Lăng Vũ, người vẫn còn cay đắng, ngay lập tức mỉm cười khi nghe thấy những lời này.
Phải nói rằng chiếc Viper GT này cả thành phố Giang Nam cũng chỉ có một chiếc, nếu có thể dùng chiếc xe này để tham gia đua xe trong một tháng thì nhất định sẽ nhận được sự ngưỡng mộ từ vô số người!
Nghĩ đến đây, Lăng Vũ lập tức lon ton chạy đến ghế lái của chiếc Ferrari Enzo, ưỡn người mở cửa cho Thẩm Lãng, nói: “Anh Thẩm Lãng, xin mời!”

Thẩm Lãng cầm lấy chìa khóa xe, bước vào ghế lái, trực tiếp đóng cửa lại, chuẩn bị rời đi.
Nhìn thấy Thẩm Lãng chuẩn bị rời đi, Lăng Vũ lo lắng dậm chân, nói với Thẩm Lãng: “Anh Lãng, em… em vẫn còn chưa lên xe!”
Nhưng Thẩm Lãng dường như không nghe thấy, anh đạp ga, sau đó trên đường chỉ còn lại Lăng Vũ với vẻ mặt mờ mịt.
Thẩm Lãng lái xe đến trước cửa quán bar Night Emerald.
Nơi này ban ngày là khu phố thương mại phồn hoa nhất thành phố Giang Nam nên khi chiếc Ferrari Enzo của Thẩm Lãng chạy vào đã thu hút rất đông người dừng chân lại xem.
Thẩm Lãng dừng xe lại sau đó xuống xe, một người phụ nữ rất ăn mặc hở hang bước đến bên cạnh xe của anh và dừng lại.
“Ôi chao, anh chàng đẹp trai, quán bar này ban ngày không mở cửa đâu.

Tôi nghĩ rằng chúng ta nên tìm một nơi để tán gẫu một, đợi đến tối lại cùng đến đây chơi được không?” Người phụ nữ này cũng không quá xinh đẹp nhưng với kỹ năng trang điểm và phong cách ăn mặc mát mẻ thì cũng xem như có chút thuận mắt, lúc này cô ta đang nháy mắt với Thẩm Lãng nói.
Thẩm Lãng trong nháy mắt cũng có thể hiểu được loại phụ nữ như thế này đang muốn làm gì.
Thấy người có tiền lái xe đến liền bắt chuyện, gặp vận may có thể tóm được thiếu gia nhà giàu, sống một đời không cần lo toan.
Nếu như không may, dù không lừa được số tiền lớn nhưng mua được một chiếc túi hàng hiệu cũng không phải là một việc khó khăn.
Thẩm Lãng liếc nhìn người phụ nữ với vẻ khinh bỉ, sau đó chế nhạo cô ta: “Xe này là tôi thuê đấy!”

Người phụ nữ giật mình, rõ ràng cô ta rất ngạc nhiên vì không nghĩ rằng Thẩm Lãng sẽ nói thẳng ra như vậy.
Người phụ nữ liếc nhìn chiếc xe một lần nữa, nhưng sau đó lại nở nụ cười mê hoặc rồi nói: “Anh chàng đẹp trai, đừng đùa như vậy chứ, chiếc xe này mới như vậy thì làm sao mà thuê được chứ?”
Thẩm Lãng cười khổ, người phụ nữ này thật sự rất khó đối phó.
“Cứ cho là không phải xe thuê đi, tôi cũng sẽ không quan tâm đến cô đâu! Cắt mí mắt, nâng ngực, độn mũi, bơm môi! Tôi đến đây để tìm một cô gái đẹp, một người như cô, tốt hơn hết nên sang bên kia tìm vài người lái xe khác đi, có thể bọn họ không chê cô đâu!” Thẩm Lãng nói với vẻ mặt đầy ý cười.
Nghe thấy những lời này, vẻ mặt của người phụ nữ thay đổi ngay lập tức, cô ta nghiến răng nghiến lợi chỉ tay vào Thẩm Lãng nói: “Anh thật là một người không biết xấu hổ, anh nói ai xấu cơ hả!”
“Tôi không nói cô xấu, chỉ là không xinh đẹp lắm mà thôi, cô mau đi đi, đừng làm chậm trễ việc tìm gái đẹp của tôi nữa!” Thẩm Lãng cười nói.
Sự tự tin của người phụ nữ đó bỗng chốc bị đánh tan bởi những lời nói của Thẩm Lãng, sau khi giận dữ chửi bới Thẩm Lãng thì cô ta liền quay lưng bỏ đi.
“Khụ...” Thẩm Lãng bất lực thở dài một hơi rồi bước xuống xe.
Thẩm Lãng thậm chí còn không thèm để mắt tới những loại phụ nữ hám tiền bạc như thế này, lòng dạ xấu xa, vì tiền mà làm bất cứ việc gì, Thẩm Lãng cũng không muốn dây vào những loại người như thế này.
Ban ngày quán bar còn chưa mở cửa, nhưng lúc này Lý Mạc và Tiêu Đại Dũng đã ngồi trong văn phòng hút thuốc.
Sau khi Thẩm Lãng bước vào, anh gần như ngất đi bởi mùi khói thuốc dày đặc khắp căn phòng.

“Hai người đang muốn chết ở đây luôn sao!” Thẩm Lãng bịt mũi nói.
Tiêu Đại Dũng đứng dậy rồi mở cửa sổ ra, bầu không khí trong phòng trở nên thoáng mát hơn một chút.
“Làm sao vậy, giữa thanh thiên bạch nhật lại gọi tôi đến đây, muốn trả tiền tôi hay sao?” Thẩm Lãng đi đến bên cạnh Lý Mạc nói đùa một câu.
Lý Mạc cười khổ, giang hai tay nói: “Vốn dĩ lúc đầu có thể trả tiền, nhưng nhà thi đấu quyền anh Thiên Nhân đã xảy ra chuyện rồi!”
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Thẩm Lãng nhướng mày, có chút khó hiểu, nhà thi đấu quyền anh này mới mở được vài ngày đã xảy ra chuyện rồi sao?
Lý Mạc hít một hơi thật sâu rồi nói: “Thượng Võ Đường đó không biết làm cách nào lại đưa về một quái vật Đại Hùng của nhà thi đấu quyền anh Vương Huy!”
“Sau đó, những ngày này chúng tôi tổ chức cuộc thi ngầm thì tên Đại Hùng này đã chiến thắng suốt ba ngày liên tiếp, giành được tất cả số tiền thưởng của chúng tôi thì không nói làm gì, còn đánh những tuyển thủ quyền anh mà chúng tôi vừa mời đến bị thương!”
Nghe vậy, Thẩm Lãng không khỏi có chút bất lực, anh lắc đầu nói: “Chẳng lẽ vì không có ai có thể đánh lại được nên hai người mới gọi tôi đến đây để giúp sao?”
Nghe những lời này, sắc mặt Lý Mạc đột nhiên thay đổi, có chút ngượng ngùng nhìn Thẩm Lãng rồi nói: “Bây giờ tôi bị một tên Đại Hùng hại thành như thế này, thực sự trong lòng cảm thấy rất khó chịu.

Nếu trách thì chỉ có thể trách là chúng tôi không bảo vệ được những tuyển thủ quyền anh, mặc dù Đại Dũng có thể, nhưng cũng không thể nào bảo ông ta mỗi ngày đều tham gia thi đấu được!”
Thẩm Lãng cũng biết mặc dù võ đài ngầm cực kỳ lợi hại, nhưng tiền đề là phải có uy tín đáng tin cậy và một tuyển thủ quyền anh chủ chốt có thực lực, nếu không gặp phải một cao thủ tương tự cũng có thể khiến võ đài ngầm trở nên hỗn loạn.
Đừng nói đến chuyện kiếm tiền, nếu không mất tiền là đã may lắm rồi!
“Hồng Minh kia như thế nào rồi, vết thương của anh ta đã lành chưa?” Thẩm Lãng đột nhiên hỏi.
Lý Mạc gật đầu, gần như không sao nữa rồi, anh ta còn chưa xuất viện, nhưng cũng sắp rồi!

Thẩm Lãng cười nói: “Đợi đến khi anh ta xuất viện, bảo anh ta đến tìm tôi.

Người này có ý chí rất kiên cường, có nền tảng vững chắc, có thể tập trung luyện tập!”
“Nhưng thằng nhóc này rất bướng bỉnh, trước đây Tiêu Đại Dũng đã từng tìm anh ta và muốn nhận anh ta làm đồ đệ, nhưng Hồng Minh đã từ chối mà không thèm nghĩ ngợi một chút nào.

Anh ta còn nói rằng cả đời này chỉ nhận một sư phụ và sẽ không học võ từ bất kỳ người nào khác!” Lý Mạc bất lực nói.
“Đừng lo, tôi có cách rồi!” Thẩm Lãng mỉm cười nói.
Mặc dù lúc này Lý Mạc không hiểu ý tứ của Thẩm Lãng là gì, nhưng cho dù Hồng Minh đồng ý nhận anh làm sự phụ thì anh ta cũng không thể đánh bại Đại Hùng kia trong thời gian ngắn như vậy được.
“Còn bên phía Đại Hùng thì phải làm sao?” Lý Mạc nói.
Lúc này, Thẩm Lãng cố ý nở nụ cười vô cùng thần bí, trước khi chuẩn bị rời đi, anh mới nói: “Cứ để cho hắn được điên cuồng vài ngày đã.

Bây giờ hắn càng điên cuồng thì càng thu hút được nhiều người, đến lúc hắn thua thì sẽ càng thảm hơn, còn lúc đó danh tiếng của nhà thi đấu quyền anh Thiên Nhân sẽ càng vang dội hơn nữa!”
Nghe vậy, Lý Mạc khẽ cười nói: “Được rồi, tôi muốn xem cậu bán thuốc gì trong quả hồ lô này!”.


Bình luận

Truyện đang đọc