SIÊU CẤP THIẾU GIA



“Vâng! Anh Văn yên tâm đi, chờ mà coi đi, Thẩm Lãng nhất định sẽ thua rất thảm!”
Tên đầu đinh căn bản không biết rõ rốt cuộc giữa Dương Tiểu Văn và Thẩm Lãng đã xảy ra mâu thuẫn gì.

Nhưng anh ta không để bụng, dù sao kẻ thù của bọn họ chính là Thẩm Lãng.

Mà tên đầu đinh cũng giống như Trương Thiên Hạo, đều là người theo đuổi Tống Từ.

Chẳng qua, tên đầu đinh cũng khá thông minh, anh ta không quá nóng lòng muốn nổi bật để ra oai với người khác.

Lúc này, Trương Thiên Hạo đang cầm chén xúc xắc trong tay, hung dữ hùng hổ doạ người.

“Tôi nói này Thẩm Lãng, rốt cuộc anh có dám hay không? Đoán số lớn nhỏ, thua uống một chén, uống cho đến khi nào say mới thôi!”
Những người có mặt ở đây nhìn thấy Thẩm Lãng thể hiện một tia do dự, cho rằng anh không dám tiếp nhận khiêu chiến với Trương Thiên Hạo.

Nhưng mà Thẩm Lãng lại đang suy nghĩ nên đặt ra quy định gì để phân định thắng thua.

Đoán số lớn nhỏ có nghĩa gì chứ, cần phải đặt ra quy định, nếu không thì mẹ nó, ai rảnh rỗi mà uống rượu với cậu ta chứ!

Không phải ai cũng có may mắn được uống rượu với soái ca hung tàn như anh đâu, Trương Thiên Hạo là cái thá gì, rượu ngon như vậy làm sao có thể uống chùa!
“Có gì không dám, chỉ là tôi đang suy nghĩ có nên thêm cái gì để đánh cược hay không?” Thẩm Lãng hờ hững đáp lại.

Có vẻ như những người xung quanh không nghe thấy sự thay đổi nhẹ trong giọng nói của Thẩm Lãng, chỉ cảm thấy là do anh không đủ tự tin.

Người bình thường bị khiêu khích, chẳng lẽ không phải sẽ tức giận phản kích sao?
Đúng vậy, lúc đầu Thẩm Lãng cũng muốn tức giận phản kích, nhưng mà anh thật sự không quá kích động.

Nếu đối thủ là một thần bài tuyệt đỉnh ở Las Vegas, vậy thì anh còn thấy có hơi hứng thú, nhưng mà Trương Thiên Hạo cậu ta là cái thá gì chứ?
Cậu ta xứng sao?
Trương Thiên Hạo cười to: “Đánh cược? Đương nhiên là người thua uống rượu rồi, anh không dám à? Tôi thấy anh đã bị tôi dọa ngu người luôn rồi!”
“Chẳng có chút kích thích nào, uổng cho cậu còn tự xưng là vua xúc xắc, thế này đi, người thua không chỉ uống rượu mà còn bị người thắng tát một cái, mỗi lần thua bị tát một cái, nếu chơi như vậy thì càng kích thích hơn.

” Thẩm Lãng đề nghị.

Thật ra cái này còn lâu mới đủ kích thích, thua một lần cắt một nhát dao mới gọi là kích thích, chỉ là tên Trương Thiên Hạo chắc chắn không có cái gan này.

Vừa nghe Thẩm Lãng nói vậy, Trương Thiên Hạo càng thêm vui vẻ, cười đến miệng cong lên.

Mẹ kiếp! Trên đời này thật sự có người ngu ngốc vậy sao?
Suy nghĩ này vừa lướt qua trong đầu Trương Thiên Hạo, anh ta liền lập tức đáp lại: “Một tát không đủ kích thích, hai tát đi, trái một cái phải một cái!”
Đây là điều kiện Trương Thiên Hạo chủ động đưa ra, tăng gấp đôi hình phạt.

Cảm xúc trên mặt Thẩm Lãng vẫn không thay đổi, giọng điệu anh bình thản đáp lại: “Không thành vấn đề.


Lúc này, vẻ mặt Tống Từ đã đông cứng lại.

Trong lòng cô nghi ngờ, Thẩm Lãng là người nham hiểm tại sao bây giờ lại ngu ngốc đến vậy? Lúc trước Thẩm Lãng từng bước tiếp cận ông nội, từng bước tiếp cận nhà họ Tống, mưu kế thật sự rất lưu loát, nhưng mà tại sao bây giờ lại chủ động đề nghị hình phạt lên như thế!
Càng khiến cho Tống Từ khó hiểu đó là, Trương Thiên Hạo tự tin đầy mình tăng gấp đôi hình phạt, nhưng Thẩm Lãng lại sảng khoái đồng ý, chẳng lẽ anh mất lý trí rồi sao?
Tuy rằng Tống Từ ghét Thẩm Lãng, nhưng cô lại không quen nhìn Trương Thiên Hạo bắt nạt người cô đưa đến, càng không muốn để Thẩm Lãng làm mất mặt cô.

Tống Từ không chút do dự nhìn Thẩm Lãng lắc đầu ra hiệu, ý bảo không cho Thẩm Lãng chơi xúc xắc với Trương Thiên Hạo.

“Anh không thắng được anh ta đâu!”
“Tôi có thể thắng hay không cũng không có liên quan với cô, chơi với cậu ta mấy ván thì có làm sao?” Vẻ mặt Thẩm Lãng nhẹ nhàng tự nhiên đáp.


“Tại sao không liên quan, anh là người của tôi, ầy ầy, lại nói sai rồi, anh là người do tôi đưa đến!” Tống Từ nói nhanh nên bị vấp, gương mặt vốn trắng nõn xinh đẹp của cô chớp mắt đã đỏ ửng lên.

“Nếu tôi nói, tôi có thể thắng cậu ta, cô có tin không?” Thẩm Lãng cười nhạt.

“Anh ta chính là vua xúc xắc trong giới, những con nhà giàu ở thành phố Bình An này có người nào chơi qua anh ta, anh có thể thắng anh ta sao? Tuyệt đối không có khả năng này!” Tống Từ tức giận chu cái miệng nhỏ phì một tiếng, khuôn mặt nho nhỏ trông hơi trẻ con.

“Không thử xem thì làm sao biết.

” Vẻ mặt Thẩm Lãng vẫn nhẹ nhàng như cũ.

“Chơi mười ván, nếu anh có thể thắng sáu ván, đêm nay tôi sẽ đi theo anh!” Tống Từ tức giận nhíu mày, hàm răng cắn chặt đôi môi anh đào.

Cô luôn cho rằng, Thẩm Lãng tiếp cận ông nội chính là vì muốn leo lên nhà họ Tống của cô, anh không khác gì với Trương Thiên Hạo cả, đều là vì muốn theo đuổi cô.

Mà Trương Thiên Hạo vẫn luôn yêu thầm cô, hành động của anh ta tương đối rõ ràng, còn Thẩm Lãng thì thông minh hơn Trương Thiên Hạo, biết chơi lạt mềm buộc chặt.

Trong lòng Tống Từ vẫn nghĩ theo lẽ thường, cô thừa nhận vừa rồi nói trong lúc tức giận do có hơi xúc động, nhưng không sao cả, bởi vì cô khẳng định Thẩm Lãng sẽ thua!
Có điều, những lời này khi nói ra trước mặt những nam sinh khác, khiến cho mọi người không khỏi cồn cào ruột gan, hối hận không thôi.

Những nam sinh thích Tống Từ đều cảm thấy cực kỳ hối hận, vì đã từ chối chơi xúc xắc với Trương Thiên Hạo quá sớm.

Tuy rằng Trương Thiên Hạo là vua xúc xắc trong vòng này, nhưng nếu may mắn thắng Trương Thiên Hạo, vậy thì đêm nay đã có thể ôm người đẹp về rồi!
Đêm xuân đáng giá ngàn vàng, nhưng có thể ở cùng với Tống Từ thì lại càng đáng giá hơn ngàn vàng nữa, trong lòng những nam sinh này đều âm thầm nhớ nhung chuyện tốt này.

Mà trong lòng Thẩm Lãng lại không hề dao động.

“Nếu tôi thắng, đêm nay cô khẳng định đi theo tôi?” Thẩm Lãng cũng không có suy nghĩ khác, chỉ nhớ là anh và Tống Từ đều ở tại khu dân cư Vân Thủy Sơn, thật sự phải đi về cùng nhau.

“Đương nhiên!” Tống Từ gật đầu khẳng định.

“Vậy thì có thể đi khách sạn.

” Thẩm Lãng nói.

Tống Từ chỉ là nhất thời giận dỗi, cô nghĩ rằng Thẩm Lãng sẽ thua, cho nên căn bản không nghĩ tới sẽ trải qua một đêm lãng mạn với Thẩm Lãng.


“Anh! Anh im miệng! Trước tiên thắng được Trương Thiên Hạo rồi nói!” Đừng thấy Tống Từ bình thường rất hoạt bát, thực tế cô còn chưa từng yêu đương, bởi vậy mà bây giờ cô mặt đỏ tai hồng, dáng vẻ trông như đang nổi giận.

Trương Thiên Hạo vừa nghe có chuyện tốt này, vội vàng đắc ý cười nói: “Xem ra, đêm nay tôi được ôm người đẹp về rồi!”
“Đừng có nằm mơ! Đây là giao hẹn giữa tôi và Thẩm Lãng, có liên quan gì đến anh? Anh chỉ cần chơi tốt cuộc chơi giữa anh và Thẩm Lãng là được, còn những chuyện khác nghĩ anh cũng đừng nghĩ tới!” Tống Từ thở phì phò trợn trắng mắt.

Trương Thiên Hạo cũng không tranh cãi nữa, anh ta cũng không dám chọc giận Tống Từ, vẫn yên lặng làm người yêu thầm, ngược đãi Thẩm Lãng cũng được, coi như là trút giận.

Giờ phút này, chỉ có tâm trạng của Tống Từ là phức tạp nhất.

Mới đầu cô chỉ không muốn nhìn thấy Thẩm Lãng làm mất mặt cô, bởi vậy mới không hy vọng Thẩm Lãng thua dưới tay Trương Hạo Nhiên.

Nhưng mà vừa nãy giận dỗi nên đã đánh cược với Thẩm Lãng, vậy nên cô không muốn Thẩm Lãng thắng.

Bây giờ tâm trạng Tống Từ trở nên rất mâu thuẫn.

Có điều, trong lòng cô biết rõ, tỷ lệ Thẩm Lãng thắng cực kỳ nhỏ bé.

“Hứ! Ai bảo anh không chịu làm theo lời bổn tiểu thư chứ, chuyên môn đối nghịch với bổn tiểu thư, anh thua là xứng đáng!”
Trò chơi xúc xắc sắp bắt đầu.

“Mời tất cả mọi người làm chứng, thua không chỉ phạt rượu, mà còn bị tát hai cái, nếu ai chơi xấu, đêm nay phải khiến người đó bò ra khỏi KTV!” Trương Thiên Hạo rất tự tin, nóng lòng muốn bắt đầu cuộc chơi.

Mà trò chơi còn chưa bắt đầu, đám người Tống Từ dường như đã đoán được kết quả, tất cả đều cảm thấy Trương Thiên Hạo nhất định sẽ thắng đậm.

Còn bên phía Thẩm Lãng, trong lòng anh có hơi rối rắm.

“Nếu thắng thì phải đưa yêu tinh kiêu ngạo Tống Từ này về nhà, thật là phiền phức quá mà!”.


Bình luận

Truyện đang đọc