SIÊU CẤP THIẾU GIA



Đũng vậy, Thẩm Lãng thực sự rất kém cỏi.

Không cần tốn chút sức lực nào đã có thể thu được siêu thị Đại Hoa về tay, lại còn có thể nắm giữ được quyền sinh sát trực tiếp lần hợp tác của tập đoàn Phi Vũ và tập đoàn Tống Thị.

Thẩm Lãng cũng không ngờ lại có thể thuận buồm xuôi gió được như vậy, nhưng mà không có biện pháp nào khác, điều kiện trước tiên đều bày hết ra ở đó, anh cũng không cách nào từ chối.

Trong lòng Tống Tốn thoáng thở phào nhẹ nhõm, nhưng tập đoàn Phi Vũ vẫn không cho đưa ra một câu trả lời rõ ràng, khiến cho Tống Tốn không dám chắc chắn.

"Ba, tập đoàn Phi Vũ không có thành ý, tập đoàn Tống thị nhà chúng ta cũng không phải là không tìm được những nơi khác để hợp tác, có thể cân nhắc đến việc đổi chỗ hợp tác mà.

" Tống Tốn nói.

"Nói nhảm! Nhìn quanh toàn bộ cả tỉnh này, nhà họ Tống chúng ta còn có thể hợp tác cùng với ai nữa? nhà họ Lý và nhà họ Vương ở rất gần mà nhà họ Tề lại là đối thủ một mất một còn, chỉ có tập đoàn Phi Vũ vừa mới phát triển gần đây, mới là đối tượng hợp tác thích hợp nhất, huống hồ còn nghe nói bối cảnh của người sau lưng tập đoàn Phi Vũ rất lớn, đây là cơ hội hiếm có của tập đoàn Tống thị chúng ta!"
Lời của Tống Tri Viễn giống y hệt lười của Thẩm Lãng ở trên bàn rượu.

"Ba, chẳng lẽ sau lưng Lương Trí Nghĩa còn có người ưu tú khác sao?" Tống Từ nhất thời cảm thấy hứng thú.

"Không sai, tốc độ phát triển của tập đoàn Phi Vũ nhanh như thế, nếu không có người ưu tú có bối cảnh to lớn không thể nào làm được như vậy, mới xây được CBD là ví dụ tốt nhất, tập đoàn Phi Vũ dựa vào hòn ngọc quý Vườn hoa tiểu khu mà kiếm mấy trăm, còn lấy được quyền tiếp tục thi công công trình, ngay cả nhà họ Tề cũng không thể lấy được, vậy mà Phi Vũ lại có thể lấy được rồi, cái này quả thật là không đơn giản!"
Tống Tri Viễn giải thích nguyên nhân vì sao lại nhất định hợp tác với tập đoàn Phi Vũ, cụ diện trong tỉnh bây giờ đã định rồi, Tập đoàn Phi Vũ chính là lựa chọn tốt nhất.

"Vậy theo ba nghĩ, người phía sau lưng Lương Trí Nghĩa sẽ là ai chứ?" Tống Tốn cảm thấy hứng thú với cái này hơn.


"Rất có thể là Tạ thị ở thủ đô.

" Tống Tri Viễn lão luyện nói.

"Ba có ý gì? Tại sao ba lại cho là đó chính là nhà họ Tạ ở thủ đô chứ?" Tống Tốn không hiểu ý ông.

"Người đứng đầu của nhà họ Tạ ở thủ đô là Tạ Lâm Vũ, anh ta chính là thiên tài của giới kinh doanh, anh ta đã đầu tư các hạng mục ở không ít thành phố, mà ở đây là một đô thị hạng nhất, chắc chắn Tạ Lâm Vũ sẽ không bỏ qua.

" Tống Tri Viễn chậm rãi nói: "Ngoài ra, gốc rễ của nhà họ Tạ rất sâu, trong tương lại, nếu như Tạ Lâm Vũ là người phụ trách giới kinh doanh của toàn Việt Nam, các điều kiện cũng đều phù hợp, vì vậy ta cảm thấy người nắm quyền chân chính của tập đoàn Phi Vũ chính là Tạ Lâm Vũ.

"
"Có vẻ như chúng ta thế nào cũng phải hợp tác được với tập đoàn Phi Vũ, nhà họ Tạ ở thủ đô kia, chính là gia tộc danh giá chân chính, số các gia tộc hạng nhất ở Việt Nam cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi, đối với nhà họ Tống chúng ta mà nói, muốn bước lên đến hàng ngũ gia tộc hạng nhất thì thật đúng là phải tạo dựng mối quan hệ tốt với tập đoàn Phi Vũ.

" Tống Từ cảm khái nói.

"Nhất định phải tạo quan hệ thật tốt, chẳng qua là tình huống bây giờ vẫn chưa có rõ ràng, Lương Trí Nghĩa kia vẫn chưa tỏ rõ thái độ để cho chúng ta lo lắng, nếu như tập đoàn Phi Vũ muốn thay đổi đối tượng hợp tác, vậy thì hết sức nguy hiểm.

" Tống Tri Viễn hơi lo lắng.

"Ba, con cảm thấy cái này không thể nào trách Nghiễn nhi được, dù sao Nghiễn nhi cũng mới về nước, vẫn chưa thể thích ứng được với các buổi tiệc rượu ở trong nước, làm quen thêm mấy lần là sẽ tốt hơn thôi.

" Tống Tốn nói: "Ngược lại là Thẩm Lãng đó, con cảm thấy rất có thể là Thẩm Lãng ở tiệc rượu đã thất lễ, khiến cho Lương Trí Nghĩa mất hứng.

"
"Ông cũng chưa nói trách Nghiễn mà, con khẩn trương cái gì, hơn nữa con cũng không nên có quá nhiều thành kiến với Thẩm Lãng, dù sao cậu ấy cũng là con rể tương lai của nhà họ Tống.

"
Tống Tri Viễn biết trong lòng Tống Từ đang suy nghĩ cái gì, chẳng qua là lo lắng về việc Thẩm Lãng sẽ đoạt hết nổi bật của Tống Nghiễn, ảnh hưởng đến việc phân chia tài sản trong tương lai.

Thật ra thì, Tống Tri Viễn đã sớm có dự định tốt, bất luận là cháu trai hay là cháu gái, đều sẽ được đối xử công bằng, không thiên vị bất cứ ai, đều sẽ chia đều tài sản ra.

Chỉ một chút này thôi cũng đủ hiểu, Tống Tri Viễn vẫn còn là một ông lão sáng suốt.

"Ba, không phải con cố ý xem thường Thẩm Lãng, nhưng sự thật đều ở ngay trước mắt rồi, không cần phải nói cũng biết được lần này việc hợp tác giữa siêu thị Đại Hoa và đồ dùng hằng ngày bên Mỹ thất bại, nếu không Thẩm Lãng đã sớm khoe tin mừng với ba rồi.

" Tống Từ nói.

"Lần này ta đã sớm không nghĩ rằng có thể thành công được, chỉ là để cho Thẩm Lãng cọ xát một chút thôi, được rồi được rồi, bây giờ cũng không còn sớm nữa, mau đi ngủ thôi.

"
Tống Tri Viễn không nhịn được khoác tay, sau đó đứng dậy đi về phòng ngủ.


Rạng sáng hôm sau, mọi người ở nhà họ Tống đều ngồi chung một chỗ dùng bữa sáng với nhau.

Ngay lúc đó, Tô Bằng tổng giám đốc siêu thị Đại Hoa gọi điện thoại tới cho Tống Tri Viễn.

"Ông Tống, siêu thị Đại Hoa đồng ý sau này sẽ nhận bán nhãn hiệu băng vệ sinh này, chỉ bán nhãn hiệu "Shure" này của ông, chúng ta hẹn thời gian rồi ký hợp đồng đi.

"
Tống Tri Viễn nghe được như vậy, trên mặt lập tức lộ ra biểu cảm kinh ngạc.

"Cái gì? Các người đồng ý rồi sao?" Tống Tri Viễn hỏi.

"Đúng thế ông Tống, chúng ta hẹn thời gian đi.

" Tô Bằng nói.

"Là tất cả siêu thị Đại hoa trên toàn tỉnh sao?" Tống Tri Viễn lại hỏi.

Ở tất cả siêu thị Đại Hoa trên toàn tỉnh còn tính cả Tứ gia.

"Không phải đâu ông Tống, là tất cả siêu thị Đại Hoa trên cả nước.

" Tô Bằng trả lời.

Tống Tri Viễn càng cảm thấy khiếp sợ, suýt chút nữa đập vỡ bát cháo trắng trên bàn xuống đất, khiến cho cả nhà ngồi ở bên cạnh bị dọa sợ không hề nhẹ.

"Anh nói cái gì? Lặp lại lần nữa xem nào!" Tống Tri Viễn hơi không dám tin tưởng, xác nhận lại lần nữa.

"Tất cả siêu thị Đại Hoa trên cả nước, chỉ bán băng vệ sĩ nhãn hiệu "Shure".

"
Xác nhận lại một lần, tâm tình kích động của Tống Tri Viễn khó mà bình phục lại được.

"Được, vậy trưa mai tôi cho người đến Đại Hoa.

"
Tống Tri Viễn và Tô Bằng hẹn thời gian và địa điểm xong.

Khi ông kết thúc cuộc điện thoại, đặt điện thoại di động xuống, vẫn chưa hoàn toàn hết khiếp sợ.

Tuy đồ dùng hằng ngày của Tập đoàn Tống thị chiếm tỉ trọng không lớn, nhưng Tô Bằng nói là muốn phổ biến "Shure" rộng rãi trên khắp các siêu thị Đại Hoa trên cả nước.


Vốn chỉ là nghĩ kiếm lời ở trên toàn tỉnh, quả thực chỉ có thể coi đây là một hạng mục nhỏ nhưng nếu như bán trên cả nước, vậy coi như đây đã biết thành một hạng mục lớn rồi.

Phải biết, các chi nhánh của siêu thị Đại Hoa trải rộng khắp toàn quốc, ở cả đô thị hạng nhất hạng hai và ba, số lượng kia có vẻ là tương đối lớn.

Đây chính là muốn một lực đẩy "Shure" bước lên trở thành một thương hiệu nổi tiếng trong ngành!
Tống Tri Viễn không ngờ được là Thẩm Lãng lại có thể đàm phán thành công, bởi vì trong mắt ông, Thẩm Lãng chỉ là một kẻ mời vào nghề kinh doanh, mới đến không thể nào mới hơn.

Bây giờ Tống Tri Viễn cũng không thể xác định được, rốt cục là Thẩm Lãng may mắn hay là do nguyên nhân nào khác nữa.

Sau khi Tống Tri Viễn nói chuyện này cho mọi người trong nhà, tất cả mọi người cũng vô cùng kinh ngạc, thật là khó tin.

"Ba, đây là thật hay giả? Nghe nói Tô Bằng ở siêu thị Đại Hoa cũng không dễ đối phó, sao lần này lại dễ dàng đàm phán như vậy? Hơn nữa lại còn muốn phổ biến rộng rãi tại tất cả siêu thị Đại Hoa trên cả nước nữa, cái này có vấn đề gì hay không?" Tống Tốn lộ ra sắc mặt hoài nghi.

"Cái này còn có thể làm giả sao? Tô Bằng cũng không thể nào đem loại chuyện này ra làm trò đùa được, ta cảm thấy điều này không có bất kỳ vấn đề nào, siêu thị Đại Hoa cũng chịu trách nhiệm cho rủi ro, đứa nhóc Thẩm này thật đúng là một bảo bối, dễ như vậy đã có thể nói đến việc hợp tác, đem hạng mục nhỏ biến thành hạng mục lớn, không hổ là phúc tinh của nhà họ Tống.

"
Tống Tốn thấy cha mình lại thổi Thẩm Lãng lên, ông ta có chút không được tự nhiên.

"Con cảm thấy đây là công lao của Nghiễn, tối qua Nghiễn mở tiệc cùng mời cả Lương Trí Nghĩa và Tô Bằng cuối cùng mới có thể quyết định hợp tác, không có quan hệ gì nhiều với Thẩm Lãng cả, Thẩm Lãng chẳng qua cũng chỉ là một doanh nhân còn trẻ mới vào nghề, con đoán hai người Tô, Lương bọn họ cũng không để ý nhiều đến anh ta.

"
"Ba nói đúng không, Nghiễn?" Tống Tốn nhìn về phía con trai mình.

Chỉ thấy Tống Nghiễn lúc này đang vùi đầu vào ăn cơm, không có biểu cảm gì cả.

Tối hôm qua anh ta cũng biết Thẩm Lãng đã đạt thành hợp tác, chẳng qua là không nói với người nhà, không phải vì ngại mất thể diện.

Nhưng cuối cùng Tống Nghiễn vẫn buông bát đũa xuống, nói ra ý kiến của mình: "Bất kể có phải do Thẩm Lãng may mắn hay không, nói tóm lại đàm phán được một hạng mục không nhỏ như thế này, đem về lợi ích cho nhà họ Tống, theo lý, tập đoàn nên có phần thưởng, cũng liên quan tới việc thực hiện đánh cược hôm qua của con.

"
Tống Nghiễn hơi ngừng lại một chút rồi nói tiếp: "Con thừa nhận, lần này Thẩm Lãng thật sự thành công, nhưng không có nghĩa là từ nay về sau con đồng ý người này, nếu như anh ta muốn làm anh rể con cũng không có cửa, con đã liên lạc với các bạn học cũ, anh em cũ rồi, không lâu sau họ sẽ tới đây thôi.

"
Ngay sau đó, Tống Nghiễn nhìn em gái mình nói: "Từ, ảnh đã đưa chị xem rồi, bối cảnh gia đình và thu nhập hiện tại cũng đã nói cho chị, chắc chắn chị rất hài lòng, có đúng không?".


Bình luận

Truyện đang đọc