TIÊU TỔNG, XIN THA CHO TÔI

Chương 435

Tiêu Kỳ Nhiên hơi nhướng mi, khóe môi lộ ra ý cười, ngữ khí thong thả: “Giang Nguyệt, tôi đã nói rồi, tôi rất không thích trò lạt mềm buộc chặt.”

Giang Nguyệt nhíu mày: “Tôi chơi trò lạt mềm buộc chặt khi nào? Tiêu tổng đừng quá tự mình đa tình.”

Nói xong, cô dùng sức đẩy anh ra, không chút do dự kéo dài khoảng cách giữa hai người.

Sắc mặt Tiêu Kỳ Nhiên trở nên khó coi, anh vẫn không chịu buông tha, muốn tiến thêm một bước.

Thang máy “Đinh” một tiếng, đã đến nơi.

Giang Nguyệt đột nhiên đứng thẳng dậy, người đàn ông cũng nhanh chóng lui về phía sau vài bước, dời chân ra khỏi hai chân cô. Hai người một lần nữa sóng vai đứng cùng nhau.

Như thể chuyện vừa xảy ra chưa từng xảy ra vậy.

Chỉ có điều sắc mặt người đàn ông hơi âm trầm, quai hàm mím chặt, đè nén một chút xúc động đang nảy mầm.

Ngay khi cửa thang máy mở ra, là sảnh hội trường của bữa tiệc Vitaly.

“Hey, chào buổi tối viên ngọc phương Đông xinh đẹp!”

Lúc đầu Berry còn đang tán gẫu với những người khác, nhưng khi vừa nhìn thấy Giang Nguyệt, cô ấy liền bước nhanh về phía cô, nói một cách nhiệt tình:

“Hôm nay cô quá xinh đẹp rồi. Cô gái xinh đẹp của tôi!”

“Berry, cô khen quá khoa trương.” Giọng Giang Nguyệt hơi khàn, nhưng là giọng nói quen thuộc quyến rũ, nghe rất dễ chịu:

“Hôm nay cô cũng rất xinh đẹp, giống như một nữ hoàng nha.”

Lông mày của Tiêu Kỳ Nhiên vô tình nhíu lại.

Giang Nguyệt dường như vẫn luôn giỏi giao tiếp, bất luận là ai, cô cũng thu hút tất cả. Dù là đàn ông hay phụ nữ.

Là một bông hoa giao tiếp bẩm sinh.

Đầu tiên Berry nhìn thấy Giang Nguyệt, sau đó mới chú ý tới Tiêu Kỳ Nhiên mặc âu phục giày da bên cạnh cô, ánh mắt sáng ngời: “Vị này là…”

“Vị này là Tiêu tổng, ông chủ đầu tư của Giang San.” Giang Nguyệt nhìn về phía Berry, lễ phép giới thiệu:

“Cũng là cấp trên trực tiếp của tôi, anh ấy rất coi trọng hợp tác lần này của chúng ta.”

Biết được lai lịch của người đàn ông trước mặt, Berry sáng rỡ nhìn anh, cười nói: “Khó trách khí chất khác người, thì ra là Tiêu tổng, ngưỡng mộ đại danh từ lâu.”

Tiêu Kỳ Nhiên liếc mắt nhìn, tùy ý gật đầu: “Cảm ơn.”

Anh rất lịch thiệp, Berry lập tức cười rộ lên: “Không cần cảm ơn, là chúng tôi nên cảm ơn Giang tiểu thư, nếu như không có cô ấy, chúng tôi không biết nên làm cái gì bây giờ mới ổn.”

Nói xong câu này, Berry còn nhíu mày: “Người phát ngôn trước đó tinh thần không bình thường, nếu thật sự ký với cô ta, không biết sẽ gây nên bao nhiêu phiền phức…”

Nói được một nửa, Berry lại dừng đề tài này lại: “Được rồi, hôm nay không nói những điều này.”

Một tay cô ấy khoác lấy tay Giang Nguyệt, nháy mắt với Tiêu Kỳ Nhiên: “Tiêu tổng, vậy tôi đưa bảo bối này đi trước nhé. Bên kia có mấy ông lớn trong giới thời trang nói muốn gặp viên ngọc phương Đông của chúng tôi.”

Tiêu Kỳ Nhiên cười một tiếng, xem như đồng ý.

Bình luận

Truyện đang đọc